Trần Cung đến Lạc Dương sau vẫn chưa lập tức đi gặp Lữ Bố, hắn và Lữ Bố vốn không quen biết gì, tùy tiện đến bái kiến rồi xin Lữ Bố xuất binh đánh Tào Tháo thì quá mạo hiểm, dù nghĩ thế nào, Lữ Bố cũng chẳng có lý do gì để đồng ý cả
Vì thế, muốn gặp Lữ Bố, xin Lữ Bố ra quân giúp đỡ, cần phải có người dẫn mối mới được
Trần Cung cũng có chút hiểu biết về tình hình ở Quan Trung, người có thể nói chuyện được với Lữ Bố, ngoài Tuân Du của Tuân gia ra, e rằng chỉ còn lại Dương gia, dù danh tiếng Dương gia không còn được như xưa, nhưng Trần Cung đến bái phỏng cũng phải theo đúng quy củ
"Con trai ta là Đức Tổ đúng là đang ở dưới trướng Ôn Hầu, nhưng hôm trước đã rời Trường An, đến Thượng Đảng nhận chức rồi, e là không giúp được Công Đài
Trong phủ Dương, Dương Bưu thở dài khi biết được ý định của Trần Cung
"Lão thái phó trong triều có uy vọng, bây giờ dù tạm thời về nhà, nhưng nếu có thể nói với Ôn Hầu, Ôn Hầu chắc hẳn sẽ nghe theo lời thái phó chứ
Trần Cung không kìm được hỏi
Dương Bưu nhìn Trần Cung kỹ lưỡng, xác định hắn không có ý mỉa mai mình, mới thở dài một tiếng: "Quan Đông đều lan truyền như vậy à
Ai nói có thể chen mồm vào chuyện của Lữ Bố
Điều này là đang quá coi trọng bản thân mình rồi
Trần Cung nghe vậy có chút khó hiểu, chuyện Quan Đông sĩ như vậy truyền ra là thế nào
Nhìn Dương Bưu nghi hoặc nói: "Ý thái phó là sao
Nếu thái phó không muốn..
Liệu có thể giúp dẫn tiến được không
Dương Bưu đau đầu xoa huyệt thái dương, không biết phải làm sao để đối phương hiểu rõ thanh danh của mình ở đây chẳng có tác dụng gì, còn về chỗ Lữ Bố lại càng lâu chưa từng gặp mặt, dù là giúp hắn nói chuyện hay dẫn tiến thì con trai ông còn có thể, giờ Dương Tu vừa đi, lấy ai mà dẫn tiến đây
Khuôn mặt già nua này của mình bây giờ ở Trường An có lẽ chẳng còn giá trị gì
Trầm ngâm một lát rồi ông nói: "Trước đây lão phu và Ôn Hầu có chút..
khúc mắc nhỏ, lúc này mà giúp Công Đài, ngược lại lại thành làm hỏng việc, chi bằng Công Đài cứ trực tiếp đến vệ úy thự đi
"Thực không dám giấu diếm, Cung lần này đến đây là muốn xin Ôn Hầu xuất binh, tình hình rất khẩn cấp, nếu một mình đi vào, khó tránh khỏi bị người bài xích, mong lão thái phó chỉ điểm cho một phen
Trần Cung cúi người nói
"Ngươi đến vệ úy thự, rất có thể không gặp được Ôn Hầu đâu, nhưng Công Đạt hẳn là ở trong vệ úy thự, hắn là tâm phúc của Ôn Hầu, Công Đài nhờ Công Đạt giúp đỡ, có lẽ còn hữu dụng hơn cả ta cái kẻ sắp xuống mồ này
Dương Bưu bất đắc dĩ nói
Nói phu Lữ Bố đánh Tào Tháo
Nếu Lữ Bố muốn đánh thì không cần phải nói gì, còn nếu không muốn đánh thì có thể thuyết phục hắn ra quân cũng không nhiều người, Dương Bưu không thấy Trần Cung làm được, nhưng cũng không tiện từ chối thẳng thừng, cứ bảo đi tìm Tuân Du xem sao
Trần Cung dù có bất mãn, nhưng trước mặt danh sĩ có tiếng tăm như Dương Bưu, cũng không tiện tiếp tục dây dưa, chỉ đành gật đầu rồi chuẩn bị đi đến vệ úy thự
"Uống chút trà rồi đi, trời đông giá rét, làm ấm thân thể, trà này là do chỗ Ôn Hầu chế tạo, có tác dụng tỉnh táo tinh thần, dư vị vô cùng
Dương Bưu chỉ tách trà trong tay nói với Trần Cung
Trần Cung im lặng gật đầu, trà đã có chút nguội, nhưng uống vào lại có hương vị đặc biệt, khác rất nhiều với các loại trà bình thường khác, nhưng lúc này trong lòng đang có việc, nên cũng không có tâm trạng mà hỏi cho ra lẽ, sau khi uống trà xong, liền đứng dậy cáo từ, nói khi khác sẽ quay lại bái phỏng
Nhìn theo bóng lưng Trần Cung rời đi, Dương Bưu trong đầu lại suy tư về tình hình Quan Đông bây giờ, Tào Tháo gần hai năm nay đúng là phát triển không tệ, hắn sau này sẽ là đối thủ của Lữ Bố sao
Cái này cũng khó nói, giống như trước kia không ai nghĩ kẻ cuối cùng hưởng lợi ở Quan Trung lại là Lữ Bố cái kẻ ngoại bang vậy, hơn nữa hắn còn có thể vững vàng ở lại Quan Trung
Ở một bên khác, Trần Cung sau khi cáo biệt Dương Bưu, dọc đường đi trong lòng nặng trĩu, Dương Bưu hình như có điều muốn nói với hắn nhưng lại thôi, dường như muốn khuyên mình rời khỏi Quan Trung, cái này cũng không hiểu là vì sao
Trong cái rét căm căm, người đi đường trên đường phố Trường An đều vội vã, nhưng Trần Cung chợt phát hiện ra một vấn đề, từ khi vào Quan đến nay, dù chưa được gọi là tốt cho lắm, nhưng Quan Trung này tuyệt nhiên không hề giống một nơi vừa trải qua đại hạn, dân chúng sống rất thản nhiên, không hề có cảm giác khốn khó của những người dân vừa trải qua tai họa lớn
Đây là nơi do một mãng phu như Lữ Bố cai trị ư
Trần Cung bỗng khựng lại, nhìn cảnh phố xá trước mặt, người đi lại tấp nập, thỉnh thoảng còn thấy mấy người rõ ràng không phải người Hán đang tìm mua hàng trên phố
Trong lời đồn ở Quan Đông, Quan Trung là một vùng đất dân chúng lầm than, Lữ Bố càng tàn bạo giết người, mỗi bữa đều phải ăn vài đứa trẻ con
Dù có phần phóng đại, nhưng có một điều chắc chắn, đó là dân chúng dưới sự cai trị của Lữ Bố đang trong cảnh nước sôi lửa bỏng, ở Quan Đông dù ngươi đi đến đâu, cơ bản cũng chỉ toàn những luận điệu như vậy, nhưng cảnh tượng nước sôi lửa bỏng trước mắt..
Trần Cung thấy có vẻ đại đa số mọi người đều muốn đến thử xem
"Tư lưu ~"
Trần Cung bị một tiếng hút sột soạt hấp dẫn, quay đầu nhìn lại, thì thấy một gã mập mạp trung niên mặc áo da chồn, nom rất ấm áp, có lẽ là một kẻ sĩ, giờ đang ngồi ở một góc nhà phơi nắng, bên cạnh có một tiểu đồng giúp hắn pha trà, vẻ mặt nhàn nhã, rất tự tại
Thấy Trần Cung nhìn sang, liền mỉm cười gật đầu với hắn
Trần Cung đáp lễ lại, do dự một chút rồi đi tới hỏi: "Xin hỏi vị tiên sinh này có phải là sĩ nhân Trường An
"Cũng không hẳn
Giả Hủ suy nghĩ một chút, tuy mình đang ở Trường An nhưng không hẳn là sĩ nhân Trường An nhỉ
"Tại hạ nghe nói năm nay Quan Trung gặp đại hạn
Trần Cung có chút không chắc chắn nói, nhìn tình cảnh bây giờ thì thực sự không giống dáng vẻ vừa trải qua đại hạn
"Không sai
Giả Hủ gật gù, vẻ mặt đầy cảm khái: "Năm nay vì chuyện này thật là bận quá đi
Lữ Bố từ tháng tư đã bôn ba cho đến tận tháng tám mới coi như tạm được thảnh thơi, Quan Trung gần như bị hắn chạy khắp nơi, nhìn thôi đã thấy mệt rồi, hơn nữa ngay cả Giả Hủ hắn thỉnh thoảng cũng phải đến nha thự giúp đỡ
"Nếu hắn biết đối đãi tốt với kẻ sĩ, thì đâu cần rối ren như vậy
Trần Cung nghe vậy có chút coi thường, Lữ Bố như thế, đều là tự mình làm hết, dù thế nào đi nữa thì chuyện tàn sát Sĩ Tộc như vậy là không thể tẩy rửa
"Cái này còn phải xem nói như thế nào
Giả Hủ vừa uống trà vừa cười nói
"Tiên sinh có ý gì
Trần Cung có chút không hiểu, xem cách ăn mặc của Giả Hủ với dáng người béo tốt đó thì không giống người xuất thân tầm thường, cho dù không phải sĩ nhân thì cũng phải là con nhà hào cường, người như vậy lại đi nói giúp Lữ Bố
"Nếu không nhờ các loại thủ đoạn của nha thự áp chế sĩ nhân, e là trận đại hạn năm nay, Quan Trung đã sớm là một vùng xương trắng phơi đầy đồng rồi, công lớn hơn tội đó
Giả Hủ cảm khái nói
Không nói những chuyện khác, nếu không phải Lữ Bố cho mở cửa quan bán lương thực dài ngày, để những kẻ sĩ kia không thể thừa cơ hạn hán mà nâng giá lương, thì có biết bao nhiêu người chết đói
Nếu không phải Lữ Bố tàn sát Sĩ Tộc, thu được lượng lớn lương thực thì lấy đâu ra nhiều lương thảo cứu giúp nạn thiên tai
Cho nên mới nói tất cả đều có sự sắp đặt của trời cả
"Công không thể che lấp tội, hơn nữa dù vì cứu dân là việc tốt, nhưng vì vậy mà để Sĩ Tộc sống chết thì tuyệt đối không phải là nhân nghĩa
Trần Cung không đồng ý với một vài quan điểm của Giả Hủ
"Trong thời loạn lạc này, nhân nghĩa..
quá xa xỉ, giữa sĩ và dân, chỉ có thể chọn một, nếu để tiên sinh lựa chọn thì tiên sinh chọn bên nào
Giả Hủ nhìn Trần Cung, cười hỏi
"Chuyện này..
Trần Cung nghẹn lời, bản năng là chọn sĩ, nhưng làm như vậy thì lại có vẻ không nhân đạo, chọn dân ư
Vì sao Trần Cung lại phản Tào
Nguyên nhân sâu xa nhất là cái chết của Biên Nhượng, dù sau đó Tào Tháo đồ thành, Trần Cung cũng rất phẫn nộ, nhưng nỗi oán hận không kịch liệt bằng thời điểm Tào Tháo giết Biên Nhượng
Chỉ chọn một giữa dân và sĩ, Trần Cung đã có câu trả lời trong lòng, nhưng câu trả lời này nếu nói ra thì hiển nhiên là không phù hợp, vì thế mà hắn chỉ có thể im lặng
"Xem ra tiên sinh đã có đáp án rồi, ngay cả một người ẩn dật như tiên sinh cũng còn chưa đủ nhân nghĩa, vậy thì hà tất trách người khác làm gì
Giả Hủ mỉm cười nhấp một ngụm trà, ở Trường An thì được điểm này, chỉ cần không phải chuyện đụng đến nguyên tắc của Lữ Bố, ngươi cứ tự do thoải mái mà nói
Trần Cung nhíu mày nhìn Giả Hủ: "Xin hỏi tiên sinh tên gì
"Giả Hủ
Giả Hủ mỉm cười nói
Một cái tên xa lạ, chí ít là Trần Cung chưa từng nghe qua, nhưng kiến thức của người này lại không hề tầm thường, không thể là người vô danh được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Cung nhìn Giả Hủ, cau mày không nói
"Vị này là..
bạn của Văn Hòa sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lữ Bố dẫn Điển Vi từ ngoài về, thấy Giả Hủ xong thì nghi hoặc hỏi
Giả Hủ lắc đầu, hiếm khi ở nơi này thấy được kẻ sĩ nào nên mới tiện đường nói chuyện phiếm một chút mà thôi
Trần Cung hướng người vừa đến nhìn lại, trong lòng không tên kinh hãi, Lữ Bố cùng Điển Vi vốn dĩ cao hơn người bình thường cả một đoạn dài nên tạo cảm giác rất ngột ngạt, Điển Vi ở bên cạnh thì càng có vẻ như một hung thần ác sát, chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn người thôi cũng giống như một con dã thú đang chuẩn bị ăn thịt người
Giả Hủ một bộ dáng vẻ danh sĩ, làm sao lại cùng hai người kia đi chung với nhau
Nhìn cái thân hình cao lớn quen thuộc ngồi xuống cùng uống trà kia, hiển nhiên hai bên giao tình không hề cạn, Trần Cung rất nghi hoặc, Giả Hủ là người có tầm nhìn cao như vậy sao lại kết bạn với hạng người này
Chẳng lẽ có sở thích đặc biệt nào chăng
Ngay sau đó cũng không muốn nghĩ nhiều nữa, chỉ là quay về Giả Hủ thi lễ nói: "Xin cáo từ
"Đi thong thả
Giả Hủ tùy ý nói
"Chúa công, ta thấy ánh mắt người này nhìn chúng ta, dường như rất xem thường
Trần Cung chưa đi xa, Điển Vi quay đầu nhìn về phía Lữ Bố nói
Trần Cung bước chân không tự chủ được nhanh hơn vài bước, thị phi nơi không nên ở lâu
Lữ Bố xem mà buồn cười: "Đúng đấy, đâu phải lần đầu gặp phải
"Những kẻ sĩ này..
Từng người từng người bản lĩnh không có bao nhiêu, chỉ có mấy phần cái giá, thật khiến người ta nhìn khó chịu
Điển Vi khinh thường nói, từ khi Lữ Bố đã dạy hắn cái phương pháp tự nhiên trước mặt kẻ sĩ kia, bây giờ hắn nhìn kẻ sĩ..
Giả Hủ những người ở bên cạnh thì còn được, chứ những người không quen, luôn cảm thấy có chút buồn nôn
"Người này vẫn có mấy phần tài năng thực sự
Giả Hủ bưng chén trà thổi lớp trà, mỉm cười nói
"Ồ
Lữ Bố nghe vậy kinh ngạc nhìn về phía Giả Hủ, Giả Hủ tuy rằng ngày thường trông rất dễ nói chuyện, nhưng có thể khiến hắn chủ động mở miệng tán thành kẻ sĩ cũng không nhiều
Ánh mắt nhìn về hướng Trần Cung rời đi cười nói: "Chưa từng gặp
"Cứ cho là vừa đến Quan Trung, có điều nhìn dáng vẻ không phải đáp lại cầu hiền lệnh đến
Giả Hủ gật đầu nói
Trần Cung đã chạy mất hút, Lữ Bố bưng chén trà nhìn hướng Trần Cung rời đi nói: "Ta có một loại linh cảm, tựa hồ rất nhanh sẽ gặp lại
Giả Hủ gật gù, ngươi nói là vậy thì là vậy.