"Vị kia chính là Thái úy Lữ Bố đương triều
Trong chợ, một tên sĩ tử thân hình cường tráng bất ngờ nhìn thấy một người đàn ông khôi ngô mặc thường phục đang ăn mì ở phía xa, hắn là sĩ tử đến Trường An tham gia khoa thi, cũng muốn xem Lữ Bố sẽ như thế nào, nhưng không ngờ lần đầu thấy Lữ Bố lại là ở chợ, sau khi bất ngờ, cũng không biết có nên đi chào hỏi không, càng nhiều là ngạc nhiên nhìn người vừa nói chuyện này cho hắn
"Sĩ tử từ nơi khác đến đều ngạc nhiên như vậy đó, Thái úy thường xuyên đến chợ, thỉnh thoảng còn làm đồ chơi nhỏ kiếm lời, đồ đó dùng được thật, lại còn tiện nữa, nhà ta có mấy cái đấy
Tiểu thương vừa nói vừa đắc ý
Lữ Bố thường mang theo Điển Vi và Giả Hủ ra ngoài đi dạo, lâu dần, mọi người cũng dần biết thân phận Lữ Bố, đều đã quen
Ở Trường An, muốn tìm quan chức nào đó có thể không dễ, nhưng muốn gặp Lữ Bố, thì không khó, cứ ngồi xổm ở chợ vài ngày, chắc chắn sẽ gặp Lữ Bố, dù sao thành Trường An cũng lớn vậy
"Ngươi đi đâu vậy
Sĩ tử đứng dậy, muốn đi theo chào hỏi Lữ Bố, dù sao lần này khoa thi nếu đỗ, sau này cũng làm việc dưới trướng Lữ Bố, không thể thất lễ, nhưng bị tiểu thương bên cạnh kéo lại
"Nếu thấy, đương nhiên phải đi chào
Sĩ tử nhíu mày nói
"Đừng làm những việc vô ích đó, Thái úy cũng không để ý đến các ngươi đâu, ngươi mà có oan ức gì, lại còn nha thự không giải quyết, lúc này đi gặp Thái úy, chắc chắn Thái úy sẽ quan tâm, nhưng nếu chỉ muốn chào, thì không cần đâu, đừng quấy rầy sự thanh tịnh của Thái úy
Tiểu thương kéo sĩ tử lại nói
Sĩ tử nhíu mày, hắn bái kiến Lữ Bố chỉ là vì lễ nghi, chứ không có ý muốn nịnh bợ, nhưng ở đây dường như lại mang ý đó, đến Quan Trung rồi, dường như rất nhiều thứ không giống Trung Nguyên, trước đây rõ ràng không như vậy, xem ra Quan Trung có quy củ mới rồi
"Đương nhiên, ngươi cố ý đi cũng không ai cản ngươi, có điều nếu bị lạnh nhạt thì đừng trách ai, Quan Trung này có thể không giống Trung Nguyên các ngươi đâu, ở đây chỉ xem bản lĩnh thôi
Tiểu thương nói xong, cũng không cản hắn nữa
Sĩ tử nhíu mày nhìn hai sĩ tử cùng đi về phía Lữ Bố, thi lễ với Lữ Bố đang ăn cơm
Chậc ~ Lữ Bố đặt bát xuống, lấy hai đồng tiền từ trong túi đưa cho tiểu thương, đứng dậy bỏ đi luôn, để hai sĩ tử lúng túng đứng tại chỗ
Mấy ngày nay tốt nhất là đừng ra ngoài
Lữ Bố hơi đau đầu nghĩ, mỗi ngày đều có người dùng đủ kiểu cách muốn tiếp cận mình, hôm trước còn có kẻ chạy tới ám sát bị Điển Vi đập chết tại chỗ, tuy rằng Lữ Bố không sợ, nhưng như vậy rất dễ gây ra hỗn loạn, hiện tại sĩ tử Trung Nguyên đến Trường An ngày càng nhiều, hơn nữa lại không hiểu quy củ ở đây cho lắm, thật sự rất phiền phức
"Đây là quy củ ở chợ, ở chợ thì không phân giàu nghèo, buôn bán ở chợ, không ai đồng ý kết giao với ngươi
Tiểu thương thu dọn bát đũa, vừa lắc đầu nói
Trước đây chắc chắn có người khuyên rồi, nhưng nhìn dáng vẻ hai người này thì biết là không để trong lòng, đám sĩ tử đến từ Trung Nguyên này đúng là không được cái này, bản lĩnh không biết đến đâu, mà cứ thích tự cho mình siêu phàm, cứ tưởng ai nhìn thấy bọn họ cũng phải khách sáo, ta đây cũng là dòng dõi Hoàng đế đó, ta có khoe đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai sĩ tử mặt mày xám xịt tức giận bỏ đi, có điều, thái độ của Lữ Bố mấy ngày nay đối với sĩ tử đã truyền ra, khiến không ít sĩ tử hàn môn đến tham gia khoa thi thêm tự tin
Đa số người đến tham gia khoa thi không phải danh môn vọng tộc, hoặc là xuất thân không cao, nếu như Trường An cũng giống Trung Nguyên, coi trọng điều đó, thì họ không có cơ hội nào, nếu không phải vậy, họ cũng không ngàn dặm xa xôi đến Quan Trung làm gì
"Không hỏi dòng dõi, chỉ xem bản lĩnh, nhưng không biết có thực sự như vậy không
Trong quán trà, hai thanh niên ngồi đối diện nhau, nghe những sĩ tử kia oán giận hoặc là phấn khích, một người trong đó lắc đầu nói
"Sĩ Nguyên không tin sao
Thanh niên cười nói
"Cũng không phải không tin, Lữ Bố nếu mở khoa cử, tự nhiên là có ý đó, nhưng thế sự đâu có đơn giản như vậy
Sĩ Nguyên bị gọi lắc đầu nói: "Lực cản lớn nhất không phải đám sĩ tử mà là đám người dưới trướng hắn, bao gồm những võ tướng Tây Lương lúc đầu, lúc trước Lữ Bố lấy được Trường An, không thể thiếu những người này ủng hộ, bây giờ Lữ Bố mở khoa cử, những người này sẽ nghĩ gì
"Ngươi cẩn thận chút, ở Quan Trung gọi thẳng tên Thái úy, cẩn thận gặp xui xẻo
Thanh niên mặc áo xanh có chút bất đắc dĩ nói, một đường đến đây, vì chuyện này mà chịu không ít thiệt, Lữ Bố ở Quan Trung có uy vọng rất cao, bất cứ lời nói bất kính nào về Lữ Bố đều có thể bị đánh
"Hừ
Nhắc đến chuyện này, mặt Sĩ Nguyên hơi biến sắc, hừ lạnh một tiếng nói: "Chuyện này e là bản thân Lữ Bố..
Thái úy cũng không để ý lắm
"Nói vậy, nhưng hành động đó cũng có thể thấy được Thái úy ở Quan Trung này được lòng người, đúng là có vài phần tư thế của Tần mạnh ngày xưa
"Trước mắt cứ vượt qua cửa ải này đã, ta nhớ lúc ngươi đến có nói, hay là đi mời Khổng Minh
Sĩ Nguyên không muốn nhắc tới chuyện này, thiên hạ đại thế hiện nay ngày càng rõ, Lữ Bố cuối cùng có được thiên hạ hay không ai cũng khó nói, có điều vấn đề khó khăn trước mắt là Lữ Bố nhất định phải đối mặt
"Ừm, có điều Khổng Minh vô tâm..
Thanh niên thở dài nói
Sĩ Nguyên lắc đầu nói: "Cái gì mà vô tâm, chỉ là hiện nay chư hầu thiên hạ không ai hợp ý hắn, các ngươi đều nói ta ngạo, chứ Khổng Minh mới là người ngạo nhất, chư hầu thiên hạ nếu không có ai vào mắt, hắn thà không ra
"Chẳng lẽ cũng vì dòng dõi
Thanh niên cau mày nói
"Gia Cát gia cũng không phải đại tộc gì, xem cái gì dòng dõi
Sĩ Nguyên lắc lắc đầu, Gia Cát gia coi như là Sĩ tộc, nhưng tuyệt không phải vọng tộc, hơn nữa nhiều lần di dời, gia tài từ lâu không còn, đối với người đồng môn của mình mà nói, Lữ Bố bên này mới là thích hợp với hắn nhất
"Vậy thì ta không hiểu, Khổng Minh cũng không bài xích, sao không như chúng ta cùng đi Trường An
"Nguyên nhân có nhiều, hắn đến Trường An tự nhiên sẽ được vào sĩ, nhưng với Lữ Thái úy mà nói, hắn đến chỉ là thêm hoa trên gấm, đại thế Quan Trung đã định, hắn đến cũng chỉ thêm chức Tam Công thôi..
Sĩ Nguyên nói tới đây, lắc đầu thở dài: "Sự kiêu ngạo của hắn, ăn vào tận xương tủy, người thường chỉ thấy hắn là quân tử lịch sự, nhưng không biết trong lòng cất chứa vạn cuốn sách, mang chí Lăng Vân, những chuyện thêm hoa trên gấm kia, hắn xem thường
Thanh niên nghi hoặc nhìn Sĩ Nguyên: "Ngươi so với Khổng Minh cũng không kém, vì sao..
"Đến xem khoa cử, lại xem Thái úy, nào có ai chờ minh chủ đến cửa
Nếu Lữ Bố thực sự là hùng chủ, thêm hoa trên gấm thì sao
Sĩ Nguyên cười nói: "Ta là người..
nhìn kiêu ngạo vậy thôi, chứ thực ra không quá để ý chuyện mặt mũi
"Ta nhớ ngươi bị Lưu phủ đuổi ra, vừa mới cùng ta đến Trường An
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thanh niên đột nhiên nói
"Chuyện cũ đừng nhắc
Sĩ Nguyên mặt tối sầm lại, có chút tức giận nói
Thanh niên cười ha ha: "Ta thì không sao, kỳ thực bây giờ đến Trường An, cũng không tính là thêm hoa trên gấm, ta với Khổng Minh đi qua đất Thục, nhiều nơi ở đất Thục không có huyện lệnh, do huyện lại địa phương tạm làm chức huyện lệnh, có thể thấy hiện nay triều đình rất thiếu kẻ sĩ, cũng khó trách Thái úy ngày xưa đánh bại hết chư hầu, nhưng chỉ lấy được Hà Nội
"Có gì lạ
Sĩ Nguyên lắc đầu: "Nếu không nhờ trận thắng đó, thì lần khoa cử này lấy đâu ra nhiều người đến vậy
Ý đồ của Khổng Minh thế nào ta đoán được phần nào, nhưng muốn chiếm Thục đã bỏ lỡ cơ hội tốt rồi, Trương Liêu trấn thủ nơi gọi là bụng cá, chính là con đường từ Kinh Châu vào Xuyên, nơi này thủy đạo hẹp, Trương Liêu lấy Từ Hoảng, Trương Nhậm cùng trấn thủ nơi này, Kinh Châu cũng vậy, Giang Đông cũng thế, muốn phá nơi đây rất khó, huống chi là đánh vào đất Thục, cơ hội duy nhất của hắn hiện tại là xúi giục Lưu Biểu xâm chiếm Giang Đông bất cứ lúc nào
Nói tới đây, Sĩ Nguyên hừ lạnh một tiếng: "Đáng tiếc, Lưu Biểu già nua hồ đồ, không nghe lời hay, bỏ lỡ cơ hội thu phục Giang Đông, bây giờ trừ khi Tào Tháo tấn công Giang Đông, nếu không một khi thiên hạ lại chiến sự, Kinh Châu nhất định đứng mũi chịu sào
Thanh niên gật gù, những gì anh ta suy đoán cũng gần giống vậy, Kinh Châu những năm này có bao nhiêu ma sát với Nam Dương, nhưng khiến người ta cảm thấy càng ngày càng kém, thêm vào việc Tào Tháo mới lấy được Từ Châu và vùng Giang Hoài, đã hùng cứ Trung Nguyên, cùng Viên Thiệu, Lữ Bố thế chân vạc ở phía bắc, lần sau khi thiên hạ có biến, Kinh Châu nơi này với Lữ Bố mà nói quá dễ dàng lấy được, từ Nam Dương và Thục đánh giáp công, với địa thế Kinh Châu, ít nhất Giang Hạ và bắc bờ nam quận rất khó cản Lữ Bố
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giang Hạ và nam quận nếu bị Lữ Bố đoạt được, số quận còn lại ở Kinh Nam tuy có bốn, nhưng gộp lại cũng không bằng một quận nam, nếu Kinh Bắc mất đi, về cơ bản có thể cho rằng Kinh Châu không còn nữa
Lần này nếu có thể chứng thực khoa cử này đúng như ngươi và ta suy nghĩ, ta nhất định phải đưa Khổng Minh vào triều đình, với tài năng của hắn, cả đời chỉ ở bờ ruộng thì quá khuất tài, hơn nữa Quan Trung chẳng phải là nơi lý tưởng của hắn sao?” Thanh niên cau mày nói
“Điều này thì đúng.” Sĩ nguyên nghe vậy gật gù, đối với thịnh thế trong lý tưởng của Khổng Minh, hắn vẫn biết đến, cảnh tượng Quan Trung bây giờ, so với thịnh thế trong lòng thì kém xa, với hắn cũng là một điều đáng tiếc
“Hắn cùng Lữ Thái úy có thể sẽ mâu thuẫn.” Sĩ nguyên nói thêm một câu
Thanh niên nghe vậy không nói gì, hai người chưa gặp mặt, tự nhiên không thể thực sự mâu thuẫn, nhưng người bạn thân này của mình cũng là một lòng hướng về Hán thất, nếu nói hắn có mâu thuẫn với Lữ Bố, thì đó chính là Lữ Bố là quyền thần, tương lai rất có khả năng soán ngôi Hán
Nghĩ đến đây, thanh niên cũng không khỏi thở dài, rất nhiều chuyện, mọi người đều rõ trong lòng, nhưng không ai nói ra, dù sao bọn họ đến Quan Trung tham gia khoa cử, trên danh nghĩa là chiếu thư của triều đình Hán thất, nhưng thực tế là nhờ vả Lữ Bố mà đến, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, đã xem như là phản bội Hán thất
Hiện tại Sĩ nguyên nói như vậy, cũng có ý làm rõ những lợi hại này
“Uống trà đi, thực tế không gay go như ngươi nghĩ đâu.” Bàng Thống vừa rót trà cho thanh niên vừa nói: “Chuyện thay đổi vương triều, nói hơi đại nghịch bất đạo thì cũng là điều đã đoán trước rồi, ở đây những người này, bao gồm ngươi và ta, có mấy ai thật sự để ý?” Nói cho cùng, vẫn là chế độ khoa cử Quan Trung thu hút những con cháu hàn môn thiên hạ này, còn chuyện Hán thất có còn tồn tại hay không, thực tế qua nhiều năm như vậy, mọi người trong lòng cũng có chút chuẩn bị, giống như năm đó nhà Hán thay thế nhà Tần, chỉ là bây giờ Hán đã trở thành Tần ngày xưa
Thanh niên cầm chén trà lên, đột nhiên cảm thấy mình có chút giả dối…