Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 38: Khai chiến




Người Hung Nô và Hưu Đồ vẫn đang tập hợp, còn Mỹ Tắc thì nằm trong thành
Lữ Bố nhìn bản đồ kiểm tra, thấy người Hung Nô hay người Hưu Đồ đều sống du mục, không thể đơn thuần dùng thành trì để phân chia phạm vi hoạt động của bọn họ
Hắn sở dĩ chưa chủ động xuất kích là vì muốn đợi chúng tập trung lại để tiêu diệt một lần
Nhưng ở địa hình Hà Sáo như vậy, đánh bại thì dễ nhưng tiêu diệt một nhánh kỵ binh lại khó hơn nhiều
Vấn đề này không chỉ làm Lữ Bố đau đầu, mà ngay cả Đại Hán và cả Tiên Tần cũng từng bị nó làm phiền
Người Hồ ở ngoài biên giới thì dễ đánh bại nhưng muốn tiêu diệt tận gốc lại rất khó
"Chúa công
Hoa Hùng và Trương Tú đẩy cửa bước vào, một luồng khí lạnh ùa vào, áo giáp của hai người lập tức đọng một lớp sương mỏng
"Quân địch đã tập trung ngoài thành
Hoa Hùng trầm giọng nói với Lữ Bố: "Chúa công, trận này đánh như thế nào
Nếu là Hoa Hùng, giờ phút này đã xông ra ngoài giết địch
Kỵ binh Hán quân khi lên ngựa và có đủ trang bị thì dù là đối đầu trực diện hay chơi trò cưỡi ngựa bắn cung đều chiếm ưu thế hơn người Hồ
"Chỉ có 20 nghìn
Lữ Bố nhìn hai người, hỏi lại để chắc chắn, hắn không ngờ Hung Nô liên kết với Hưu Đồ mà chỉ kiếm ra được ít quân như vậy
"Chính xác trăm phần trăm
Hoa Hùng khẳng định gật đầu
"Hô Trù Tuyền dù sao mới lên ngôi Thiền Vu, lại liên tiếp gặp bại trận, sức hiệu triệu trong các bộ của Hung Nô có lẽ còn hạn chế
Trương Tú nói thêm
Thêm nữa, những năm gần đây Hung Nô bị điều động liên tục, thực lực bản thân cũng suy giảm theo từng năm
Năm xưa, Khương Cừ Thiền Vu bị giết chẳng phải cũng vì các bộ lo sợ Đại Hán điều người Hung Nô đi đánh trận không chừng mực mà tạo phản đó sao
Huống hồ, Thiền Vu Vu Phu La tiền nhiệm và binh mã của hắn đã bị Lữ Bố vượt sông ở Phong Lăng mà tàn sát, đối với Đại Hán mà nói thì một lộ chư hầu mất vài ngàn binh lực không tính là gì, nhưng với Nam Hung Nô thì lại tổn thất nặng nề
20 nghìn thì 20 nghìn vậy
Lữ Bố đứng dậy, mang theo hai người đến tường thành Mỹ Tắc
Từ xa đã thấy liên quân Hung Nô và Hưu Đồ, kỵ binh rất khó hình thành quân trận như bộ binh, nhìn từ đây, chỉ thấy một mảng đen kịt
Sau một hồi quan sát, Lữ Bố đã có kế hoạch trong lòng, liền quay sang Hoa Hùng và Trương Tú: "Hoa Hùng, ngươi làm chủ tướng, hai ngươi dẫn chủ lực xuất quân từ ba cửa thành, tập trung lại ở đây, thu hút sự chú ý của địch
Ta sẽ dẫn kỵ binh tinh nhuệ đánh vòng ra sau lưng địch nhanh nhất, đến lúc đó tùy cơ ứng biến
Chiến trường thay đổi trong chớp mắt, Hoa Hùng cũng là một lão tướng chinh chiến, nên đánh thế nào, khi nào nên hành động không cần Lữ Bố phải dạy
"Vâng
Hoa Hùng nghiêm mặt nhận quân lệnh
Ngay sau đó, mọi người ai nấy đều dẫn quân rời thành
Trong tiếng kèn lệnh vang dội, một nhánh kỵ binh từ ba cửa thành lao ra, sau đó dưới sự dẫn dắt của Hoa Hùng và Trương Tú, tiến đến tập kết đối diện trước cửa thành của người Hung Nô
Làm như vậy là để tránh việc đối phương thừa cơ bọn họ rời thành mà tấn công bất ngờ
Đối diện, Hô Trù Tuyền và các chư vương Hưu Đồ thấy đối phương xuất quân liền chỉnh đốn bộ hạ, bắt đầu rầm rộ tiến về phía thành Mỹ Tắc
Vì là quân hai phe không ai thuộc ai nên để phối hợp bước tiến, vẫn chưa trực tiếp xông lên
Nhưng quân Hán đối diện không hề có động thái phản ứng nào
Hưu chư vương thúc ngựa đến gần Hô Trù Tuyền, tay che nắng nhìn kỵ binh đối diện không nhúc nhích, cau mày nói: "Người Hán đang tự tìm chết sao
Kỵ binh đánh trận là phải di chuyển, hoặc là rải tên, hoặc là trực tiếp xông vào nhau, còn kiểu đứng yên chờ đánh của đối phương thì đây là lần đầu tiên y thấy
"Người Hán xảo quyệt, không được bất cẩn
Hô Trù Tuyền không tin đối phương lại vô tri như vậy
Hưu chư vương cười lạnh một tiếng, Hô Trù Tuyền đã bị quân Hán dọa cho vỡ mật
Y lập tức không để ý đến hắn nữa
Với đám quân Hán như vậy thì chỉ cần một đợt xung phong là có thể đánh tan
Nhưng khi y vừa định chỉ huy quân lính xung phong thì bất ngờ từ bên sườn, một đạo quân từ phía sau giết ra
Quân số không nhiều, chỉ có vài trăm người, nhưng như một lưỡi dao găm sắc bén đâm thẳng vào hậu quân của hai phe
Một thủ lĩnh Hưu Đồ Các phát hiện điều không ổn, còn chưa kịp hô lên thì đã thấy trước mắt hàn quang lóe lên, sau một khắc, một lực mạnh truyền đến, một mũi tên nhọn đã xuyên thủng cổ hắn
"Giết
Kỵ binh đang tiến lên phía trước mà phía sau lại xuất hiện quân địch
Phản ứng của họ chậm hơn so với bộ binh rất nhiều, hậu quân kỵ binh chưa kịp phản ứng thì Lữ Bố đã xông vào đám người
Phương Thiên Họa Kích nhìn có vẻ cồng kềnh, nhưng trong tay hắn lại nhẹ tựa không vật gì
Hắn vung nhẹ một cái như cơn gió lốc cuốn phăng đám kỵ binh xung quanh xuống ngựa
Giờ phút này, Lữ Bố như mãnh hổ xông vào bầy dê, không chỉ sức sát thương mạnh mà lực uy hiếp cũng lớn
Đám kỵ binh phía sau cũng dũng mãnh không kém, đặc biệt dưới sự dẫn dắt của Lữ Bố, ai nấy cũng đều hóa thành chiến thần, theo sát Lữ Bố tạo nên một con đường máu
Quân Hưu Đồ ở phía trước muốn quay đầu lại nhưng căn bản không thể tạo thành thế bao vây chặn Lữ Bố
Lữ Bố dễ dàng xuyên qua rồi không do dự giết thẳng vào đội hình kỵ binh Hung Nô
Cuộc xung phong còn chưa kịp bắt đầu đã bị người ta đánh gãy
Phương Thiên Họa Kích vốn là thứ binh khí cồng kềnh, nhưng trong tay Lữ Bố lại phát huy uy lực khủng bố
Hắn chém giết trong đám người, mỗi lần vung lên lại kéo theo một cơn gió lốc, đúng là giết ai người nấy vong mạng, chạm vào là chết
Vài trăm kỵ binh, so với liên quân 20 nghìn của Hung Nô và Hưu Đồ thì có vẻ nhỏ bé
Nhưng giờ khắc này, họ lại như một lưỡi dao găm đâm sau lưng đối phương, không thể xem nhẹ, cũng khó mà đỡ được
Lữ Bố dẫn theo vài trăm kỵ binh không xông thẳng mà liên tục xung đột qua lại giữa đội hình kỵ binh Hưu Đồ và Hung Nô, khiến cả hai bên bị xáo trộn và tự va vào nhau
Rất nhanh, dưới sự xung đột liên tục của Lữ Bố, kỵ binh Hưu Đồ và Hung Nô đều hỗn loạn
Trong khi đó, Hoa Hùng ngay khi thấy động tĩnh của đối phương đã ra lệnh tấn công
Kỵ binh Hán vốn đứng yên như những chú cừu non chờ bị làm thịt, nay bỗng chốc biến thành sói đói lao lên
Kỵ binh Hung Nô và Hưu Đồ bị Lữ Bố đột kích, đang chuẩn bị xung phong thì bị chặn lại
Giờ phút này lại bị Hoa Hùng dẫn quân tấn công bất ngờ, Hô Trù Tuyền và các chư vương Hưu Đồ hầu như không kịp có bất cứ phản ứng nào
Trước sau bị kẹp đánh, tuy quân số của Lữ Bố phía sau không nhiều nhưng lại như một cây kim thép cắm vào thịt, khiến người ta không thể xem thường
Liên quân Hung Nô và Hưu Đồ tuy đông người, nhưng lúc này nhân số không phải vấn đề hàng đầu nữa
Hô Trù Tuyền tuy rất bất lực nhưng biết rằng tiếp tục dây dưa không còn ý nghĩa
Binh bại như núi đổ, đánh tiếp nữa cũng chỉ thêm mất quân vô ích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi Hoa Hùng xông tới, y không chút do dự mà chọn rút lui, quay đầu ngựa bỏ chạy, mặc cho kỵ binh Hung Nô phía sau bị Hoa Hùng và Lữ Bố liên thủ đánh tan tác, cũng không hề ngoái đầu nhìn lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng chính vì sự quả quyết của y mà kỵ binh Hung Nô còn giữ được kha khá
Nhưng Hưu Đồ Các thì không có may mắn đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hưu chư vương hiển nhiên còn muốn cố gắng xoay chuyển tình thế, dù sao quân số bọn họ cũng đông
Không có lý gì lại cứ mơ hồ thất bại như vậy được
Nhưng việc Hô Trù Tuyền trực tiếp bỏ chạy khiến cho thế cục vốn dĩ không quá tệ bỗng sụp đổ hoàn toàn
Quân tướng Hưu Đồ chậm một bước đã bị ba người Lữ Bố, Hoa Hùng và Trương Tú thay nhau chà đạp, xen kẽ cho đến khi tan tác bỏ chạy
Lần này, Lữ Bố không lựa chọn dừng tay, sau khi chỉnh đốn lại đội hình, đánh giá tình hình, Lữ Bố quyết định không bỏ qua cơ hội này, một đường truy kích tàn sát
Hưu chư vương trong lúc hỗn loạn đã bị Trương Tú đâm một giáo rơi ngựa, thân thể bị vó ngựa giẫm nát thành tương
Còn Lữ Bố thì đuổi theo Hô Trù Tuyền một đường từ Mỹ Tắc đến Mạn Bách, rồi từ Mạn Bách đến Hà Âm, sau đó từ Hà Âm thẳng đến Tam Phong, Kê Lộc trại
Hô Trù Tuyền cứ tìm đến bộ lạc nào là Lữ Bố sẽ thuận thế giết đến đó, khiến người Hung Nô không thể không tiếp tục bỏ chạy
Từng bộ lạc Hung Nô bị Lữ Bố nhổ tận gốc
Hô Trù Tuyền cũng phát hiện ra, Lữ Bố dường như đuổi theo hắn nhưng thực tế là muốn hắn dẫn đường, dẫn đến các bộ lạc, sau đó thuận thế mà nhổ tận gốc các bộ lạc của Hung Nô
Đây là đang hủy hoại gốc rễ của Hung Nô
Khi nhận ra ý đồ của Lữ Bố, Hô Trù Tuyền vài lần dẫn quân phản công, muốn cùng Lữ Bố quyết một trận tử chiến
Nhưng mỗi khi đến lúc này, Lữ Bố lại trực tiếp tản ra, không giao chiến với đối phương
Hai bên đều là kỵ binh, Hô Trù Tuyền muốn đuổi theo cũng rất khó, đơn giản không đi các bộ lạc Hung Nô, nhưng nếu không đi những bộ lạc khác tìm kiếm trợ giúp, thì tiếp tế cũng không có, cuối cùng ở An Dương bị Lữ Bố đuổi theo, giờ khắc này đại quân của Hô Trù Tuyền đã chỉ còn lại không đủ ngàn người, mỗi người vẻ mặt uể oải, bị Lữ Bố một đường truy sát gần một tháng, tinh thần của bọn họ từ lâu tan vỡ, giờ khắc này đối mặt với quân của Lữ Bố, không còn hoảng sợ, có chỉ là mất cảm giác, hoặc là tử vong đối với bọn họ mà nói là một kết cục tốt hơn
Lữ Bố dạo này cũng không thoải mái, ngựa Xích Thố sụt cân đi lợi hại, Lữ Bố vì giảm bớt gánh nặng cho Xích Thố, dẫn theo hai con ngựa để thay phiên, chỉ có đến lúc chiến đấu mới sẽ cưỡi Xích Thố, dù vậy, không kịp bổ sung đồ ăn, Xích Thố vẫn gầy đến mức da bọc xương
Một tháng truy sát, từ Mỹ Tắc một đường trằn trọc đuổi tới Kê Lộc trại, sau đó lại giết trở lại Ngũ Nguyên, đừng nói người Hung Nô bị giết không ra hình người, tướng sĩ Lữ Bố mang đến cũng mỗi người kiệt sức, từng con từng con chiến mã càng là gầy trơ cả xương, ngay cả Xích Thố cũng là một bộ dáng vẻ nhanh tắt thở
Hô Trù Tuyền nhìn thấy Lữ Bố tới, lần này không trốn, mà là trực tiếp ngã quỵ ở mặt đất, quay về phía Lữ Bố dập đầu, cất tiếng đau buồn nói: "tội thần Hô Trù Tuyền, hối hận không nên nghe lời của nghịch tặc Viên Thiệu, ám sát thiên tử, tội đáng muôn chết, Hô Trù Tuyền nguyện lấy cái chết để tạ tội, dâng lên hết thảy của cải, chỉ cầu Đại Hán cho người Hung Nô ta lưu lại chút huyết thống
Lữ Bố nhìn một chút xung quanh tướng sĩ Hung Nô, từng người từng người một mặt mất cảm giác, nhìn vào ánh mắt của mọi người, mang theo nỗi hoảng sợ không thể xua tan: "Đứng lên đi, cùng ta tự mình về hướng bệ hạ tạ tội, cũng xin mời chư vị nhớ kỹ, uy nghi của Đại Hán ta, không được khinh phạm, phạm thì ắt phải giết
Hung Nô trải qua trận chiến này, coi như là triệt để xong, Lữ Bố rất rõ ràng quy tắc trên vùng đất này, người Hung Nô bị đánh cho tàn phế là miếng mỡ trong mắt các bộ tộc khác, cho dù có thể kéo dài hơi tàn, cũng khó có thể phục hồi nổi, so với việc mang đầu Hô Trù Tuyền về, để Hô Trù Tuyền theo về triều đình tạ tội càng thể hiện được uy phong của Đại Hán
Hô Trù Tuyền cay đắng quỳ xuống, hắn không có quyền lựa chọn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.