Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 31: Bắc quân




Chương 31: Diễn trò chính trị
Hôm sau trời vừa sáng, Lữ Bố đã bị một tràng tiếng súng máy dài đánh thức
Vội vã chạy lên lầu, khi thấy các tướng sĩ đang cố thủ, máy bay giặc Nhật đang quần thảo trên không trung, thỉnh thoảng lao xuống dùng súng máy bắn phá, các tướng sĩ có chút chống đỡ không nổi
"Súng
Không kịp nói nhiều, Lữ Bố vẫy tay, có tướng sĩ đưa một khẩu súng trường tới, Lữ Bố kéo khóa nòng, nhìn một chiếc máy bay đang lao xuống phía mình, giơ súng lên bắn
"Ầm
Viên đạn xé gió, chiếc máy bay lao xuống trong tích tắc như cố ý va vào viên đạn, lực xung kích của viên đạn cùng với tốc độ của máy bay, kính chắn gió vỡ tan, viên đạn trực tiếp xuyên thủng hộp sọ của phi công
Mất lái, máy bay lao thẳng xuống phía sau nhà lớn rồi nổ tung
Lữ Bố lại kéo khóa nòng, ngay sau đó, một loạt đạn bắn về phía hắn, Lữ Bố vội vàng lăn tránh, đạn trúng vào chân hắn, uy lực viên đạn mạnh hơn súng trường rất nhiều, trên đùi Lữ Bố lập tức có một vết bỏng rát, đạn cắm thẳng vào bắp thịt, nếu mà bị bắn trúng chỗ hiểm thì Lữ Bố dù thể lực tốt cũng khó mà trụ nổi
Lữ Bố bò dậy, định phản công thì máy bay đã bay đi
"Mau lui về
Tạ Tấn Nguyên thấy Lữ Bố bị thương, kinh hãi mặt mày biến sắc, vội vàng gọi người kéo Lữ Bố vào trong
Hộ vệ của Lữ Bố xông lên, lấy thân mình che chắn rồi kéo Lữ Bố về, hai tên hộ vệ trúng đạn từ máy bay lao tới, xuyên thủng người rồi nằm bất động trên đất
"Giặc bắt đầu công lầu rồi
Tề Gia Minh hô lớn
"Nhanh, xuống ngăn cản
Tạ Tấn Nguyên trầm giọng nói
Lữ Bố lên đạn, lần thứ hai bắn gục một phi công, máy bay loạng choạng rồi cắm đầu xuống sông Hoàng Phố không còn động tĩnh, các máy bay khác thấy liên tiếp mất hai chiếc, không dám tiếp tục liều lĩnh lao xuống, chỉ có thể quanh quẩn ở tầng trời thấp, bắn phá nóc nhà, trong tình huống này, súng trường gây sát thương cho chúng rất nhỏ, khó mà bắn hạ được
Lữ Bố nhìn quanh, tìm kiếm thứ gì đó, một người vốn không mấy nổi bật, luôn tỏ ra lúng túng, da mặt bị đạn bắn rách vẫn đang băng bó, đột nhiên chửi một câu: "Đồ chó
rồi lao ra bất chấp mưa bom bão đạn, chạy tới trước khẩu pháo máy, xoay vòng quay, điều khiển pháo máy nhắm thẳng vào máy bay giặc Nhật, một trận ầm ầm vang lên, bắn trúng chính xác, hạ một chiếc chiến đấu cơ
"Hay lắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tạ Tấn Nguyên hô lớn, nhờ đó, bốn chiếc máy bay chỉ còn lại một chiếc, lá cờ sắp sửa đổ gục lại được các tướng sĩ giơ cao
Lữ Bố nhìn lá cờ, hít sâu một hơi, được Tề Gia Minh đỡ đứng dậy
Lựu đạn
Tề Gia Minh hiểu ý, đưa cho Lữ Bố một quả lựu đạn cây, Lữ Bố nhắm chuẩn hướng máy bay, cầm quả lựu đạn đếm vài giây rồi đột ngột ném ra, lựu đạn bay ra cực nhanh, khi đan vào cùng máy bay thì nổ ầm, buồng lái vỡ vụn, phi công bên trong bị nổ bất tỉnh, máy bay bốc khói đen lao xuống đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tràng tiếng hoan hô vang lên, không phải từ các tướng sĩ trên lầu, mà là từ phía sau, Lữ Bố quay đầu nhìn lại, khi thấy ở tô giới đối diện, vô số người đang vỗ tay hoan hô
"Nguy cơ vẫn chưa hết
Lữ Bố nói với Tạ Tấn Nguyên
Tạ Tấn Nguyên gật đầu, lập tức bắt đầu chỉ huy các binh sĩ xuống lầu phòng thủ, Lữ Bố bảo người ta mang từng thùng lựu đạn lên mái nhà, ném vào chỗ đông người, giúp giải vây
Những trận chiến tiếp theo rất kịch liệt, giặc Nhật liên tục thử dùng các cách khác nhau để công lầu, nhưng bị các tướng sĩ đang khí thế ngút trời liên tục đẩy lùi, thỉnh thoảng có giặc Nhật từ các nơi xông tới, nhưng rất nhanh bị đánh gục hoặc đẩy lùi
Lựu đạn của Lữ Bố như pháo hạng nặng liên tục nhả đạn, thỉnh thoảng một cột khói đen bốc lên, luôn lấy đi hai ba mạng giặc biển, những người Lữ Bố mang theo lại nhận nhiệm vụ đánh lén, liên tục rình bắn những tay súng thiện xạ muốn chiếm cứ điểm cao của giặc Nhật
Chiến sự giữa hai bên từ ban ngày kéo dài đến đêm tối, thương vong của giặc Nhật rất lớn, nhưng Tạ Tấn Nguyên cũng không chiếm quá nhiều ưu thế, có thể nói là lưỡng bại câu thương
Dù sao cũng đã sống sót thêm một ngày, có người tới muốn lấy viên đạn ra cho Lữ Bố, nhưng thấy vết thương đã khép lại thì há hốc mồm
"Sao vậy
Tạ Tấn Nguyên hỏi quân y
"Vết thương đã bắt đầu khép miệng, viên đạn nằm trong thịt, muốn lấy viên đạn ra thì phải rạch thịt, mà chúng ta ở đây..
không có thuốc tê
Quân y nhìn Lữ Bố, thể chất này hơi dị thường, một ngày mà vẫn tham gia chiến đấu, vết thương không bị mưng mủ đã là tốt, đằng này vết thương lại đã gần lành một nửa
Cũng chính vì vậy mà việc chữa trị lại càng khó khăn, e rằng với điều kiện nơi đây thì không lấy được viên đạn ra
Lữ Bố giật giật chân, vẫn còn đau, nhưng không ảnh hưởng đến hành động, khoát tay nói: "Đánh xong trận này rồi tính, thương vong bao nhiêu rồi
"Bảy mươi sáu người
Tạ Tấn Nguyên ngồi bên cạnh Lữ Bố, ủ rũ hút thuốc, ở phía bên kia Chu Trì, Tề Gia Minh và những người khác đang dạy lính mới bắn súng, hết cách rồi, binh lực chính quy có chút không đủ, chỉ có thể hi vọng những tân binh này bù vào, mà vẫn còn có sự yểm hộ của lựu đạn do Lữ Bố ném ra, quân tiếp viện của giặc Nhật cũng bị Lữ Bố đánh lui, nếu không thì thương vong ít nhất phải tăng gấp đôi
Lữ Bố nhận một điếu thuốc, cũng châm hút, suy nghĩ rồi nói: "Đánh đến mức này cũng đã hết cách, bên kia cũng đã có tin tức rồi, chuẩn bị rút quân đi
Vạn Tông Hoa đã trở về được hai ngày, chắc hẳn đã có tin tức
Thực tế cũng đúng là vậy, khi Vạn Tông Hoa tìm tới đại sứ quán Hoa Kỳ ở Hoa Hạ, đưa thân phận và nói Lữ Bố đang ở bốn kho hàng, không chỉ có quân đội Hoa Hạ lo lắng, mà đại sứ quán Hoa Kỳ cũng cuống lên, dù sao thì Lữ Bố đã đưa tập đoàn Hàn Đình hoàn toàn hòa nhập vào xã hội Hoa Kỳ, nếu Lữ Bố xảy ra chuyện gì, tập đoàn Hàn Đình sẽ tan rã, đối với Hoa Kỳ hiện tại thì có khả năng sẽ dấy lên một cơn bão tài chính
Một cuộc khủng hoảng kinh tế vừa mới đi qua không lâu, nếu mà lại thêm một cuộc nữa, Hoa Kỳ sẽ không thể chịu đựng nổi tổn thất này
Vì thế Hoa Kỳ lập tức liên kết với đại sứ các nước khác tạo áp lực lên quân Nhật, yêu cầu quân Nhật thả người, nhưng mấy ngày qua quân Nhật ở Hoa Hạ đã bị mất một kho quân dụng, chưa kể quân lính chết trận lên tới cả một sư đoàn, tổn thất gần một vạn người, đối với quân đội Nhật thì đây là một sự sỉ nhục to lớn, đặc biệt là đại tướng Matsumoto lại càng không thể chấp nhận được kết quả này
Muốn bức quân đội Hoa Hạ giao Lữ Bố ra đây, nhưng Lữ Bố lại là nhân vật quan trọng của Hoa Kỳ, cao tầng Hoa Hạ có đồng ý thì Hoa Kỳ cũng không muốn, cả một ngày hôm nay đều đang cãi nhau vì chuyện này
Những chuyện này thì Tạ Tấn Nguyên đương nhiên là không thể biết, chỉ có hơi kinh ngạc khi nhìn Lữ Bố: "Rút quân
Lại thấy Lữ Bố gật đầu khẳng định, quân Nhật dù có ngang ngược đến đâu, thì cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng để toàn diện khai chiến
"Trừ phi quân Nhật muốn đồng thời khai chiến với Hoa Hạ và Hoa Kỳ
Lữ Bố trầm giọng nói
Đây là lần đầu tiên Tạ Tấn Nguyên cảm nhận được tầm quan trọng của Lữ Bố, hắn không cho rằng Lữ Bố đang nói dối, nhưng..
hắn nhận được lệnh là cố thủ bốn kho hàng, đảm bảo đại quân có đủ thời gian rút quân
"Quân Nhật tập trung quá nhiều binh lực, đánh tiếp cũng không có ý nghĩa gì, ở đây đối phương có thể dễ dàng triển khai chiến tuyến, rút khỏi Thượng Hải, có thể dựa vào ưu thế sông Hoài, từng lớp bố phòng, giặc Nhật càng vào sâu thì việc vận chuyển tiếp tế của chúng càng khó khăn, tổ chức cho bộ đội chúng ta vòng ra phía sau địch, cắt đứt tiếp tế của quân địch, đánh cuộc chiến thành trì kéo dài, càng lâu thì càng bất lợi cho quân Nhật
Lữ Bố hiểu đại khái suy nghĩ của Tạ Tấn Nguyên: "Quân lệnh của các người chắc cũng sẽ sớm được ban xuống
Vẻ mặt Tạ Tấn Nguyên nặng nề gật đầu, không phản bác nữa, chỉ lẳng lặng hút thuốc, hết điếu này đến điếu khác, một lúc lâu sau mới nói: "Chúng ta vậy là cái gì!
Lữ Bố không trả lời, cao tầng hiển nhiên là muốn dựa vào tinh thần bi tráng của hai trung đoàn, bốn chi đội để tranh thủ sự đồng tình của quốc tế, đây là chiến lược của bọn họ, thậm chí còn có thể muốn hy sinh cả bản thân mình
Tuy hiện tại vẫn chưa biểu hiện ra, nhưng với tác phong của bọn họ thì điều này không phải là không có khả năng
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Lữ Bố có chút âm trầm, điều này khác rất xa so với những gì mà hắn tưởng tượng
Quyền mưu, không phải dùng như thế
"Tiên sinh cứ yên tâm, Tấn Nguyên nhất định liều mạng bảo vệ cho sinh toàn Chu Toàn
Tạ Tấn Nguyên chắp tay thi lễ nói với Lữ Bố
"Cố gắng sống sót, con đường quật khởi của Hoa Hạ còn rất dài và nặng nề, một mình ta thì không thể
Lữ Bố lắc đầu, tập đoàn Hàn Đình có thể phần nào ảnh hưởng đến quyết sách của Hoa Kỳ, nhưng Lữ Bố phải đưa toàn bộ tập đoàn Hàn Đình đầu tư vào Hoa Hạ, thì phía Hoa Kỳ tuyệt đối sẽ không cho phép
Tạ Tấn Nguyên im lặng gật đầu, đêm đó, một đêm bình tĩnh lạ thường, Lữ Bố không đi tập kích, quân Nhật bên kia cũng không suốt đêm tiến công, dường như đạt thành một loại ngầm hiểu
Đến sáng sớm ngày thứ hai, lại là một trận tiếng súng vang lên, giặc Oa lần thứ hai phát động tiến công, chỉ là lần này, bọn họ dùng tới súng phóng lựu đạn
Lữ Bố đứng ở trên mái nhà, nhìn xuống trận địa giặc Oa, mặt trầm như nước, tốc độ có chút chậm a
Hắn ném từng quả lựu đạn vào trận địa quân địch, giặc Oa thậm chí vận dụng pháo cối để oanh tạc mái nhà, Lữ Bố mấy lần hiểm chi lại hiểm tránh né, nhưng dư âm nổ tung cũng khiến trên người hắn nhiều chỗ bị thương, giặc Oa dường như bị điên muốn tấn công vào đến, Tạ Tấn Nguyên cũng mang theo các tướng sĩ lấy ra quyết tử chi tâm, cùng đối phương vẫn lục chiến đến trưa
Đến buổi trưa, giặc Oa tựa hồ thu được tin tức gì, rốt cục đình chỉ tiến công, Lữ Bố hầu như bị người nâng từ mái nhà xuống, những người cùng hắn canh giữ ở trên mái nhà, chỉ sống sót tám người, trong đó có bốn người là hộ vệ của Lữ Bố, những người khác, đều ở trong các đợt pháo cối oanh tạc mà chết, dù cho Lữ Bố cũng là nhiều chỗ bị thương
"Ngài chính là Lữ tiên sinh!
Một tên mặc quân trang thẳng thắp vội vã tới, nắm tay Lữ Bố nói
"Ngươi là..
Lữ Bố gật đầu, đại khái đoán được thân phận của đối phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tại hạ đặc phái viên của Kim Lăng, đặc biệt đến đây tiếp Lữ tiên sinh lui vào tô giới
"Đặc phái viên
Lữ Bố gật đầu: "Tướng quân Trương Trị Trung đâu
"Tướng quân Trương Trị Trung đã trở về Kim Lăng, hắn điện cho chúng ta cần phải đưa tiên sinh an toàn về Kim Lăng
Đặc phái viên nắm tay Lữ Bố nói
"Bọn họ đây
Lữ Bố chỉ những người khác
"Chính phủ cao nhất Kim Lăng đã truyền đạt mệnh lệnh rút lui, mọi người cùng nhau lui vào tô giới, chúng ta cùng giặc Oa bên kia đã đạt thành hiệp nghị đình chiến tạm thời
Đặc phái viên mỉm cười nói
"Tạ đoàn trưởng, rút lui đi, không nên do dự
Lữ Bố nhìn về phía Tạ Tấn Nguyên nói: "Hiện tại Hoa Hạ, cần chính là những tướng sĩ dám chiến, có thể chiến
Đều hi sinh ở đây không có bất kỳ ý nghĩa gì
Tạ Tấn Nguyên yên lặng gật đầu, Lữ Bố lui ra phía trước, hắn đã cùng đối phương trò chuyện, cũng đại khái hiểu đoàn của bọn họ ở đây đảm nhiệm vai trò gì, thất vọng, thất lạc giờ phút này tràn ngập trong lòng, đối với đề nghị lần thứ hai của Lữ Bố, không có từ chối nữa, chỉ là giặc Oa chịu thiệt thòi lớn như vậy, sẽ để bọn họ thong dong rời đi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.