Lữ Bố không có về Trường An, hắn là đến Hán Trung sau, trực tiếp thúc ngựa từ Hán Trung đến Nam Dương
Trước đó Lý Nho bọn họ viết thư cho Lữ Bố nói rằng sáu đại chư hầu liên thủ xâm lấn, mặt khác chính là tin tức con gái của hắn ở Nam Dương
Cho dù không biết rõ cục diện, Lữ Bố cũng biết Nam Dương không có những hiểm quan như Hổ Lao, Y Khuyết, tự nhiên sẽ trở thành mục tiêu trọng điểm của chư hầu
Binh hoang mã loạn, con gái của mình lại ở đây, Lữ Bố tự nhiên không yên lòng, sau khi nhận được tin, liền lập tức thúc ngựa chạy về, không đi Trường An, mà lựa chọn đến Nam Dương
Sau khi xác định Nam Dương vẫn nằm trong tay mình, Lữ Bố mới thở phào nhẹ nhõm
Một đoàn người ngựa đi tới Uyển Thành thì bị tướng giữ thành ngăn lại: "Dừng lại, các ngươi là người phương nào
"Lữ Bố
Lữ Bố liếc nhìn cờ xí trên đầu tường, tâm trạng hơi thoải mái
"Lữ..
Chúa công
Tướng ngăn cản đội quân của Lữ Bố chân mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ xuống, bị Lữ Bố đưa tay đỡ lấy
"Tình hình chiến sự bây giờ ra sao
Lữ Bố hỏi
"Bẩm chúa công, những chư hầu xâm lấn, đều đã bị đánh bại
Tướng kia vội vàng nói
"Ồ
Lữ Bố cười nói: "Không tệ, đi thông báo thứ sử đến đây đi
Tướng kia có chút chần chờ, sợ mình sẽ bị làm khó dễ
"Trong quân lấy quân lệnh làm đầu, bất luận người nào không được vượt quá bổn phận, chuyện này cũng không hiểu, ngươi nhập ngũ bao lâu rồi
Lữ Bố cau mày nói, điều này không giống như quân do Cao Thuận huấn luyện
"Bẩm..
Bẩm chúa công, chức quan tại hạ nhập ngũ chưa được hai tháng, là quân mới đầu hàng
Tướng kia cúi người nói
Bây giờ thành vệ tuần tra bình thường của Uyển Thành đều là binh mã các hào tộc trước kia đầu hàng, ngoài bọn họ ra, trước đó Lý Nho hầu như đã điều hết những binh lực có thể điều động ra để chuẩn bị quyết chiến với Tào Tháo
"Vậy thì đi thông báo đi, trong quân tất cả đều lấy quân lệnh làm chủ, lính tuần thành cũng như vậy, không phân biệt sang hèn
Lữ Bố khoát tay nói
"Vâng
Tướng kia thấy Lữ Bố không hề giả vờ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, sau khi thi lễ với Lữ Bố thì quay người đi nha thự thông báo
Chỉ một lát sau, liền thấy Lý Nho dẫn theo Cao Thuận, Mã Siêu cùng một đám quan tướng vội vã chạy đến, nhìn thấy Lữ Bố, liền vội vàng tiến lên cúi chào
"Mời vào thành trước đã
Lữ Bố đưa tay đỡ mọi người dậy
"Chúa công khởi hành từ khi nào
Lý Nho thấy Lữ Bố phong trần mệt mỏi, vẻ mặt uể oải, có chút kinh ngạc nói
Phải biết rằng, Lữ Bố trước đây từng mấy ngày liền không ngủ vẫn có thể tinh thần sảng khoái, việc có thể khiến Lữ Bố lộ ra vẻ mệt mỏi, chuyện này cũng không dễ
"Sáu ngày trước, sau khi nhận được thư liền một đường chạy tới, những tướng sĩ đi cùng này, đều được bù ở Hán Trung, Điển Vi bọn họ quay về có lẽ còn cần chút thời gian
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lữ Bố xoa mặt cười nói: "Cũng may bây giờ đất Thục đã ổn định, nếu không có lẽ sẽ không đuổi kịp
Lý Nho có chút líu lưỡi, đừng nói là ở Nam Cương, cho dù từ Thục Trung chạy đến đây, sáu ngày cũng có chút khó tin, xem dáng vẻ Lữ Bố thế kia, e là cũng không ngừng nghỉ mà chạy tới, nếu thực sự là từ Nam Cương mà đi theo, Lữ Bố còn chịu nổi, chứ tướng sĩ đi theo thì không chịu nổi
Dù là vậy, nhìn những tướng sĩ bên cạnh Lữ Bố mặt mày đều mệt mỏi thì biết một đường này có bao nhiêu cực khổ, mà lộ trình của Lữ Bố gấp mười lần những người này, trách sao Lữ Bố cũng sẽ lộ ra vẻ mệt mỏi
"Mạt tướng vô năng, khiến chúa công phải lo lắng
Cao Thuận thi lễ với Lữ Bố nói
"Cung Chính không cần như vậy, với khả năng của ngươi, ta tin Nam Dương sẽ không bị mất
Lữ Bố khoát tay áo nói: "Chỉ là lần này chư hầu liên thủ, ta xem đây là một cơ hội đả thương nặng chư hầu
Lữ Bố không định nhanh chóng bình định thiên hạ, chiếm được thiên hạ kiểu vậy cũng chẳng khác gì trước đây, nhưng nếu chư hầu trong tình huống này lại muốn noi theo sáu nước liên hợp ngày xưa, Lữ Bố sẽ đập tan cái ý nghĩ không nên có này của bọn chúng
Liên minh này theo Lữ Bố thấy thì hơi buồn cười, nếu không có kẻ đứng sau thúc đẩy thì liên minh lần này căn bản không thể thành công, Lữ Bố không quá lo lắng về việc chư hầu thiên hạ liên thủ, các đời trước đã cho đáp án rồi, chư hầu không thể đồng lòng, lần này liên thủ hơn phân nửa khả năng là kết quả do những kẻ sĩ có người nhà bị giết ở Trường An thúc đẩy
Vì báo thù cũng được, vì lợi ích cũng được, tóm lại chính là mấy thứ đó khiến bọn kẻ sĩ xắn tay lên
Bây giờ Lữ Bố không quá để ý đến lãnh thổ của chư hầu, nhưng cũng không hy vọng các nơi ở Quan Đông hợp lại thành một mối, mà sau liên minh lần này, Lữ Bố hầu như có thể dự đoán được rằng giữa các chư hầu ở Quan Đông nhất định sẽ có một lần chỉnh hợp, đây là xu thế phát triển, nhưng cũng là điều Lữ Bố không muốn thấy
Liên minh chư hầu lần này sẽ đẩy cục diện thiên hạ tiến vào một giai đoạn mới, mình nhất định phải sớm chuẩn bị cho ngày sau
Mọi người ôn chuyện một lúc, Lữ Bố cho người nói lại tình hình chiến sự trong khoảng thời gian này
Từ việc Giang Đông cùng Kinh Châu liên thủ đánh úp, đến việc Tào Tháo đến công, rồi thế gia mật mưu tạo phản, đến việc nữ nhi của mình được gọi vào làm tướng, cuối cùng Tào Tính bắn chết Tôn Sách, khiến cho thế liên minh bị tan vỡ, Tào Tháo bị Ngụy Diên chặn đường lui
Tuy nói trước sau chỉ có ba tháng, nhưng chiến sự ở Nam Dương lần này thực sự quá đặc sắc
"Không ngờ Linh Khởi lại lập công lớn
Lữ Bố rất hài lòng với biểu hiện của con gái, đứa nhỏ này từ nhỏ đã thích múa vũ khí, giờ xem ra là thật sự có chút thiên phú, đáng tiếc
"Linh Khởi dũng mưu song toàn, nếu là nam nhi, sau này ắt hẳn sẽ thành thượng tướng
Lý Nho vuốt râu cười nói
Lữ Bố gật gù, con gái của mình nếu đã lập được công lớn, hơn nữa xem ra ở trong quân cũng có vài phần uy vọng, có lẽ có thể thử để cho nàng lĩnh một đội quân
Lữ Bố nảy sinh ý niệm này, ít nhiều gì cũng bị ảnh hưởng chút ít bởi tộc Chúc Dung, con gái dũng mưu song toàn, nếu ở tộc Chúc Dung, có lẽ cũng sẽ là ứng cử viên tiếp theo của tộc Chúc Dung
Lập tức Lữ Bố gạt bỏ ý nghĩ này, dù sao Đại Hán khác với tộc Chúc Dung, Đại Hán đã qua thời đại mẫu hệ rồi
Trong một trận chiến mà lại xuất hiện không ít nhân tài mới: "Ngụy Diên
Tào Tính
Còn cả cái tên Đặng Vũ kia nữa, ba người này có ở đây không
Lữ Bố nói rồi nhìn quanh, ở đây có không ít khuôn mặt mới
"Bẩm chúa công, Tào Tính đang đóng giữ ở Tân Dã, còn lại Ngụy Diên và Đặng Vũ đều đang ở đây
Cao Thuận nói, rồi ngoắc tay ra phía sau
"Ngụy Diên tham kiến chúa công
Ngụy Diên liền vội vàng tiến lên, có chút hưng phấn thi lễ với Lữ Bố nói
"Tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ xem tướng mạo, khí chất và cả sự tham vọng trong mắt Ngụy Diên, Lữ Bố đã không nhịn được mà yêu thích
Đàn ông chỉ khi có tham vọng thì mới không ngừng trở nên mạnh mẽ, tham vọng ở đây, không nhất định là phải xưng vương xưng đế, mà theo Lữ Bố thấy, mỗi người đều nên có hoài bão riêng, và cố gắng vì điều đó, tham vọng nằm ngoài khả năng của mình chỉ hại chết bản thân mà thôi
Ở Ngụy Diên có sự bồng bột đặc hữu của tuổi trẻ, điểm này khá giống với Mã Siêu, nhưng vẫn có sự khác biệt, Ngụy Diên cho người ta cảm giác có chút trưởng thành hơn
"Mạt tướng Đặng Vũ, tham kiến chúa công
Đặng Vũ tiến lên một bước, thi lễ với Lữ Bố
"Không tệ, có vài phần phong thái của Cung Chính
Lữ Bố nhìn Đặng Vũ, hài lòng cười nói, vừa nhìn là biết do Cao Thuận dạy dỗ mà thành
"Ngụy Diên, Đặng Vũ có công đánh tan giặc, Ngụy Diên được thăng làm Phá Lỗ giáo úy, Đặng Vũ thăng làm Thảo Tặc giáo úy
Lữ Bố nhìn hai người, mỉm cười nói
Theo chiến sự nhiều lần, địa vực không ngừng mở rộng, hệ thống quân công ban đầu đã không đủ để thăng thưởng, hơn nữa bây giờ Lữ Bố nắm giữ binh mã còn nhiều hơn so với Đại Hán chưa loạn, vì vậy ở giữa giáo úy, trung lang tướng ban đầu, Lữ Bố noi theo các chư hầu khác, thiết lập thêm rất nhiều tướng quân tạp hào
Tuy không bằng Cao Thuận và những đại tướng trấn giữ một phương khác, nhưng việc thăng làm tướng quân tạp hào đồng nghĩa với việc có thể tự mình dẫn quân, thuộc tầng lớp trung cấp
Hai người nghe vậy tự nhiên đại hỉ, bái tạ Lữ Bố
"Còn Tào Tính..
Lữ Bố suy nghĩ một chút, công lao của Tào Tính nếu nói lớn, thì thực ra ngay cả Tào Tính cũng không biết mình có công gì, nhưng nếu nói không lớn, việc bắn chết Tôn Sách, có thể nói là nhờ một làn mưa tên của Tào Tính mà giải vây được Nam Dương
Suy nghĩ một chút rồi nói: "Tạm thời giữ chức Xạ Thanh giáo úy
Dù sao thì trước đây Tào Tính chỉ là tướng nhỏ trong quân, không có biên chế chính thức, nhiều nhất cũng chỉ là quân hầu hoặc quân tư mã, lần này đã được ngang cấp với Ngụy Diên, Đặng Vũ thậm chí Mã Siêu, có thể nói là đủ phần thưởng, còn về có được trọng dụng hay không thì vẫn cần phải quan sát sau này
"Chúa công, mối lo ở Nam Dương tuy đã được giải quyết, nhưng Viên Bản Sơ vẫn đang ở vùng Hà Lạc tích trữ sức mạnh, giờ vẫn chưa có động thái đánh tới, mạt tướng cho rằng, trong khi Nam Dương tạm thời vô sự, có thể xuất binh cùng Từ tướng quân hợp quân tấn công Viên Thiệu, nhanh chóng kết thúc chiến sự
Cao Thuận trầm giọng nói
Lữ Bố gật gù, rồi nhìn về phía Lý Nho hỏi: "Phi kỵ doanh vẫn ở Trường An
Lý Nho gật gù, phi kỵ doanh là quân trực thuộc của Lữ Bố, không có quân lệnh của Lữ Bố, phi kỵ doanh không ai được điều động, nếu không, nếu phi kỵ doanh có thể đến, dù không có Lữ Bố ở vị trí chủ tướng thì với sự có mặt của phi kỵ doanh, hắn tin là tuyệt đối có thể đánh trọng thương Tào Tháo
"Lập tức truyền quân lệnh, cho phi kỵ doanh nhanh chóng đến Nam Dương hội hợp với ta
Lữ Bố trầm giọng nói, hắn không định đến Lạc Dương chủ trì đại cục, bên kia Từ Vinh đã sắp xếp xong xuôi tất cả, chỉ chờ một trận chiến, Lữ Bố mà đi, vừa đến coi như là cùng Từ Vinh tranh công, không tin tưởng Từ Vinh; thứ hai lâm trận thay tướng, cũng là tối kỵ, mình cho dù có bản lĩnh điều chỉnh tốt, vậy cũng cần thời gian, chi bằng từ Nam Dương xuất binh, cùng Từ Vinh đánh phối hợp
"Vâng
Lý Nho gật đầu
"Ngoài ra, quân Nam Dương do Cung Chính nắm quyền xuất chinh, phía ta bên này Điển Vi không ở, cần hai người đi theo giúp ta chỉ huy..
Lữ Bố lời còn chưa dứt, liền cảm thấy có người đang nhìn mình
Ngẩng đầu nhìn lại, khi thấy Mã Siêu, Ngụy Diên hai người ngồi thẳng tắp, hai mắt sáng quắc nhìn mình chằm chằm, ánh mắt kia, dường như thật có thể phát ra ánh sáng
Lữ Bố có chút buồn cười, nhìn Cao Thuận nói: "Cung Chính, để Mạnh Khởi cùng Văn Trường theo ta được không
Dù sao cũng là người của Cao Thuận, Lữ Bố cũng không thể trực tiếp cướp
"Có thể được người đoạt công coi trọng, là tạo hóa của hai người này
Cao Thuận không để ý tới hai người, chỉ quay về Lữ Bố khom người nói
"Hai người ngươi, có bằng lòng theo ta chinh chiến không
Lữ Bố nhìn hai người nói
"Mạt tướng nguyện vì chúa công không kể nhảy vào nước sôi lửa bỏng
Mã Siêu bái nói
Ngụy Diên không cam lòng yếu thế, quay về Lữ Bố thi lễ nói: "Chúa công yên tâm, mạt tướng chắc chắn giúp chủ công đạt được cái đầu chó của Viên Thiệu kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tốt
Lữ Bố hài lòng gật đầu: "Quân nhân nên giữ quy củ quân đội, nhưng cũng nên có khí phách vô địch thiên hạ, Phi kỵ quân cùng Hãm trận doanh quân lệnh gần như, hai người ngươi nên ở Hãm trận doanh chờ qua, đến lúc đó đi vào liền biết, cũng không quá nhiều thời gian để bọn ngươi quen thuộc, trên đường làm quen cũng không muộn
"Vâng
Lý Nho đứng dậy, quay về Lữ Bố cười nói: "Chúa công mấy ngày nay liền bôn ba, đường dài mệt nhọc, xin đi nghỉ ngơi đi
"Ừm
Lữ Bố gật đầu, hắn xác thực mệt mỏi, đồng thời cũng muốn gặp mặt con gái, lập tức đứng dậy cùng mọi người cáo từ sau, dưới sự hướng dẫn của người hầu cận đi tới nơi ở...