Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 37: Chỉnh quân bị chiến




Hai cô vũ nữ Tây Vực cảm thấy hơi bất lực, khi bọn đàn ông không thấy đâu, các nàng bị tiếng chém giết bên ngoài đánh thức, nhưng lúc này đã kết thúc, các nàng không biết chuyện gì đã xảy ra
Tiếng bước chân ngoài cửa khiến các nàng có chút bối rối, không biết mình sắp phải đối mặt với tương lai thế nào
Cửa bị một nam nhân hung thần ác sát đá văng ra
Xuất phát từ bản năng phụ nữ, khi nhìn thấy nam nhân hung thần ác sát đó tiến về phía mình, hai cô vũ nữ Tây Vực đã đại khái biết mình phải đối mặt với tương lai như thế nào, và như nhận lệnh, các nàng nhắm mắt lại
"Tránh ra
Một bàn tay lớn rơi xuống mặt một cô gái
Đúng lúc cô ta cho rằng sắp có chuyện gì đó xảy ra thì một bàn tay lạnh lẽo đã đẩy cô ta sang một bên
Cô vũ nữ Tây Vực ngạc nhiên mở mắt ra, khi thấy nam nhân đang ngồi xổm bên chậu than, vẻ mặt thoải mái sưởi ấm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một cơn gió lạnh ùa vào, lại có một người bước vào
Người này tuy rằng cũng có vẻ mặt không dễ chọc, nhưng ít ra trông cũng được người ta yêu thích
Hai cô vũ nữ Tây Vực nhìn theo và đôi mắt có chút lấp lánh
Ở Tây Vực, nơi Hung Nô như thế này, Lữ Bố với vẻ tuấn lãng, mang theo vài phần dã tính và hung hãn như vậy rất được ưa chuộng
Ở những nơi có điều kiện sinh tồn khắc nghiệt, phụ nữ thường có xu hướng thích những người đàn ông có vẻ ngoài hung mãnh, vì họ có thể mang lại cảm giác an toàn
Nhưng nếu là ở trong môi trường An Ấp, dáng vẻ của Lữ Bố sẽ không được yêu thích
Bởi ở môi trường sống an nhàn, tướng mạo kiểu này lại trở nên không an toàn
Điển Vi cũng vậy
Lữ Bố không để ý đến những gì cô vũ nữ nói, hắn cũng không hiểu tiếng Tây Vực, chỉ chỉ cửa, ra hiệu cho cô ta đóng cửa lại
"Chúa công, hình như bọn ta đánh ngất họ rồi thì phải
Điển Vi vừa sưởi ấm vừa nói với Lữ Bố
"Hướng đi không sai, nơi này đúng là Mỹ Tắc
Lữ Bố gật gù
Dù sao coi như không tìm thấy nơi này thì cũng không đến nỗi chết đói vì có nhiều ngựa như vậy
Nhưng nếu phải mặt mày xám xịt mà quay về, thì y như những gì Quách Gia lo lắng, làm hỏng phong thái của Lữ Bố
Không ai ngờ tới sẽ gặp phải gió lớn và tuyết như vậy
Dù sao thì ở Quan Trung năm nay, tuyết rơi ít đến đáng thương, nên chẳng ai nghĩ đến bên khuỷu sông lại có bão tuyết lớn như vậy
Hai gã đàn ông to lớn đang sưởi ấm trong phòng, cùng hai cô vũ nữ Tây Vực không biết làm gì
Các cô đang trong tình trạng trần truồng lại cùng hai người đàn ông trong cùng một phòng, bầu không khí có chút kỳ dị
"Chúa công
Điển Vi đột nhiên nhìn về phía Lữ Bố
"Chuyện gì
Lữ Bố ngẩng đầu lên
"Hai nữ nhân này phải xử trí như thế nào
Điển Vi chỉ vào hai cô gái đang còn để trần, có chút động lòng
"Muốn sao
Lữ Bố nhìn Điển Vi, nhíu mày nói: "Sau khi đánh nhau thì không mang theo các nàng được đâu
Điển Vi nghe vậy thì có chút ủ rũ
Đàn ông nào chẳng thích phụ nữ đẹp, gặp được thì đương nhiên động lòng
Nhưng tình hình hiện tại xem ra là không thể mang đi được rồi
Lữ Bố khoát tay, đứng dậy xoay người đẩy cửa bước ra ngoài, tìm chỗ khác sưởi ấm
"Chúa công, người đi đâu thế
Điển Vi ngạc nhiên nhìn Lữ Bố
"Ngươi bàn với họ thử xem, xem lúc chúng ta đi, bọn họ có nguyện ý đi theo chúng ta không
Lữ Bố khoát tay nói
Nếu Điển Vi vừa mắt thì trong khả năng có thể, hắn sẽ giúp đỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng bây giờ thì chắc chắn là không thể mang đi được rồi
Nếu sau này quay lại mà các cô còn ở đó, có thể cân nhắc mang về cho Điển Vi làm thiếp
"Tạ chúa công
Điển Vi lặng lẽ cười nói
"Lần sau tác chiến, nếu run chân thì đừng có ai cứu ngươi
Lữ Bố liếc hắn một cái rồi đóng cửa phòng lại giúp hắn
Trong chốc lát, Hoa Hùng và Trương Tú tìm đến chỗ Lữ Bố, chắp tay nói: "Chúa công, đi không ít người, còn rất nhiều người già trẻ em không đi, phải xử trí như thế nào
Lần này bọn họ đến khuỷu sông là để tìm cơ hội tiêu diệt Hung Nô chứ không phải đến để chiếm thành đoạt đất
Những tù binh Hung Nô này không có nhiều tác dụng, nhưng nếu giết hết..
Lữ Bố nhìn đám người chen chúc đang tụ tập lại, cau mày nói: "Để các tướng sĩ đuổi ra khỏi thành
Để họ tự sinh tự diệt đi
Điều Lữ Bố muốn là làm suy yếu Hung Nô đến mức cao nhất
Cái gọi là suy yếu này không chỉ là quân lính mà còn cả người dân, của cải và sức mạnh tổng hợp của đối phương
Lúc này không phải là lúc giảng đạo đức, để họ tự sinh tự diệt chính là điều nhân từ nhất mà Lữ Bố có thể làm cho họ
"Vâng
Hoa Hùng và Trương Tú nhìn tuyết lớn đầy trời, hiểu ý gật đầu
Mọi người bắt đầu đi sắp xếp, các tướng sĩ bắt đầu đuổi hết những người Hung Nô còn sống sót trong thành Mỹ Tắc ra khỏi thành
Người Hung Nô hiển nhiên cũng không ngờ kết cục lại là như thế
Bọn họ bị vội vã đuổi ra khỏi thành như vậy
Trương Tú bắt đầu bố trí phòng thủ trong thành, các tướng sĩ thay phiên nghỉ ngơi, chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo
Gió lạnh gào thét, tuyết lớn bị gió thổi thành hạt tạt vào mặt người đau nhức
Hô Trù Tuyền dẫn theo số thân vệ còn lại của mình ở bên ngoài thành Mỹ Tắc, thu nhận những tàn quân bị đánh tan
Ông ta chỉ biết rằng người Hán đánh tới, nhưng không biết là quân của ai
Với tình hình như thế này thì tấn công trở lại là không thể
Hô Trù Tuyền chỉ còn cách chấn chỉnh quân đội rồi mang người hướng về phía tây bắc, đến Mạn Bách cách đó sáu mươi dặm
Nơi đó tuy rằng không có nhiều quân đồn trú, nhưng ít ra có thể cho họ tạm tránh gió tuyết
Nếu không thì với tuyết lớn thế này, họ sẽ bị chết cóng trên đường trước khi tập hợp quân đội được ở những nơi xa hơn
Bọn họ có kỵ mã nên trước khi mặt trời lặn đã tới Mạn Bách
Nhưng đám dân chăn nuôi bị Lữ Bố đuổi ra thì không có ngựa, chỉ có thể bất lực lội bộ trong gió tuyết mà đi
Không ít người đã gục xuống giữa trời tuyết
Coi như có người may mắn tới được Mạn Bách hoặc cốc Giăng Lưới Thành, cũng phải bị bệnh nặng một trận
Khi Hô Trù Tuyền nhận được tin này thì đã là ngày thứ ba
Thi thể nằm la liệt ven đường, tiếng rên rỉ vang vọng trong thành, khiến ông ta hận không thể nghiến nát cả răng
"Rốt cuộc là ai!
Sao lại ác độc đến vậy!
Hô Trù Tuyền có chút hoang mang, mình đã trêu chọc ai
Ông ta lập tức phái người đến Mỹ Tắc chất vấn
Dù thế nào đi nữa thì ông ta cũng phải biết được kẻ thù của mình là ai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi sứ giả trở về thì ông ta liền vội vàng hỏi
"Thiền Vu, là Lữ Bố
Lữ Bố
Hô Trù Tuyền ngẩn người, sống lưng có chút lạnh
Ông ta đương nhiên biết Lữ Bố
Không chỉ bởi vì hắn đang chấp chính ở Quan Trung mà còn vì Lữ Bố khi còn dưới trướng Trương Ý đã có tiếng là sát thần ở khu vực khuỷu sông này
"Bọn họ nói, Thiền Vu phái người ám sát Thiên Tử, đại nghịch bất đạo, muốn chúng ta..
Sứ giả có chút do dự nhìn Hô Trù Tuyền
"Sao
Hô Trù Tuyền mặt lạnh lẽo, hừ lạnh nói
"Giao nộp đầu Thiền Vu, ngựa tốt vạn thớt, dê bò năm mươi ngàn con để chuộc tội
Sứ giả cúi đầu nói
"Rầm
Hô Trù Tuyền tức giận đạp đổ cái bàn, không chỉ là phẫn nộ mà còn cả bực bội
Cuộc đấu đá giữa người Hán, cuối cùng vẫn ảnh hưởng đến bản thân ông ta
Ông ta không muốn chọc Viên Thiệu, cũng không muốn chọc Lữ Bố
Cho dù triều đình có yếu ớt, thì chỉ cần một Lữ Bố thôi cũng đã đủ khiến cho toàn bộ người Hung Nô phải đau đầu
Về mối thù của cha con Vu Phu La, dù cho là anh em ông ta cũng không định báo
Nhưng bây giờ Lữ Bố lại tìm đến cửa rồi, ông ta không thể trốn tránh
Vậy nên làm thế nào để lấy lòng bây giờ
"Thiền Vu, bây giờ nên làm sao
Sứ giả thấy Hô Trù Tuyền nửa ngày không nói lời nào, liền cẩn thận hỏi
"Ngươi đi thông báo cho các bộ lạc, chuẩn bị chiến đấu
Đây là địa bàn của chúng ta, không đến lượt người Hán làm càn
Hô Trù Tuyền lạnh giọng nói
"Vâng
Sứ giả đáp lời rồi xoay người chuẩn bị rời đi
"Chờ đã
Hô Trù Tuyền bỗng nhiên gọi lại
"Lại phái người đi thông báo cho Hưu Chư Các, Lữ Bố trở lại, bọn họ cũng chẳng tốt lành gì đâu
Hô Trù Tuyền lạnh lùng nói
Trước kia chính là Nam Hung Nô cùng Hưu Chư Các liên thủ công phá Tây Hà quận, Trương Ý chết trong tay người của Hưu Chư Các
Tình cảm giữa Lữ Bố và Đinh Nguyên tuy có nhạt, nhưng Lữ Bố được Trương Ý một tay đề bạt lên, nên tình cảm giữa hai người rất tốt
Bây giờ Lữ Bố quay về trả thù, Hưu Chư Các cũng khó thoát
Hai nhà liên thủ thì chắc có phần thắng
"Vâng
Một bên khác, trong thành Mỹ Tắc, Lữ Bố thấy bão tuyết đã ngừng thì lập tức phái người đi dò hỏi thông tin xung quanh, bao gồm cả địa hình và các thành trì xung quanh
Phía tây bắc là Mạn Bách, cách đó khoảng sáu mươi dặm, phía tây nam là cốc Giăng Lưới Thành, cách khoảng bảy mươi dặm, địa hình có hơi gồ ghề, nhưng đều là những dãy núi nhỏ nối liền với nhau
Mạn Bách vốn thuộc Ngũ Nguyên quận, tới được đây thì Lữ Bố cũng đã khá quen với địa hình xung quanh rồi
"Chúa công, đánh thế nào
Hoa Hùng nhìn về phía Lữ Bố, vẻ mặt hưng phấn hỏi
"Đang ở trong sào huyệt địch, vẫn là không nên quá kiêu ngạo
Đợi sau khi chủ lực của chúng tập hợp thì hãy đánh
Lữ Bố nhìn bản đồ nói
Không cần quá kiêu ngạo sao
Hoa Hùng và Trương Tú gật gù, vậy thì thu liễm lại một chút
"Hiện tại lấy việc thăm dò thông tin là chủ yếu, nếu tìm được chủ lực của Hung Nô thì lập tức xuất binh
Lữ Bố trầm giọng nói
"Vâng
Hai người hiểu ý, lần lượt rời đi, theo lời Lữ Bố dặn, xung quanh đều phái thám mã đi do thám, tìm kiếm dấu vết của người Hung Nô
Còn Hô Trù Tuyền thì bắt đầu tập hợp quân mã của các bộ lạc, chuẩn bị một trận chiến để đuổi Lữ Bố ra khỏi bình nguyên khuỷu sông
Chỉ cần Lữ Bố còn ở đó thì họ sẽ không bao giờ có một ngày yên ổn
Có điều, dù sao Hô Trù Tuyền mới vừa lên làm Thiền Vu, không phải tất cả bộ lạc đều đồng ý đi theo ông ta thảo phạt Lữ Bố
Năm ngày trôi qua cũng chỉ miễn cưỡng tập hợp được 12,000 quân mã, thêm cả tám ngàn quân của Hưu Chư Các nữa, vừa tròn 20 ngàn quân
"Lữ Bố đó thực sự lợi hại như vậy sao
Hưu Chư Vương lần này là tự mình mang theo binh mã đến đây trợ giúp, nhìn Hồ Trù Tuyền dò hỏi
"Đương nhiên, năm đó ở Tịnh Châu trong quân, có danh xưng Phi tướng, một tay thần xạ, không ai địch nổi, bây giờ làm đại Hán tướng quân, lần này mang đến cũng là Hán quân tinh nhuệ, không thể khinh thường
Hồ Trù Tuyền gật gật đầu
"Nhưng quân đội của chúng ta cũng không giỏi công thành
Hưu Chư Các cũng dò hỏi, Lữ Bố giờ phút này đang chiếm cứ Mỹ Tắc, cau mày nhìn Hồ Trù Tuyền nói, nếu là muốn xuất binh công thành, bọn họ chút binh mã này có thể không hẳn có thể công phá thành trì do người Hán đóng giữ, dù cho Mỹ Tắc cũng không tính là gì kiên thành
"Ta đã hướng về cái kia Lữ Bố mời chiến, hắn nên tiếp chiến
Hồ Trù Tuyền đối với việc này có chút không xác định, dù sao người Hán đánh trận cùng người Hung Nô không giống nhau, hơn nữa coi như là người Hung Nô cùng những bộ lạc khác trong lúc đánh trận, có lúc cũng sẽ không tuân theo quy củ, hắn chỉ có thể hy vọng Lữ Bố có thể tiếp nhận
"Hắn sẽ đáp ứng
Hưu Chư Vương hiển nhiên cũng không quá tin tưởng đối phương sẽ bỏ qua ưu thế thành trì đi ra với bọn hắn dã chiến: "Ngươi xác định binh lực của hắn không có chúng ta nhiều
"Đương nhiên, bọn họ đường dài bôn tập, không thể có quá nhiều nhân mã
Hồ Trù Tuyền tuy rằng không xác định, nhưng không thể để cho Hưu Chư Vương cảm thấy không được: "Hơn nữa lương thực của bọn họ cũng không nhiều, bọn họ có thể so với chúng ta càng nóng lòng khiêu chiến
"Chỉ mong!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.