Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 372: Đình nghị




"Lữ Bố, ngươi tối kỵ chính là việc tự thân đến đây
Thấy Lữ Bố bị bao vây tứ phía, Đổng Thừa cười lớn một tiếng, quay sang các tướng sĩ quát: "Tiêu diệt quốc tặc
Những quân sĩ của Đổng Thừa đều là những người tinh nhuệ ngày trước ở quân Tây Lương, họ biết Lữ Bố là ai, cũng biết uy danh của Lữ Bố, nhưng dù vậy thì sao chứ, chỉ một người mà thôi, họ trung thành với Đổng Thừa
Theo lệnh của Đổng Thừa, trong nháy mắt, đao thương đều vung lên, đồng loạt hướng về phía Lữ Bố và Điển Vi
Lữ Bố thở dài, nhanh tay đoạt lấy một cây trường thương, trở tay kéo một cái
"Vù ~ "
Không khí cả gian phòng như bị xáo trộn, cây thương bị Lữ Bố giật lấy gãy làm đôi, nhưng bốn tên tướng sĩ như bị búa tạ nện vào, bay ngược ra ngoài đập ngã một đám
Điển Vi lắc đầu, hắn vốn đã mang binh khí, rút hai cây thiết kích ra xoay tròn che chắn phía sau Lữ Bố, hai cây thiết kích vừa nhanh vừa mạnh, như cối xay thịt, cuốn quân địch lao đến thành những mảnh vụn, không ai có thể áp sát
Lữ Bố ném cây thương gãy trong tay, thứ vũ khí của đám lính thường này, bây giờ cầm lên như đang cầm lông gà, không được thoải mái
Mũi chân đá nhẹ một cái, một chiếc khiên rơi vào tay, trở tay gạt ngang, một tên tướng sĩ xông lên liền bị cả người lẫn binh khí đập tan tành
Cảm giác không tồi
Lữ Bố lại cầm chắc tấm khiên, hai tay vung mạnh, trong đại sảnh bỗng nhiên nổi lên cuồng phong, các tướng sĩ xông lên phía trước chỉ cảm thấy gió táp vào mặt, như tự động chui đầu vào
Ầm
Một tiếng vang trầm, đầu vỡ nát, thân thể bay ngược ra ngoài đánh đổ, đâm chết một đám
Lữ Bố hai mắt lạnh đi, không nương tay nữa, hai tấm khiên mang theo gió lốc lao đến chỗ những tư binh, trong lúc nhất thời chỉ thấy trong sảnh máu tươi văng tung tóe, đầu người vỡ tan từng mảnh theo nhịp điệu, Lữ Bố như ma thần tay cầm hai tấm khiên chậm rãi bước đi, nơi đi qua không còn một thi thể nguyên vẹn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đám tư binh xung quanh trong chốc lát bị giết sạch, những người còn lại kinh hãi lùi về sau, sợ hãi nhìn Lữ Bố, đây còn là người sao
"Hôm nay là ngày đại hôn của tiểu nữ, vốn không muốn thấy máu, chuyện này để ngày mai xử lý cũng được, chỉ là..
Lữ Bố tiện tay ném khiên, giẫm lên thi thể đi về phía Đổng Thừa đang đứng như tượng: "Trong lòng thực sự bực bội, các ngươi lại còn sai khiến Cát Bình đến ám sát ta, nên ta tự đến đưa các ngươi một đoạn đường
Khóe miệng Đổng Thừa run rẩy, mồ hôi lạnh đã ướt đẫm trán, lời xin tha đến bên miệng, nhưng nhìn ánh mắt lạnh tanh của Lữ Bố lại không thể thốt ra
"Yên tâm, ngươi dù sao cũng là quốc trượng, hôm nay ta không giết ngươi, nhưng..
Lữ Bố nhìn Ngưu Phụ và Lý Mông, thở dài: "Hai vị có gì muốn trăng trối
Còn Vương Tử Phục, Ngô Thạc thì Lữ Bố đến nhìn cũng chẳng buồn nhìn chứ nói gì nghe lời trăn trối
"Thái..
Thái úy, mạt tướng biết sai rồi
Ngưu Phụ quỳ xuống, nhìn Lữ Bố: "Ngày xưa là đồng đội, mong Ôn Hầu tha cho một mạng
"Ta cũng muốn vậy
Lữ Bố đến bên Ngưu Phụ, vuốt đầu hắn: "Tội tày trời, nể tình tình nghĩa đồng đội, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết, nhưng việc ngươi làm hôm nay là điều ta không thể nào dung thứ
"Ta..
"Phập
Bàn tay đặt lên đỉnh đầu Ngưu Phụ bỗng nhiên dùng lực, xương cổ Ngưu Phụ bị một chưởng của Lữ Bố đánh gãy, hai mắt trợn trừng, không một tiếng động ngã xuống bên chân Lữ Bố, chết không nhắm mắt
Lý Mông thấy vậy, tự biết mình chắc chắn phải chết, thở dài một tiếng, vứt vũ khí trong tay, đối mặt với Lữ Bố như vậy, chống cự cũng vô ích, chỉ có thể nói với Lữ Bố: "Mạt tướng tự biết tội chết khó tha, trong nhà còn mẹ già vợ con, chủ công nếu niệm tình xưa nghĩa cũ, hãy cho mạt tướng được chết vì chủ công
Điển Vi: "
Chết vì chủ công là sao
Điển Vi trong nhất thời không kịp phản ứng, đã thấy Lý Mông đứng lên, xông đến chỗ Vương Tử Phục đang ngơ ngác gần nhất, Vương Tử Phục cầm trường kiếm, có chút không biết làm sao thì thấy Lý Mông đã nhào tới ôm lấy ngực đón lưỡi kiếm, Vương Tử Phục muốn rút kiếm, hai tay Lý Mông chụp lấy, rồi ghì vào ngực, ép lưỡi kiếm đâm xuyên tim
Vương Tử Phục há hốc miệng nhìn cảnh tượng này
À, đây chính là chết vì chủ công sao
Điển Vi mặt đầy thán phục, đã có chút hiểu tại sao Lý Mông lại đưa ra yêu cầu này, hắn chết rồi, nhưng nếu Lữ Bố rộng lượng, thì có thể xem là chết vì Lữ Bố, chí ít sẽ không gây họa đến vợ con
"Thái úy, tại hạ cũng..
Ngô Thạc thấy tình hình này, cắn răng định xông về phía Vương Tử Phục
Vương Tử Phục: "..
"Cút
Điển Vi trở tay một bàn tay đánh thẳng vào đầu người đó
Lý Mông dù sao cũng là một trong những người đầu tiên theo Lữ Bố từ quân Tây Lương, vẫn còn chút tình nghĩa, còn tên này là ai
Cái tát của Điển Vi lực rất mạnh, cổ Ngô Thạc bị đánh lệch sang một bên, ngã trên mặt đất giãy giụa một hồi lâu rồi tắt thở
Ngô Tử Lan, Chu Vũ, Vương Tử Phục thấy vậy, biết không còn cơ may, cùng nhau vung vũ khí xông về Lữ Bố, bị Điển Vi mỗi người cho một kích
Mây đen che khuất ánh trăng dần tản đi, dưới ánh trăng, phủ đệ Đổng Thừa đã như luyện ngục trần gian, Điển Vi cầm hai cây đại kích đứng sau Lữ Bố, không một tiếng động khiến xung quanh ngột ngạt
Đổng Thừa bất lực quỳ xuống trước Lữ Bố, hắn muốn cầu xin tha thứ, nhưng lúc này xin tha là vô dụng, hy vọng duy nhất của hắn chỉ có Lưu Hiệp
"Con người, đừng tham
Lữ Bố đã thoải mái hơn nhiều, nhìn Đổng Thừa lắc đầu
Hai chữ "đừng tham" nói thì dễ, nhưng đứng trước lợi ích, ai thực sự làm được
"Đi thôi, quốc trượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lữ Bố bước đi, Điển Vi nhìn Đổng Thừa: "Có cần mạt tướng cõng ngươi không
Đối mặt với Điển Vi, Đổng Thừa chỉ có thể run rẩy đứng dậy, lẳng lặng đi sau Lữ Bố, rời khỏi phủ đệ như luyện ngục này, bên ngoài sớm có Từ Vinh dẫn cấm quân nghênh đón, những người trốn thoát từ trong phủ đều ở đây, nhìn thấy Lữ Bố, Từ Vinh chắp tay thi lễ: "Chủ công, những kẻ cố điều động cấm quân đã bị bắt hết
"Ừm
Lữ Bố gật đầu: "Đưa Đổng Thừa đến Hình bộ, ngày mai đưa đến Vị Ương cung, ngoài ra..
Dừng một lát, Lữ Bố nói tiếp: "Vương Tử Phục, Ngô Thạc, Ngưu Phụ, Ngô Tử Lan..
mưu phản đã đền tội, tịch thu gia sản, gia quyến đưa vào Hình bộ chờ Hình bộ điều tra rồi xét xử theo luật, tướng quân Lý Mông vì Vương Tử Phục mà chết, hãy đem thi thể trả về cho gia quyến
Dù sao cũng là thuộc hạ cũ, trải qua chuyện này, những lão tướng quân Tây Lương còn lại chỉ còn Đoàn Ổi, Hoa Hùng, Trương Tế..., người chết rồi, Lữ Bố cũng không muốn truy cứu thêm
"Vâng
Từ Vinh gật đầu, người tiến lên bắt Đổng Thừa, đưa đến Hình bộ
Vụ phản loạn này với Lữ Bố mà nói, thực ra đã sớm bị phát hiện, trong kế hoạch ban đầu, Lữ Bố thậm chí không cần ra tay, chỉ là hôm nay tâm trạng bực bội, thêm chuyện Cát Bình bị phái đến ám sát mình, khiến trong lòng Lữ Bố nổi lên cơn giận, mới đích thân đến phủ Đổng, nếu không, chuyện này ở Trường An căn bản không gây ra sóng gió gì
Suốt đêm không nhắc đến, hôm sau trời vừa sáng, Hình bộ đưa Đổng Thừa lên triều đình, Lữ Bố lại dẫn Lưu Bị vào triều
"Huyền Đức, ngươi đã đến rồi, triều đình sẽ sắp xếp cho ngươi một vị trí, nhưng nhiều chuyện có thể sẽ không giống Từ Châu, sau khi nhậm chức, nên nhanh chóng làm quen
Lữ Bố vừa dẫn Lưu Bị đến Vị Ương cung, vừa dặn dò, hắn chuẩn bị cho Lưu Bị làm một chức Phùng Dực Thái Thú để xem năng lực
Tuy trước đây là nhất châu chi chủ, nhưng dân sinh Quan Trung và Quan Đông không giống nhau, nhiều quy củ cũng khác, cũng vừa hay mượn Lưu Bị để thử xem quan chức Quan Đông khi đến đây có thể trực tiếp nhậm chức hay không
"Đa tạ Thái úy đã chỉ bảo
Lưu Bị cung kính nói
"Chỉ bảo thì không tính, bây giờ trong triều thực sự đang thiếu các chức quan quận trưởng, ngươi đến cũng vừa hay, Quan Trung khác với Quan Đông, nơi này lấy dân sinh làm gốc, Huyền Đức sau khi nhậm chức phải tránh cái lối cai trị ở Quan Đông, tốt nhất nên xem qua tân luật
Lữ Bố lắc đầu, cách cai trị ở Quan Trung là cố gắng gạt bỏ cách làm ở Quan Đông, đem quyền lực về các nha thự mà không phải như trước kia là nha thự cùng hào cường địa phương cộng trị, Lữ Bố cũng lo lắng lối cũ của Quan Đông sẽ quay trở lại
Lưu Bị im lặng gật đầu, về cách làm của Quan Trung thế nào thì hắn vẫn chưa hiểu rõ lắm, sau này lại tìm hiểu thêm
Nhưng hôm nay ở triều đình, sự tình quan trọng nhất không phải là Lưu Bị mà là vụ mưu phản của Đổng Thừa đêm qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đổng Thừa là quốc trượng nên Lữ Bố không giết mà bắt về triều để Lưu Hiệp xử trí
"Thái úy, chuyện này không liên quan đến trẫm, Thái úy tin chứ
Lưu Hiệp hiện tại thật muốn trực tiếp đi tới đấm chết Đổng Thừa, thật vất vả cùng Lữ Bố làm tốt quan hệ, đám người này lại cho mình tới đây một màn, thấy Lữ Bố đi vào, vội vàng cùng Lữ Bố nói
"Thần tự nhiên tin tưởng
Lữ Bố ôm quyền thi lễ nói, làm chuyện kiểu này đối với Lưu Hiệp không có chỗ tốt, đừng nói không thể thành công, coi như thành công, Lưu Hiệp khống chế được cục diện triều đình bây giờ sao
"Bệ hạ
Pháp Diễn tiến lên một bước, quay về Lưu Hiệp thi lễ nói: "Việc này tuy không phải bệ hạ làm chủ, nhưng Đổng Thừa dù sao cũng là quốc trượng, Thái úy bị vướng bởi tình cảm của bệ hạ, chưa đoạt tính mạng, nhưng triều đình cũng nên cho Thái úy một công đạo mới được, Đổng Thừa mưu đồ gây rối, ý đồ sát hại triều đình trọng thần, xin mời bệ hạ trừng trị
"Xin mời bệ hạ trừng trị quốc tặc
Trong triều các quan dồn dập quỳ xuống
Đứng ở sau lưng Lữ Bố, Chung Diêu nhìn tình cảnh này, cảm thấy có chút quen thuộc, năm đó Lữ Bố vừa thành lập triều đình, triều thần chẳng phải cũng như vậy xa lánh Lữ Bố
Trong lúc vô tình, theo cựu thần dần dần bị thay thế, đặc biệt là sau khi phổ biến lục bộ, trong triều đình tựa hồ đã không có bao nhiêu khuôn mặt quen thuộc, bây giờ trọng thần, có Giả Hủ, có Quách Gia, Tuân Du, Lý Nho, Pháp Diễn, nhưng lại không có danh sĩ ngày xưa
Hay là vị trí tam công này cũng dùng không được bao lâu nữa liền sẽ bị phế trừ..
"Đổng Thừa mưu hại tam công, tội không thể tha, chém lập tức, tịch thu cả nhà, tru di tam tộc..
Lưu Hiệp nói tới đây, có chút chần chờ: "Đổng quý nhân..
Đổng Thừa ngẩng đầu, cầu xin nhìn về phía Lưu Hiệp
"Bệ hạ, Đổng Thừa có tội, nhưng thần tin tưởng việc này không liên quan đến Đổng quý nhân, huống chi Đổng quý nhân đã có thai, không nên bị liên lụy
Lữ Bố ôm quyền nói
Lưu Hiệp cảm kích gật đầu: "Nếu Thái úy cầu xin, việc này liền không truy cứu Đổng quý nhân, có điều cần phạt bổng ba năm
Đổng Thừa rốt cục thở phào nhẹ nhõm, ít nhất con gái không bị liên lụy, hiện tại tình huống này, có lẽ đã là kết quả tốt nhất, trước khi đi, quay về Lữ Bố yên lặng cúi đầu, thấp giọng nói tiếng đa tạ sau, liền bị đình vệ mang đi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.