Chương 358: Mở thi
Mặc kệ người trong thiên hạ đối với Trường An lần này khoa cử ôm tâm thái thế nào, khoa cử chung quy vẫn là bắt đầu rồi
Cùng ngày sáng sớm, Lữ Bố mang theo Thái Ung, Dương Bưu, Tuân Du, Chung Diêu và những người khác phụ trách chủ khảo hoặc là thẩm duyệt quan ra trận
Chỉ riêng người tham gia thẩm chấm bài thi đã hơn hai trăm người
Lữ Bố đã tìm tất cả những người đủ tư cách mà hắn có thể, bao gồm cả Giả Hủ, Quách Gia, Lý Nho những mưu sĩ
"Giờ đến, thí sinh ra trận
Theo lệnh của Lữ Bố, hoạn quan đứng ở cửa chính trường thi lớn tiếng hô: "Xin mời các vị thí sinh mang theo thẻ số của mình, tìm đến phòng thi có ký tự trùng với thẻ số
Nửa tháng tới, chư vị sẽ ở lại trong phòng thi này
Trường thi có trù công, y tượng riêng, có thể tùy ý gọi đồ ăn, vật dụng
Nhưng không được tự tiện ra phòng thi
Ai không được phép ra phòng thi coi như tự động từ bỏ khoa thi
Nếu có bất cứ nhu cầu gì có thể tìm tướng sĩ giám thị gần đó giúp đỡ
Sĩ Nguyên và Nguyên Trực nhìn thẻ số trên tay mình, vẫn không hiểu nó là cái phù hiệu gì
Dù cả hai kiến thức uyên bác, cũng không biết ký hiệu này tượng trưng cho điều gì
Phòng thi rất rộng rãi, mỗi phòng đều cao thấp khoảng hai trượng, bên trong còn có giường chiếu, có thể nghỉ ngơi khi mệt
Nhưng không gian hoạt động cũng không lớn
Giữa hai phòng thi, có một tướng sĩ đứng thẳng, làm trường thi này thêm phần uy nghiêm
Mọi người đều lần đầu thấy kiểu thi này, không khỏi sinh ra chút căng thẳng
"Ngay ngắn thật
Bàng Thống nhìn trường thi, không kìm được lời khen
Phòng thi dù độc lập nhưng được bố trí thẳng hàng như tướng sĩ xếp đội hình
Dù nhìn từ hướng nào cũng thành một đường thẳng, thêm vào những tướng sĩ canh gác càng khiến người ta cảm thấy bất an
Cứ như tiến vào nhà lao
Hắn vừa đi vừa quan sát vị trí của mọi người, dần dần nhận ra những ký tự trên thẻ thi chính là con số
Số 94 của mình chắc là phòng thi thứ chín mươi tư
"Nguyên Trực, ta tới rồi, chúc ngươi may mắn
Bàng Thống quay sang Từ Thứ cười nói
Từ Thứ gật đầu, thẻ số của hắn là 1049, xem ra ở tận phía sau
Anh phải đi một đoạn đường rất dài mới tìm thấy vị trí của mình
Bàng Thống tiến vào phòng thi, đánh giá xung quanh
Giấy và bút mực không thiếu thứ gì, còn có trà và một gói trà nhỏ
Sự chuẩn bị thật chu đáo
Bỏ qua cách bài trí nghiêm ngặt như nhà lao kia, riêng về phòng thi mà nói, thì rất thoải mái
Bàng Thống không khỏi nằm xuống chiếc giường nhỏ mềm mại ngủ một chút
Thật dễ chịu
"Công tử
Một thị vệ tới cửa, gọi Bàng Thống
"Có phải bắt đầu khoa thi không
Bàng Thống đứng dậy hỏi
"Đúng vậy, đây là đề thi lần này
Còn có vài chuyện công tử cần chú ý
Tướng sĩ kia đưa cho Bàng Thống một quyển giấy
"Mời nói
Bàng Thống cười nói
"Khoa thi bắt đầu, mọi người không được ra phòng thi
Ngoài cửa ngày đêm có người canh giữ
Nếu có nhu cầu gì, bao gồm đi vệ sinh, rửa mặt, ăn uống, đều có thể bảo chúng ta
Nếu công tử không nói, mỗi ngày giờ Thìn, buổi trưa, giờ Dậu chúng ta sẽ mang đồ ăn tới
Mặt khác, sau khi viết xong một phần thì có thể nộp
Sẽ có người trực tiếp sao lại bài làm của công tử, sau khi công tử xác nhận không có sai sót, sẽ ghi tên hiệu của công tử vào và dán giấy niêm phong để tránh gian lận
Bản nháp chúng ta sẽ in lại có tên hiệu, đến ngày công bố kết quả, nếu công tử thấy không hài lòng, có thể đối chiếu trực tiếp với bản gốc
Tướng sĩ kia có vẻ được hướng dẫn chuyên nghiệp, sau khi nói rõ quy tắc khoa thi, mới nói với Bàng Thống: "Công tử còn gì chưa rõ không
"Không còn, rất tốt
Bàng Thống không khỏi cảm thán
Ít nhất về việc ngăn ngừa gian lận, Lữ Bố hầu như đã bịt hết mọi kẽ hở
Sau này liệu có xuất hiện phương thức gian lận mới hay không thì hắn không biết, nhưng dựa theo quy tắc khoa thi lần này mà nói, trừ khi Lữ Bố đích thân tiếp tay, nếu không người nào muốn gian lận thì thật là nói chuyện viển vông
Còn Lữ Bố liệu có gian lận không
Nếu hắn thực sự làm thì cuộc thi này sẽ trở thành trò cười
Chỉ nhìn quy mô của khoa cử lần này, Bàng Thống liền biết Lữ Bố rất coi trọng cuộc thi này
Hắn không thể tự hủy lời hứa của mình
Tướng sĩ nghe vậy liền thi lễ
Đang muốn rời đi thì Bàng Thống đột nhiên nhớ ra điều gì, gọi hắn lại: "Chờ chút
"Công tử còn gì dặn dò
Tướng sĩ nghi hoặc hỏi
"Có được phép dẫn người vào đây không
Ta thấy vừa rồi có người dẫn theo một nô bộc
Bàng Thống nhíu mày hỏi
"Mỗi người có thể mang theo một thư đồng
Tướng sĩ gật đầu nói: "Có điều ít người thực sự mang thư đồng vào
Người đến tham gia khoa thi là ai
Hoặc là học sinh thư viện, hoặc là những hàn môn thứ tộc từ các nơi tới để kiếm đường tiến thân
Đương nhiên thỉnh thoảng cũng có con trai thế gia đến tham gia, nhưng tỷ lệ không cao
Những người có khả năng mang theo thư đồng cơ bản chính là những người này
Về việc thư đồng có giúp công tử của mình gian lận hay không..
Khoa thi lần này không có quy định xuất thân thấp hèn thì không được tham gia
Nếu thực sự có bản lĩnh thì cứ tham gia thi trực tiếp thôi
Nếu đến điều đó cũng không nhìn ra, thì không cần lo người kia có khả năng giúp công tử mình đỗ đạt
Cũng coi như cho một số người đặc quyền, nhưng thực tế đặc quyền này không có tác dụng gì
"Làm phiền
Bàng Thống gật đầu, lúc này mới mở đề thi ra xem
Số lượng đề bài không nhiều
Đề đầu tiên: Làm sao để phú quốc; đề thứ hai lại là: Làm sao để dân giàu
Thoạt nhìn có vẻ tương đồng, nhưng cẩn thận ngẫm lại thì lại không giống nhau
Phú quốc thì không cần phải nói, quốc khố có tiền, nhưng khiến dân giàu lại là luận đề ít người tranh luận
Theo những gì nghe ngóng được khi đến Quan Trung, dân ở đây không phải Sĩ Tộc mà là những dân thường chính gốc
Làm sao để khiến dân giàu
Bàng Thống thấy đề tài này rất thú vị, rồi lại nhìn sang đề thứ ba: Làm sao để cường quốc
Vẫn là một vấn đề thoạt nhìn thì tương thông nhưng lại có rất nhiều sự khác biệt
Quốc phú, dân giàu, nhưng đáp ứng được hai điều kiện đó thì vẫn chưa chắc đã cường quốc, cần phải có đủ sức mạnh quân sự để uy hiếp tứ phương mới được
Đề thứ tư là tính toán quân phí khi hành quân đánh trận
Lấy chiến dịch Nam Dương làm ví dụ, hỏi về sự hao tổn lương thảo của hai bên trong trận chiến ở Nam Dương, và có phương pháp nào tiết kiệm hơn không
Đề thứ năm lại lấy chiến dịch Trung Mưu làm ví dụ, hỏi trong tình huống binh lực không đủ thì làm sao để có thể bức lui Viên Thiệu
Đề thứ sáu là hồi phục trận chiến cuối cùng của Hàn Tín
Hỏi nếu lúc đó người đối đầu Hàn Tín là ngươi, ngươi sẽ giải quyết và đánh bại Hàn Tín như thế nào
Thật thú vị
Bàng Thống đã bắt đầu suy tư trong đầu, giả sử mình đối đầu với Hàn Tín thì mình phải đối phó Hàn Tín như thế nào
Đề thi này rất thú vị, cũng không hề hạn chế, chỉ tung ra một số nghi vấn, sau đó để thí sinh tự viết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn kết quả cuối cùng được đánh giá như thế nào, phải xem vào người chấm bài
Ngoài sáu đề này, còn có ba đề liên quan đến dân sinh
Ví dụ như Hoàng Hà đột nhiên vỡ đê thì làm sao thu xếp dân chúng, giải quyết vấn đề vỡ đê thế nào
Một thị trấn cằn cỗi thì phải cai quản như thế nào để thoát khỏi sự cằn cỗi
Nhưng điều thực sự hấp dẫn Bàng Thống là đề cuối cùng
Người Quan Trung nhờ buôn bán mà thịnh vượng
Nhưng Con đường tơ lụa ngày càng hưng thịnh, tiểu thương ngày càng nhiều tiền tài
Nhưng thương nhân chỉ mưu cầu lợi trước mắt, không màng việc quốc gia
Tuy có thể khiến bang thịnh vượng nhưng cũng có thể diệt vong
Phải sử dụng thương nhân như thế nào
"Đề hay
Bàng Thống không kìm được mà vỗ tay khen
Khi đến Quan Trung, hắn đã nhận thấy điều này
Tiểu thương ở Quan Trung thịnh vượng, tiểu thương đến các nước buôn bán không dứt
Tiểu thương nhà Hán cũng càng ngày càng nhiều
Dù nhờ vậy mà Quan Trung trở nên giàu có, nhưng phàm cái gì tốt quá đều sẽ không tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc đó Bàng Thống đã cảm thấy, nếu để mặc thương nhân phát triển, sau này không chừng sẽ thành một mối họa lớn của thiên hạ
Vốn tưởng rằng Lữ Bố không nhận ra điều này, nhưng xem ra chính mình đã đánh giá thấp Lữ Bố
Hắn đã sớm nhận ra vấn đề này, và còn bắt đầu sắp xếp giải quyết
"Công tử, nhỏ tiếng thôi, trong thời gian thi, không được ồn ào
Tướng sĩ kia đẩy cửa đi vào, trầm giọng nói với Bàng Thống
"Ta có chút cảm xúc, cảm tạ tướng quân đã nhắc nhở
Bàng Thống mắt lóe lên tia sáng, hỏi tướng sĩ: "Còn một chuyện muốn thỉnh giáo
"Công tử cứ nói
Tướng sĩ thi lễ
"Nộp bài thi có thứ tự hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bàng Thống hỏi
"Không có, công tử muốn viết bài nào trước cũng được, chỉ cần ghi rõ là đề nào là được
Tướng sĩ lắc đầu nói
"Vậy thì được rồi
Bàng Thống quyết định đem chính mình cảm thấy hứng thú nhất trước tiên viết ra, hắn chính là cái tính cách như vậy, đạo đề này thực tế đối với đại đa số người mà nói là một đề khó, dù sao trong quan niệm của tất cả mọi người, thương nhân đều là không ra gì, vì lẽ đó các nơi hào thương đều gọt nhọn cả đầu muốn thoát khỏi thân phận thương nhân tiến vào hàng ngũ kẻ sĩ, sẽ có mấy người quan tâm đến cái thương nhân này
Trong nháy mắt, trong lòng Bàng Thống hiện ra rất nhiều ý nghĩ, lúc này trải một tờ giấy, cầm bút liền bắt đầu viết nhanh, lưu loát đầy đủ viết hơn ngàn chữ mới vừa viết xong
Về cơ bản, cái nhìn của hắn đối với thương nhân và làm sao thống trị cũng đã hết mức viết rõ ràng
"Tướng quân, làm phiền người phía sau
Bàng Thống mở cửa, quay về tướng sĩ ngoài cửa nói
"Nhanh như vậy
Tướng sĩ có chút kinh ngạc, lúc này mới nửa ngày, còn chưa tới buổi trưa đây
Bàng Thống cười không nói
Tướng sĩ gật gù, sai người đi tìm người chuyên môn sao chép lại đây, sau đó rồi hướng Bàng Thống nói: "Công tử, lần sau không cần ra ngoài, chỉ cần rung cái lục lạc này, tại hạ sẽ vào
"Được
Bàng Thống gật gù, đúng là không tiếp tục viết, một hơi viết hơn ngàn chữ, buông lỏng giải tỏa, tinh khí thần lập tức liền tiêu hao, đằng nào cũng có thời gian nửa tháng, những đề này đầy đủ để làm xong, lúc này quay về tướng lĩnh nói: "Khi nào thì ngọ thiện
"Gần rồi, tại hạ đây liền dẫn người cùng công tử đi lấy ngọ thiện, không biết công tử có kiêng gì không
Tướng sĩ hỏi
"Vậy thì không có
Bàng Thống lắc đầu, hắn thực tế là mang theo lương khô đến, có điều ngày đầu tiên, hắn cũng rất tò mò xem cơm canh mà triều đình chuẩn bị cho thí sinh là những gì
Tướng sĩ đáp lời một tiếng liền đóng cửa đi vào lấy đồ ăn, lát sau liền trở về, kèm theo một mùi thơm, tướng sĩ bưng khay đi vào, một bàn rau xanh xào, một bàn thịt xào còn có một phần cơm trắng cùng với một con cá nướng, chỉ riêng mùi thơm thôi cũng đã khiến người không nhịn được nuốt nước miếng
"Đây là cơm canh mà triều đình cung cấp sao
Bàng Thống hơi kinh ngạc nói
"Đây là vì chọn nhân tài cho đất nước, tự nhiên không thể để đói bụng những trụ cột tương lai của triều đình
Tướng sĩ gật gật đầu nói: "Công tử nếu không đủ có thể báo cho ta, chỉ cần ăn được, có thể ăn bao nhiêu cũng được
"Đủ rồi, đa tạ
Bàng Thống lắc đầu, trong lòng đột nhiên đối với việc gặp Lữ Bố trong tương lai có chút mong chờ...