Chương 370: Đại Yến
Vì sao huynh đệ ba người Lưu Bị lại ở đây
Chuyện này nói ra thì dài
Lúc trước bị Tào Tháo đánh bại, Lưu Bị đầu quân Viên Thiệu, trước tiên đến Thanh Châu, Viên Đàm đối đãi Lưu Bị có thể nói là vô cùng kính trọng, tiếp đón như bậc thầy, sau đó chiêu đến Nghiệp Thành, Viên Thiệu cũng đãi hắn như khách quý, tiếp theo thì đến việc Mi Phương mang theo gia quyến Lưu Bị bị tướng biên cảnh bắt đưa tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dựa theo tình hình này, Lưu Bị ở lại Ký Châu cũng là lẽ đương nhiên, Viên Thiệu đối đãi hắn không tệ, hiện tại cục diện thiên hạ đã định, muốn báo thù, Lưu Bị chỉ có thể mượn sức Viên Thiệu để đối phó Tào Tháo
Có điều tình hình Ký Châu có chút không mấy lạc quan, Lưu Bị bởi vì giao hảo với Viên Đàm, thường bị phe cánh Viên Thượng nhằm vào
Mà các phe phái ở Ký Châu không chỉ có huynh đệ Viên Đàm, Viên Thượng, còn có Hà Bắc phái, Dĩnh Xuyên phái, trong Hà Bắc phái còn có Ký Châu phái, U Châu phái, Dĩnh Xuyên phái cũng chia lớn nhỏ
Thực ra việc người ta liên kết thành nhóm là rất bình thường, muốn phân hệ phái thì ở đâu cũng có, Lưu Bị ngày xưa dưới trướng Trần Cung, Trần Quần, Trần Đăng ba người lập trường cũng không hoàn toàn giống nhau, Quan Vũ, Trương Phi một người là đào phạm, một người là hào cường địa phương, cũng không giống nhau, thật ra những chuyện này cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là Viên Thiệu không thể cân bằng các mối quan hệ này
Điểm này mới là chí mạng nhất
Trên cơ bản nơi nào có người thì sẽ có phe phái, nhưng làm chủ công, điểm quan trọng nhất là có thể khiến những thế lực của các hệ phái khác nhau này cùng chung mục tiêu chứ không phải tiêu hao lẫn nhau
Viên Thiệu bây giờ tuy đang ở đỉnh cao, nhưng Lưu Bị lại nhạy cảm nhận ra Viên Thiệu có thể không phải là đối thủ của Tào Tháo, đặc biệt là hiện giờ Trung Nguyên thế chân vạc, Viên Thiệu không dám làm bừa, để Tào Tháo có đủ thời gian chỉnh hợp Trung Nguyên, sớm muộn cũng bị người khác tiêu diệt
Cuối cùng, Lưu Bị suy nghĩ một hồi, quyết định cáo biệt Viên Thiệu, đến Quan Trung xem sao, dù sao bây giờ thiên hạ này, có thể chọn cũng chỉ có mấy nhà này, nhưng trong số đó, Lữ Bố dường như là mạnh nhất, Lưu Bị muốn đến Quan Trung xem Lữ Bố rốt cuộc làm thế nào để thống trị, dù sao những truyền thuyết ở Quan Đông..
thực sự không thể nghe được, nếu thật như lời đồn, Lữ Bố cũng không thể có được thế lực như ngày hôm nay
Mà sau khi đến Quan Trung, cũng chứng thực suy đoán của Lưu Bị, hiện giờ Quan Trung có thể nói là người dân no ấm, chính trị thanh minh, dân chúng Quan Trung đối với Lữ Bố càng vô cùng sùng kính, đến mức dọc đường đi, vì miệng của Trương Phi, huynh đệ ba người đã bị dân chúng đuổi đánh không ít lần
Đây chính là thiên hạ lý tưởng nhất mà Lưu Bị mong muốn, nhưng ở Từ Châu, hắn cai trị bao năm cũng không đạt được mức này, Lữ Bố đã làm như thế nào
Hắn thực sự rất tò mò
Lữ gia cũng không khó tìm, đặc biệt hôm nay là ngày Lữ Bố gả con gái, toàn bộ thành Trường An đều vô cùng náo nhiệt, lúc huynh đệ ba người đến phủ Lữ thì người đã đông như mắc cửi, không chỉ có văn võ bá quan trong triều đến, mà còn có các gia tộc có tiếng tăm ở Trường An đều chạy tới xem náo nhiệt
“Đại ca, như thế này làm sao mà thấy được Lữ Bố?” Trương Phi suýt chút nữa bị chen mất hút, phải rất vất vả mới chen trở lại, nhìn Lưu Bị bất đắc dĩ nói
Với khung cảnh hôm nay, cho dù thấy được Lữ Bố thì e là cũng không chen vào nói chuyện được
Lưu Bị gật gù, phủ Lữ này thực sự rất lớn, sao lại nhiều người quá vậy, đâu đâu cũng là tiếng người ồn ào, muốn gặp Lữ Bố có lẽ không dễ dàng
“Vân Trường, cứ để lễ vật xuống đi, chúng ta hôm khác quay lại sau.” Lưu Bị bất đắc dĩ nhìn về phía Quan Vũ nói
Quan Vũ gật gù, ôm hộp lễ trong đám người chen vào, vốn định đặt lễ vật xuống rồi đi, nhưng người quản sự phụ trách thống kê lễ vật lại kéo hắn lại: “Xin lưu lại họ tên, sau này còn tiện đến từng người bái tạ.”
“Lưu Bị.” Quan Vũ trầm giọng nói
“Là ai?” Quản sự kinh ngạc nhìn Quan Vũ
“Lưu Bị, Lưu Huyền Đức!” Quan Vũ lớn tiếng nói
“Có phải là Lưu Bị, Từ Châu mục?” Quản sự kinh ngạc hỏi
“Chính là.” Quan Vũ gật gù
“Xin chờ, tại hạ đi bẩm báo gia chủ!” Quản sự liền vội vàng đứng dậy, làm quản sự của Lữ Bố, hắn muốn quản không chỉ những chuyện vặt trong nhà, những chuyện giao hảo cũng phải biết, việc Lưu Bị, Từ Châu mục đến đây, cho dù Lưu Bị hiện tại đã mất Từ Châu, thì vẫn là một chư hầu ngày trước, thân phận rất đặc thù, chuyện này phải cho Lữ Bố biết
Quan Vũ gật gù, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng hôm nay có lẽ không thấy được Lữ Bố, không ngờ vẫn có cơ hội, lập tức ở lại tại chỗ chờ đợi, mời một gia đinh của Lữ phủ đi gọi Lưu Bị đến
“Lưu Bị?” Lữ Bố biết Lưu Bị xuất hiện ở đây cũng có chút kinh ngạc, cục diện Trung Nguyên hắn cũng quan tâm, Lưu Bị thất bại hình như là đến chỗ Viên Thiệu, hôm nay lại xuất hiện ở đây là ý gì
Không suy nghĩ nhiều, Lữ Bố đứng dậy ra nghênh đón, dù sao cũng là người từng làm chủ một phương, cho dù bây giờ suy tàn, về thân phận cũng tương xứng với Lữ Bố, lễ nghi nên có thì không thể thiếu
“Huyền Đức, không ngờ ngươi lại đến Quan Trung của ta.” Lúc theo quản sự đến chỗ Quan Vũ, Lưu Bị đã cùng Trương Phi tách ra khỏi đám đông, hình tượng có chút chật vật, thấy Lữ Bố đi tới, vội chỉnh trang lại y quan, còn chưa kịp nói gì đã thấy Lữ Bố trực tiếp đi đến chỗ Quan Vũ
Lưu Bị: "..
Trương Phi: "..
Quan Vũ: “Tại hạ là Quan Vũ, huynh trưởng ta mới là Lưu Bị.”
Lần trước bị Lữ Bố đánh bay một kích, Quan Vũ đã biết Lữ Bố hiểu lầm mình là Lưu Bị, đáng tiếc không có cơ hội giải thích gì, trong lòng có chút chuẩn bị, lúc này giải thích
Trương Phi há miệng định nói gì đó, còn chưa ra khỏi miệng đã bị Lưu Bị trong bóng tối kéo lại, lời đến miệng liền nuốt ngược vào trong
Lúc này Lữ Bố mới đưa mắt nhìn Lưu Bị, có chút bất ngờ nói: “Thứ tội, tuy sớm nghe danh Huyền Đức, nhưng ta tuy từng gặp lại mà chưa nói tên họ, chỉ nhận lầm Vân Trường là Huyền Đức.”
Lữ Bố và Lưu Bị gặp mặt cũng chỉ có một lần năm xưa ở Hổ Lao Quan, chuyện đã lâu như vậy, Lữ Bố còn nhớ rõ, ít nhất đối với người ngoài mà nói, đó đã được coi là một sự coi trọng
“Không dám, đó là chuyện thường tình.” Lưu Bị thi lễ
Lữ Bố mời ba huynh đệ vào nội đường, giờ trong nội đường cũng đông nghìn nghịt, thậm chí Lưu Hiệp cũng có mặt ở đây để xem náo nhiệt, Lưu Bị vội vàng tiến lên bái kiến
Lưu Hiệp đối với người bỗng nhiên xuất hiện này cũng không có cảm giác gì to lớn, nói chuyện vài câu với Lưu Bị sau liền tiếp tục chạy đi theo Lữ Bố, cũng có không ít người nghe nói đến tên Lưu Bị nên đến chào hỏi hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hôm nay Lữ Bố gả con gái, trước khi đón dâu thì không thể luôn ở lại nơi đây mãi được, nghênh đón tiễn đưa, đây vẫn là vì Lữ Bố nể mặt Mã gia, để không ít người đến nhà họ Mã cho thêm phần long trọng
Tuy không phải chiến trường, nhưng Lữ gia vẫn cho người ta một loại cảm giác như quân lữ, Lữ Bố điều động nhân thủ đến cũng có một loại cảm giác như đang chỉ huy thiên quân vạn mã, cả Lữ phủ có nhiều người đến như vậy, bên ngoài thì không rõ thế nào, nhưng ở bên trong dù nhiều người nhưng vẫn không hề hỗn loạn chút nào, khiến người ta không thể không khâm phục thủ đoạn của Lữ Bố
Trương Phi cầm lấy bánh ngọt mà người ở chỗ này của Lữ Bố đã chuẩn bị đưa cho Lưu Bị và Quan Vũ, nhìn xung quanh nói: "Đại ca, cái Lữ Bố kia cũng chả thèm đếm xỉa gì tới chúng ta, chúng ta vẫn cứ chờ ở đây sao
Chậc, cái này vị không tệ
"Nào có chuyện đến rồi lại đi
Lưu Bị cùng Dương Bưu hàn huyên vài câu, sau đó nhìn Trương Phi nói: “Thái úy chưa từng thất lễ với chúng ta, ngươi và ta há có thể thất lễ với người?”
"Nhưng hắn là hán tặc mà
Trương Phi cau mày nói
Lưu Bị cùng Quan Vũ nhìn Lưu Hiệp đang chạy tới chạy lui bên cạnh Lữ Bố, vẻ mặt hớn hở, không hề đáp lại
Cảnh tượng trước mắt này thực sự không giống như hình ảnh gian thần và thiên tử chung sống
"Sau này đừng có nói lung tung những lời này
Lưu Bị nhìn Trương Phi một cái nói, hắn chuẩn bị ở lại Quan Trung một thời gian, xem xét kỹ càng cách Lữ Bố thống trị Quan Trung và cách duy trì quan hệ quân thần
“Không nói thì không nói.” Trương Phi nhét thêm một miếng bánh ngọt vào miệng nói: "Nhưng đồ ăn ở đây đúng là không tệ
Đội đón dâu đến, theo phong tục, Lữ Linh Khởi trước khi rời đi đoạn đường cuối cùng này phải do Lữ Bố đích thân tiễn, trong lòng đã chuẩn bị, giờ phút này Lữ Bố đúng là bình tĩnh hơn không ít, chỉ là một bên tiễn người, một bên bàn giao những đạo lý làm chủ gia đình, những đạo lý này thực ra là Nghiêm thị dạy, Nghiêm thị cũng thực sự đã dạy, nhưng Lữ Bố vẫn lo lắng sau khi con gái lấy chồng sẽ nảy sinh bất hòa, lại dặn dò thêm những quan điểm của riêng mình
Bước đi rất chậm, nhưng rồi cũng đã đến cuối con đường, nhìn con gái ngồi lên kiệu đứng dậy, Lữ Bố trong lòng cũng trăm mối cảm xúc ngổn ngang
Tuy rằng vẫn còn một đứa con gái, nhưng về tình cảm mà nói, thân thiết nhất tự nhiên vẫn là con gái lớn
Đoàn người vẫn chưa đi theo kiệu, dù sao đại gia ngày gần đây đến nâng đỡ cũng là uy danh của Lữ Bố
Mã gia đón dâu thế nào thì đã không liên quan đến Lữ Bố, Lưu Hiệp đi đến nhà họ Mã để chủ hôn, còn Lữ Bố thì ở lại mời tiệc thân bằng, các loại món ăn lần lượt đưa ra, mùi thơm nức mũi và những món ăn tinh xảo, dù đã từng trải qua ẩm thực ngày càng đa dạng ở Quan Trung cũng khiến người ta ăn không xuể, rất nhiều món chưa từng được ăn
“Cái Lữ Bố này… Thái Úy quả thực rất biết hưởng thụ.” Trương Phi đã ăn xong toán nhã nhặn, nhưng vẫn còn dính đầy dầu mỡ, đồng thời cũng có chút thán phục, đồ ăn ở chỗ của Lữ Bố đúng là quá ngon đi
“Bây giờ Quan Trung…” "Lại so sánh Quan Đông, Nhị đệ, Tam đệ, ta có chút hiểu rõ năm đó chúng ta vì sao bại thảm như vậy
Lưu Bị thở dài nói, hắn nói, tất nhiên là chuyện trước chư hầu thảo phạt Lữ Bố
Về cơ bản hết thảy các mặt trận đều không thể chiếm được lợi, vốn tưởng rằng Lữ Bố bên này cũng sẽ tổn thương nguyên khí, nhưng sau khi vào Quan Trung, Lưu Bị cảm thấy mình suy nghĩ quá nhiều rồi, nơi này đâu giống như tổn thương nguyên khí, nhìn Quan Trung bây giờ, nghĩ thêm đến Quan Đông, cho dù là nơi phồn hoa nhất Quan Đông, e rằng cũng không cách nào so được với Quan Trung
"Huynh trưởng, chuyện thắng bại là chuyện thường của nhà binh, có điều bây giờ Quan Trung này xác thực hưng thịnh, hưng thịnh đến..
Quan Vũ không nói tiếp
Quan Trung bây giờ hưng thịnh khiến người ta cảm thấy không phải thời loạn lạc, so với Quan Đông nhiều năm liên miên chiến loạn, Quan Trung có thể nói là thiên quốc nơi trần gian
Nhưng lời này nếu nói ra, hầu như là chỉ vào mũi mắng chư hầu vô năng, trong đó bao gồm cả Lưu Bị đã không còn là chư hầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lưu Bị thở dài một tiếng, nhưng không phản bác, sự thật rành rành trước mắt, cũng không có gì để phản bác
"Huynh trưởng, chúng ta tiếp theo có tính toán gì không
Quan Vũ hỏi
Dự định
Lưu Bị nghĩ một chút, có chút mờ mịt, hắn đến là muốn xem có thể vào triều, gặp lại thiên tử, nghĩ cách giúp Hán thất, nhưng bây giờ nhìn thiên tử cùng Lữ Bố thân cận như vậy, thực sự không giống như là cần người giúp đỡ, nhưng chủ yếu thần mạnh, thật sự tốt sao
Lữ Bố thật không có ý đồ gì khác
Lưu Bị không xác định, hoặc là nói không dám tin, dù sao Lữ Bố không họ Lưu...