Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 310: Đổi chủ




"Đại Vương, cứ như vậy không được đâu
Lữ Cổ đi theo bên cạnh Trình Giảo Kim, đây đã là lần thứ ba hắn khuyên: "Bây giờ thế lực Ngõa Cương đang lớn mạnh, nếu cứ để thế này mà không định ra quy củ, lập pháp luật thì sau này quản lý sẽ càng ngày càng khó
"Trước đây không phải rất tốt sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trình Giảo Kim đau đầu nhìn Lữ Cổ, người này tuổi không hơn mình bao nhiêu, vai vế lại lớn hơn người đồng trang lứa, cũng không thể nói chuyện với hắn như với anh em bình thường, lúc đầu thì còn được, nhưng bây giờ hắn thấy hơi phiền
"Ngày trước còn yếu, nên không thể ép buộc, nói cách khác, Ngõa Cương trại ngày xưa ít người, cũng không phức tạp, nhưng bây giờ theo tướng quân Khâu Thụy gia nhập, quân lính kéo đến, thế lực Ngõa Cương tăng lên nhiều, âm dương bắt đầu mất cân bằng, giống như người đột ngột ăn quá nhiều đồ bổ, nếu không thể sắp xếp hợp lý thì thứ đại bổ ấy sẽ biến thành thứ tai hại
Lữ Cổ khuyên nhủ
"Ai, sớm đã nói cái thứ chó má Ma vương gì đó ta không thích hợp làm, thế mà lại càng muốn
Trình Giảo Kim có chút bất đắc dĩ, nhìn Lữ Cổ nói: "Bá phụ, hay là chức chủ Ngõa Cương này ngươi làm đi, ngươi hiểu biết nhiều như vậy, ngươi ngồi vào chắc chắn tốt hơn ta
"Đại Vương nói vậy là nói thế nào
Chức vị chủ dược của Ngõa Cương chính là Đại Vương, chúng ta đều là tá dược, tá dược với chủ dược mà đổi chỗ thì tá dược tăng cường còn chủ dược suy giảm, vậy sẽ không thành một thang thuốc
Lữ Cổ nghiêm mặt nói
"Có quan hệ gì chứ
Trình Giảo Kim xua tay: "Ta loại thuốc chủ dược này rõ ràng không phải thứ để chữa bệnh, ngươi để ta ra trận đánh nhau thì ta rành, nhưng để ta cai quản một cái sơn trại lớn như vậy thì không phải là chỗ mạnh của ta rồi
"Việc này, tại hạ không thể đáp ứng
Lữ Cổ chỉ lắc đầu, hắn là người có trách nhiệm, nếu Trình Giảo Kim dùng hắn thì hắn tự nhiên sẽ hết sức giúp đỡ Trình Giảo Kim, nhưng bảo hắn thay thế thì nguyên tắc không cho phép hắn làm chuyện đó
"Ngươi thật là vô vị, ta đi tìm Ngụy Chinh với Từ Mậu Công đây, hôm nay ta quyết phải nhường lại cái chức này, ai thích làm thì làm
Trình Giảo Kim cũng bị Lữ Cổ làm cho phát sợ, vẫy tay nói: "Ngươi đừng đi theo ta
Lữ Cổ im lặng một lát rồi quay về tìm Lữ Bố bàn chuyện này
"Hắn thật sự nói như vậy
Lữ Bố nhìn Lữ Cổ, cau mày hỏi
"Ai, Đại Vương người không sai, rộng lượng, chịu nghe lời khuyên, chỉ là có hơi..
Lữ Cổ cũng không biết phải nói sao, nói nặng lời cũng không hay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Việc này giao cho con trai làm
Lữ Bố nhíu mày, đứng lên nói
"Con trai của ta đi đâu
Lữ Cổ hơi lo lắng hỏi, con trai của mình rõ ràng không phải người dịu ngoan hiền lành gì, ngày thường thì không quản chuyện gì, nhưng nếu thật muốn làm chuyện gì thì không ai ngăn được
"Phụ thân yên tâm, sẽ không sao đâu
Lữ Bố nói xong liền đi thẳng đến nhà Đan Hùng Tín
Tối hôm đó, tại nhà Đan Hùng Tín, Lữ Bố, Hùng Khoát Hải, Từ Mậu Công, Vương Bá Đương, Tề Quốc Viễn, Lý Như Khuê đều có mặt, những người này cũng là những người Lữ Bố quen thuộc nhất ở đây
"Phụng Tiên, từ khi ngươi đến Ngõa Cương, cả ngày chỉ biết quanh quẩn ở nhà nghiên cứu mấy thứ bảo bối của ngươi, cũng không chịu đi cùng bọn ta tụ tập, hôm nay gặp nhau, lại không phải ở phủ ngươi mà chạy tới chỗ ta, thật là..
Đan Hùng Tín sai người rót rượu cho mọi người, nhìn Lữ Bố cười nói
"Hết cách rồi, ở nhà lão phụ phiền quá, chỉ có thể tới bên này
Lữ Bố cười nói: "Hơn nữa hôm nay quả thực có việc muốn cùng các vị huynh trưởng trao đổi
"Chuyện gì có thể làm khó được ngươi
Từ Mậu Công cười hỏi, đây không phải là lời khen thông thường, từ lúc quen biết đến giờ, chưa thấy việc gì mà Lữ Bố không giải quyết được
"Ta muốn đổi chủ Ngõa Cương trại
Lữ Bố nhìn mọi người nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Phụng Tiên, sao có thể nói năng tùy tiện như vậy!
Vương Bá Đương cau mày, nhìn Lữ Bố quát lên
"Nghe ân công nói hết đã không muộn
Hùng Khoát Hải đương nhiên đứng về phía Lữ Bố, còn về chuyện kết nghĩa huynh đệ gì đó..
thời gian này tuy mới có đó thôi, nhưng giữa Lữ Bố và những người này, hắn vẫn chọn Lữ Bố
"Phụng Tiên, việc này không thể nói bậy bạ được, nhưng là Giảo Kim có chỗ nào không phù hợp sao
Đan Hùng Tín nhìn Lữ Bố nói
"Không có chỗ nào không phù hợp, đây không phải ta muốn thay đổi mà là chính hắn muốn thay đổi
Lữ Bố đem những gì Trình Giảo Kim và Lữ Cổ đã nói hôm nay kể lại cho mọi người nghe, sau đó nhìn mọi người nói: "Nói thật, nếu không có gia phụ hứa hẹn, chuyện Ngõa Cương trại, ta chẳng muốn quan tâm, coi như Ngõa Cương trại có sụp đổ, đại thụ Đại Tùy này có đổ, thì cha con ta vẫn có chỗ đi
"
"Giảo Kim chính là tính tình như vậy, cũng không thể trách hắn, người khác thì không sao
Từ Mậu Công thở dài, hắn biết chuyện này Trình Giảo Kim sẽ làm được
"Ta đã nói rồi, đế vương và tư đức không liên quan
Lữ Bố nhìn mọi người nói: "Là người đứng đầu một vùng mà thốt ra những lời này thì bản thân hắn đã là người vô trách nhiệm với chính mình và với mọi người rồi, thử nghĩ, hắn cứ suốt ngày nói như vậy thì các ngươi nghĩ thế nào
Nếu có cơ hội tốt hơn, liệu các ngươi còn ở lại Ngõa Cương hay là sẽ tìm minh chủ khác
"Chuyện này..
Mọi người nghe vậy trong lòng cũng thở dài, đúng là Trình Giảo Kim hay nói vậy thật, không khác gì đẩy lòng người ra xa cả
"Bố ca, chẳng lẽ người muốn thay đổi không phải là ngươi sao
Tề Quốc Viễn nhìn Lữ Bố hỏi: "Nếu là Bố ca đồng ý thì chúng ta đương nhiên sẽ ủng hộ Bố ca
"Gia phụ
Lữ Bố lắc đầu, hắn không có hứng thú quản mấy chuyện này, hơn nữa hắn thấy cha mình cai quản cũng khá ổn: "Thời gian này ông ấy cầm quyền như thế nào, các vị tự thấy rõ mà
Thật ra đây là lời thật lòng, ngoài việc thỉnh thoảng cứ nắm y lý mà nói đạo lý khiến người khác không thích ứng cho lắm, còn lại thì không có gì cả
Quan trọng nhất là, đây chính là điều mà Trình Giảo Kim muốn, Lữ Bố giờ tập hợp mọi người lại đây, rõ ràng là muốn thăm dò tình hình thôi
"Phụng Tiên, nếu ngươi đã quyết thì chúng ta đương nhiên toàn lực ủng hộ ngươi, nhưng việc này không được làm tổn thương Giảo Kim
Đan Hùng Tín nhìn Lữ Bố nói
Dù sao nói về tình giao hảo thì đương nhiên là với Lữ Bố sâu đậm hơn, mà thái độ ơ hờ của Trình Giảo Kim cũng thật khiến người ta hết cách
Hiện tại Ngõa Cương trại đang ở thời khắc then chốt, điểm này không chỉ Lữ Cổ thấy mà cả Ngụy Chinh và Từ Mậu Công đều thấy được, những đạo lý mà Lữ Cổ nói với Trình Giảo Kim trong những ngày qua, cả hai người cũng đã từng nhắc, chỉ là không chấp nhất như Lữ Cổ mà thôi, nói trắng ra thì, thái độ của Trình Giảo Kim đã thật sự ảnh hưởng đến tất cả mọi người, Trình Giảo Kim cả ngày sống dở chết dở thì mọi người cũng rất khó dốc lòng
Ở đời, hiền thần cũng phải có minh chủ thì mới phát huy được năng lực
Nếu như đổi thành Lữ Cổ làm chủ Ngõa Cương thì có lẽ sẽ dễ hơn chút
"Yên tâm, nếu hắn không muốn thì ta cũng sẽ không ép, rồi có một ngày Ngõa Cương không còn, thì cha con ta cũng vẫn tìm được nơi dung thân
Lữ Bố gật đầu nói
Hắn không phải nhất định phải có Ngõa Cương trại, hoặc nói, so với Ngõa Cương trại thì để vọng phụ thành long thì đương nhiên phải giúp cha tụ lại ít nhân tài, Lữ Bố càng coi trọng nhân tài của Ngõa Cương hơn, chưa nói gì xa xôi, những người đang ngồi đây là những người dễ lôi kéo nhất, không có lý do gì mà phải nhường đi
"Được, vậy việc này làm thế nào, Phụng Tiên và Mậu Công tính toán chương trình thế nào
Đan Hùng Tín nhìn Lữ Bố và Từ Mậu Công nói
Lữ Bố gật đầu, lập tức cùng Từ Mậu Công bàn bạc chuyện này
Đầu tiên, phải xác định thái độ của Trình Giảo Kim
Sáng sớm hôm sau, Lữ Bố liền cùng Từ Mậu Công cùng đi gặp Trình Giảo Kim, chuyện này không cần cho Lữ Cổ biết, hắn chỉ cần chuẩn bị tiếp nhận là được
"Nói đi thì nói lại, Bố ca, ngươi với cha ngươi không giống nhau, ca ca ta có thể thấy, đây chẳng phải ngươi muốn vì cha ngươi tranh quyền sao
Tranh đi, chỉ cần các ngươi chịu làm thì ta sẽ chịu nhường
Trình Giảo Kim rất thoải mái, thoải mái đến nỗi Lữ Bố có chút khó tin
Trình Giảo Kim đã đồng ý thì đương nhiên dễ làm, sau đó, công việc trên tay của Lữ Cổ bỗng dưng nhiều lên, nhưng mỗi một việc đều có thể khiến hắn chiếm được thiện cảm của tướng sĩ Ngõa Cương
Sau đó chờ khi Lữ Cổ đã tích lũy đủ lòng người rồi thì Trình Giảo Kim đứng ra biểu thị đồng ý nhường vị trí chủ Ngõa Cương lại cho Lữ Cổ
Lữ Cổ có chút mơ hồ, tự nhiên là từ chối
Có điều nơi đây đã có không ít anh em, bao gồm cả Tần Quỳnh cũng đều bị Trình Giảo Kim thuyết phục, một bộ phận khác lại bị Đan Hùng Tín thuyết phục, ở trong Ngõa Cương trại này mà nói về danh vọng thì đương nhiên phải kể đến Đan Hùng Tín, thủ lĩnh của lục lâm thất tỉnh ngày xưa, danh vọng tự nhiên cực cao, không ít người đến Ngõa Cương đều là vì danh tiếng của Đan Hùng Tín mà tới, bây giờ nếu Đan Hùng Tín đã quyết định ủng hộ Lữ Cổ thì những người đó tự nhiên không phản đối
Hai thế lực lớn cùng nhau nhịp nhàng, Lữ Cổ cứ thế, trong khi mình không hay biết gì, mà bị thoái vị, trở thành chủ Ngõa Cương mới
"Có phải là ngươi làm không!
Sau khi trở thành chủ Ngõa Cương, Lữ Cổ quay về nhìn Lữ Bố hỏi
"Không sai
Lữ Bố gật gù: "Phụ thân thấy thế nào
"Vì sao lại như vậy
Lữ Cổ có chút khổ não nói
"Hắn cũng không thích hợp, phụ thân hẳn phải rõ hơn con, hơn nữa phụ thân có thể yên tâm, trong quá trình này, Trình Giảo Kim cũng không hề có chút bất mãn nào, nếu không thì con cũng không làm như vậy
Lữ Bố nhìn Lữ Cổ, trầm giọng nói
"Ai ~"
Lữ Cổ thở dài một tiếng, nhìn con trai nói: "Ta một kẻ thầy thuốc thì làm sao làm được chức chủ một vùng này
"Dù sao cũng hơn Trình Giảo Kim một chút
Lữ Bố cười nói: "Hơn nữa mấy ngày qua phụ thân làm cũng không tệ, nếu có việc gì không quyết được, phụ thân cứ hỏi con
Đây mới là mấu chốt của vấn đề được không
Lữ Cổ không nói gì nhìn con trai của chính mình, việc chính mình kết hôn, chính mình là người cuối cùng biết đến, con trai kết hôn, chính mình cũng là cuối cùng mới biết, hiện tại chính mình làm chủ Ngõa Cương, một đường tạo phản, chính mình vẫn là người cuối cùng biết đến, nếu việc tạo phản này thất bại, những người khác còn nói được, còn chính mình, kẻ tạo phản này nhất định phải mất đầu
Thậm chí là cả nhà
Chuyện lớn như vậy, cũng không cùng mình thương lượng, có được không!
"Đường đời, chung quy phải tự mình bước đi
Lữ Bố nhìn Lữ Cổ, đột nhiên nở nụ cười: "Phụ thân yên tâm, có con ở đây, sẽ không có chuyện gì
Lữ Cổ nghe vậy, trong lòng không hiểu an tâm mấy phần, lập tức lại nhìn Lữ Bố, vẻ mặt không nói gì, cái cảm giác an tâm chết tiệt này có phải là phản rồi không
Việc đã đến nước này, gạo đã nấu thành cơm rồi, Lữ Cổ có thể nói gì
Lặng lẽ gật gù, nhìn Lữ Bố cẩn thận điêu khắc một tượng đồng, nhíu mày hỏi: "Tiếp theo nên làm như thế nào
"Phụ thân trước kia làm đã rất tốt, bây giờ tuy rằng đổi thân phận khác, nhưng cứ tiếp tục làm theo là được, nếu có việc gì không quyết định được, trước tiên cùng mọi người thương nghị, nếu vẫn không thể giải quyết, phụ thân hỏi lại ta
Lữ Bố cười nói: "Ngõa Cương này không giống trên Thái Hành Sơn, điều phụ thân cần làm nhất bây giờ, một là vì mọi người lập ra quy củ và phương hướng, một điều nữa là biết cách dùng người
Lữ Cổ lặng lẽ gật gù, nhìn dáng vẻ con trai, đột nhiên nở nụ cười: "Cứ tự mình làm việc con thích đi, vi phụ có thể đảm bảo cho ngươi
Lữ Bố ngẩng đầu, nhìn Lữ Cổ, cũng nở nụ cười...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.