Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 389: Thái cực




Chương 389: Thái Cực
"Công tử thật tài tình
Triệu Vân gặp lại Lữ Ung, trên mặt mang theo vài phần vẻ kính nể, ngắn ngủi hai năm, chưa động một binh một tốt, bức Đại Uyển chịu thua không nói, suýt chút nữa đem Đại Uyển cùng Quý Sương đều cho phế bỏ
Đây gọi là tướng môn hậu duệ
Triệu Vân hơi xúc động, Lữ Bố lợi hại liền không nói, bây giờ Lữ Bố nhi tử cũng có thủ đoạn như vậy, cả gia đình này không một ai tầm thường
"Tướng quân quá khen, Ung cũng có điều là rập khuôn trí của tiền nhân thôi, không coi là bản lĩnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lữ Ung lắc đầu cười nói: "Nếu như không có tướng quân ở đây vì ta uy hiếp Đại Uyển, cũng chưa chắc có hiệu quả này
"Mạt tướng dưới trướng có điều hơn ngàn người, làm sao uy hiếp
Triệu Vân lắc đầu, uy hiếp được Đại Uyển không dám làm bậy không phải một ngàn người này, mà là Lữ Bố đứng sau lưng Lữ Ung, là triều đình Đại Hán, quý tộc Đại Uyển cũng không phải kẻ ngu, trước đó không thấy được, nhưng sau đó vẫn có thể nhìn ra, nếu không có Đại Hán uy hiếp, Lữ Ung vẫn đúng là không nhất định có thể trở về
Coi như như vậy, Đại Uyển vẫn có quý tộc muốn sau khi Lữ Ung rời đi phái binh tới vây giết Lữ Ung, may mắn được Trương Hổ sớm phát hiện, ven đường mai phục, lấy ba trăm phá ba ngàn nghe có chút khuếch đại, nhưng ba trăm người huấn luyện nghiêm chỉnh, cầm trong tay liên nỗ cận vệ đánh ba ngàn tư binh quý tộc Đại Uyển, chỉ cần địa hình thích hợp, tiêu diệt toàn bộ đều có khả năng
"Đều là vì quốc gia xuất lực, liền không nên khách sáo như vậy, Tử Long tướng quân, Ung đã lâu không được ăn đồ ăn quê hương
Lữ Ung nhìn Triệu Vân cười nói
"Đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi, công tử xin mời
Triệu Vân hiểu ý, đưa tay mời, mang Lữ Ung trở về Sơ Lặc thành
Ở Tây Vực muốn ăn được món ngon Đại Hán đúng là rất khó, nhưng theo những năm này người Đại Hán tới lui Tây Vực càng ngày càng nhiều, cũng có một chút người Tây Vực học một hai đạo món ăn Đại Hán về mở rộng ở Tây Vực, có được nhiều người ủng hộ, kiếm lời đầy bát đầy mâm, có điều cũng có món không hợp khẩu vị người Tây Vực, không thể mở rộng được, ở Sơ Lặc có thể ăn được, đại để là món Đại Hán do người Tây Vực này làm
Mùi vị thực tế cũng không quá tệ, chỉ là luôn thiếu mấy phần hương vị
"Tây Vực những năm này bởi vì con đường tơ lụa, đúng là có không ít người Đại Hán đến đây định cư
Triệu Vân chiêu đãi khách, Trương Hổ, Điển Mãn ngồi kế bên Triệu Vân, nghe Triệu Vân nói một chút sự phát triển của Tây Vực những năm gần đây
"Chỉ là làm ăn, vì sao lại định cư ở đây
Trương Hổ không hiểu nói
Người Hán đến Tây Vực, thậm chí chạy đến Đại Uyển lấy tây làm ăn cũng không thiếu, nhưng trừ phi bị lưu vong, bằng không có mấy ai đồng ý chạy tới định cư
"Quý Sương phía nam thì không rõ ràng, phía bắc thực tế thường xảy ra chiến loạn, An Tức, La Mã tuy rằng cường thịnh, nhưng..
Triệu Vân nghĩ một chút rồi nói: "Lòng trung thành dường như không mạnh, bọn họ cho rằng nơi này cũng xem như thuộc địa phận Đại Hán, liền định cư lại, trước đây Tây Vực có mấy trăm quốc gia, bây giờ đã rất hiếm thấy, càng đến gần Đại Hán, càng có nhiều người muốn lưu lại
Người khác nghe thì có thể cho rằng chỉ là ngoại bang ngưỡng mộ văn hóa Đại Hán mà tụ tập lại đây, Lữ Ung nghĩ đến lâu dài một chút, những chủng tộc ngoại lai này liệu có gián tiếp làm lớn mạnh thế lực người Khương Hồ hay không
Phải biết Lữ Bố đối với người Hồ ở ngoại biên luôn cảnh giác, chưa bao giờ thả lỏng chỉ vì người Hồ đã chịu thua, cũng chính vì vậy, Lữ Ung bị ảnh hưởng bởi phụ thân, đối với người Hồ cũng mang lòng đề phòng
Dân Tây Vực này tuy không phải người Hồ, nhưng cũng nên cảnh giác
Lữ Ung dưới sự hộ tống của Triệu Vân đến Ngọc Môn quan rồi mới chia tay, đối với vị tướng quân trấn thủ Tây Vực mười năm này, Lữ Ung sau khi cảm mến, cũng rất có thân cận, sắp chia tay, không nhịn được hỏi lại lần nữa: "Tử Long tướng quân thật không muốn trở về sao, với công lao tướng quân đóng giữ biên tái mười năm, nếu trở về, phong hầu chắc chắn không thể thiếu
Triệu Vân lắc đầu nói: "Nghĩ đến Trung Nguyên sắp đại chiến, mạt tướng liền vì Đại Hán bảo vệ phía sau vậy
Lữ Ung rất rõ, Triệu Vân cũng không phải khiếp chiến, chỉ là có vài điều, có lẽ còn làm cho hắn khó lựa chọn hơn chiến trường, cho nên thà ở lại Tây Vực, cũng không muốn trở về làm lưỡng nan lựa chọn
"Cũng được, vậy Ung xin cáo từ ở đây, ngày khác gặp lại, sẽ cùng tướng quân nâng chén nói chuyện vui vẻ
Lữ Ung quay về Triệu Vân ôm quyền thi lễ nói
"Tướng quân trân trọng
Trương Hổ, Điển Mãn cũng hướng về Triệu Vân từng người làm lễ, rồi đi theo Lữ Ung rời đi
"Công tử trân trọng
Triệu Vân từng người đáp lễ, đứng ở trên Ngọc Môn quan, nhìn theo đoàn người Lữ Ung rời đi, trong lòng ít nhiều cũng có chút thất vọng, hắn không muốn trở về sao
Tự nhiên là muốn, ngoài biên có tốt đến đâu, cũng không bằng quê hương, chỉ là như những gì Lữ Ung đã nghĩ, trở về liền phải đối mặt một vài lựa chọn mình không muốn
Cũng không biết đời này có còn cơ hội trở về hay không
Nhìn hướng đoàn người Lữ Ung đi xa, Triệu Vân thở dài một tiếng, xoay người rời đi
..
"Không biết, đã ba năm trôi qua, Ung nhi cũng truyền tin tức tới, mấy ngày nữa liền trở về
Trường An, Thái úy phủ, khoa cử lần thứ ba kết thúc, Lữ Bố hiếm thấy rảnh rỗi, về đến nhà ôm con gái nhỏ chơi đùa, lại nghe Nghiêm thị ở bên cạnh lải nhải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi đấy, so với mẹ ruột còn quan tâm hơn một bậc
Lữ Bố buồn cười nói, lúc trước Linh Khởi đi du học gặp nạn, sau khi trở về cũng bị phàn nàn không ít
Vì cơ thể, Nghiêm thị từ sau khi sinh Lữ Linh Khởi thì không còn mang thai nữa, bà coi con trai cả Lữ Bố như con đẻ, không đành lòng nhìn con phải chịu khổ, lúc trước Lữ Bố mang theo Lữ Ung trở về từ mười thành, nhìn dáng vẻ gầy gò của Lữ Ung, Nghiêm thị không phàn nàn mới lạ
"Tỷ tỷ, nam nhi chí ở bốn phương, Ung nhi là trưởng tử Lữ gia, gánh vác trên vai đương nhiên phải nhiều hơn người khác, nếu không trải qua tôi luyện, sao có thể thành tài được
Vương Dị nghe vậy, mỉm cười khuyên nhủ
Điêu Thuyền bưng trà đến bên người Lữ Bố, giúp Lữ Bố thay trà cười nói: "Tỷ tỷ tuy oán giận, nhưng lúc trước thấy tiền đồ của Ung nhi, cũng là người cao hứng nhất
"Phu quân đó là muốn nói hiền lành mẹ hay làm hư con
Nghiêm thị không hài lòng cho lắm
Lữ Bố gọi con trai thứ hai Lữ Thành đến, bảo nó dẫn các muội muội đi chơi, sau đó đứng dậy đến sau lưng Nghiêm thị, ôm bà nói: "Ai mà chẳng muốn hiền lành mẹ
Đời người cần có mẹ hiền quan tâm, cũng cần nghiêm mẫu rèn dũa như Dị nhi, còn có Thiền nhi biết nóng biết lạnh, không dạy dỗ tốt mới gọi là con hư, Ung nhi có phải không dạy được không
Sao có thể xem là hư chứ
Nghiêm thị thân thể mềm mại, bị Lữ Bố ôm như vậy, nhất thời mềm nhũn, dường như bị rút hết khí lực
"Trời còn sáng đó ~" Nghiêm thị có chút yếu ớt trừng Lữ Bố
Lữ Bố sau khi ôm bà ngồi xuống mới nói: "Lần này nó đến Đại Uyển làm không tệ, Đại Uyển Quý Sương bị nó đùa bỡn trong lòng bàn tay, đã có khả năng tự mình gánh vác một phương rồi, sau này nó cũng phải rời đi thôi, phu nhân đừng quá lo lắng
Nghĩ đến lúc Linh Khởi xuất giá lòng chua xót, Nghiêm thị cũng trầm mặc một hồi, tuy Linh Khởi giờ cũng thường xuyên mang theo Thu nhi đến phủ thăm, nhưng tổng có thêm chút gì đó không thể thấy được ngăn cách so với ngày trước
Nửa đời người đã trôi qua, bao nhiêu sự bất đắc dĩ trên đời này bà cũng biết, chỉ là biết là vậy, nhưng khi chuyện thật xảy ra, vẫn không thể không cảm thán
Vương Dị thấy không khí có chút nặng nề, mỉm cười nhìn Lữ Bố nói: "Phu quân, nghe nói đường ray đã được lắp xong, vậy sau này việc vận chuyển vật tư hướng về Lạc Dương, Nam Dương sẽ nhanh hơn sao
Ba năm qua, Lữ Bố hầu như chỉ quanh quẩn một chuyện để làm, đó là lắp đường ray, không chỉ lắp, mà còn xác định tiêu chuẩn, chấp pháp, ba năm qua, chỉ vì trộm đường ray bị giết, đã có gần hai ngàn người, thậm chí tiêu diệt ba cái sơn trại để mọi người hiểu rõ, đường ray không được xâm phạm, hễ động vào sẽ chết, gần nhất một năm thì không còn ai dám trộm đường ray, cũng không có ai dám mua, bởi vì nếu đường ray xuất hiện trên thị trường, nhất định phải truy tìm nguồn gốc, người buôn bán đều phải chịu tội, mọi việc qua tay đều phải bị hỏi trách, nhẹ nhất là chém đầu
Hiện tại sau khi trộm đường ray, cho dù không bị truy ra, muốn đem đi bán cũng chỉ có thể nung chảy để bán, nhận lấy mình đến, cửa hàng rèn cũng không dám đến, triều đình cũng có quản lý nghiêm ngặt đối với những cửa hàng có khả năng nung chảy đường ray
Trộm cắp thì có khả năng bị diệt môn, mà bán lại gian nan vô cùng, với cường độ trừng trị này, ngoại trừ mật thám ngầm, đương nhiên sẽ không còn ai dám nghĩ đến thép đường ray nữa
"Nhanh ư
Lữ Bố cười nói: "Đương nhiên là rất nhanh rồi, hai ngày nữa ta sẽ dẫn các ngươi đến Lạc Dương một chuyến
"Đi tàu xe thì mệt mỏi, sao phải thế
Nghiêm thị có chút bất đắc dĩ nói, tuy Lữ Bố thường giúp bà điều dưỡng, nhưng thời gian trôi qua thật vô tình, cho dù vẫn xinh đẹp, nhưng mình vẫn có thể cảm thấy thể lực đã yếu đi
"Không cần đi tàu xe đâu, đến lúc đó các ngươi tự khắc biết
Lữ Bố cười nói
Ba người không hiểu, nhưng cũng không hỏi thêm
Sau ba ngày, tin tức từ Lạc Dương báo về, đường ray đã hoàn thành toàn bộ
Lữ Bố mời Quách Gia, Giả Hủ, Điển Vi, Lý Nho mang theo gia quyến cùng mình đi Lạc Dương, đi cùng còn có thiên tử Lưu Hiệp, cùng với Dương Bưu, Chung Diêu hai vị tam công
"Thái úy, xe lớn như vậy, cần bao nhiêu chiến mã mới có thể kéo được
Lưu Hiệp nhìn chiếc xe trước mắt có đến năm, sáu khoang toa xe âm dương đầu máy, toàn bằng sắt chế tạo, hơi xúc động nói
"Bệ hạ lên xe thì sẽ biết
Lữ Bố cười mời Lưu Hiệp trước tiên lên xe, các nữ quyến ở một xe khác, Điển Vi mang theo hộ vệ cũng theo lên, sau đó là các đại thần của Lữ Bố đi tới
Đứng ở cửa sổ xe nhìn ra ngoài, Lưu Hiệp hiếu kỳ nói: "Ngựa đâu
Vốn tưởng rằng ít nhất phải chờ chiến mã lại đây kéo, nhưng sau một khắc, xe dĩ nhiên chậm rãi bắt đầu chuyển động
Lưu Hiệp đưa người ra cửa xe, nhìn xung quanh, nhưng không thấy chiến mã, kinh ngạc nhìn Lữ Bố, đặc biệt khi xe càng lúc càng nhanh, Lưu Hiệp có chút kinh ngạc thốt lên: "Cái xe này có thể tự mình đi mà không cần ngựa!
Thái úy lấy đâu ra Thần khí như vậy
"Những năm này bắc công thành chính là đang làm những thứ này
Lữ Bố nhìn Lưu Hiệp cười nói
Lưu Hiệp đứng ở trước cửa sổ, nhìn cảnh vật bên ngoài nhanh chóng lướt qua, cảm khái nói: "Sớm biết Thái úy có khả năng 'Quỷ Phủ thần công', không ngờ lại có thể làm ra vật thần kỳ như trong truyền thuyết này, xe này có tên không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Động lực của xe này bắt nguồn từ âm dương lô ở đầu xe, nên gọi là âm dương lô xe, bệ hạ nếu thấy không hay, có thể đổi lại
Lữ Bố đối với tên cũng không để ý, bây giờ hai đường ray đã xây xong, bản âm dương lô cuối cùng cũng làm được, có thể cho hậu thế thấy tận mắt
"Âm dương lô xe
Không bằng gọi thái cực xe thì sao
Lưu Hiệp cười nói
Âm dương lô vốn là lấy từ ý âm dương sinh hóa, gọi thái cực xe dường như cũng không sai, Lữ Bố lập tức gật đầu nói: "Vậy sau này liền gọi là thái cực xe!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.