"Văn Hòa, ta cùng chúa công bôn ba cả năm trời, lại còn lo liệu mọi việc xung quanh, sao bổng lộc của ta vẫn không bằng ngươi
Thấy cuối năm sắp đến, Lữ Bố giờ cũng chẳng đi khắp nơi dò hỏi người khác kiếm được bao nhiêu tiền nữa
Mấy ngày nay thư viện nghỉ, con cháu các nhà đều về quê, Điển Vi rảnh rỗi chạy sang nhà Giả Hủ, than thở với Giả Hủ về bổng lộc của mình
"Chúa công ngoài cho ngươi ngàn thạch bổng lộc, còn có hai ngàn mẫu đất tô thuế, trong hàng quan tướng, đã là không ít
Giả Hủ trợn tròn mắt, sao lại so đo với ta làm gì
Điển Vi nhìn hắn, trong lòng vẫn có chút ấm ức, Giả Hủ cả ngày chẳng có việc gì, mà bổng lộc lại cao nhất trong số người dưới trướng Lữ Bố
Đương nhiên, không tính đến những người ở triều đình, trên danh nghĩa bổng lộc cao nhất đương nhiên là tam công, nhưng năm nay động đất ba lần, Dương Bưu bọn họ bị bãi chức một lượt, bổng lộc này..
đương nhiên là không còn, cho nên bổng lộc của triều thần có được phát hay không thì phải xem tâm tình của Lữ Bố, còn bọn họ thuộc hạ trực tiếp của Lữ Bố thì được phát đầy đủ, đây còn chưa kể những lúc Lữ Bố ban thưởng trong ngày thường, đối với bộ hạ, Lữ Bố có thể chưa bao giờ hà tiện
Tống Hiến ở xa tận Vũ Quan, Ngụy Tục, Thành Liêm và Ngụy Việt đã được điều đến Lạc Dương, những quan tướng đã lâu không gặp này, Lữ Bố cứ ba hôm năm bữa lại phái người đưa đến chút đồ, không hẳn là thứ gì đáng giá, nhưng đều rất thực dụng, về mặt vật chất, Lữ Bố rất hào phóng
Làm tướng lĩnh thân vệ của Lữ Bố, Điển Vi cũng nhận được không ít đồ thưởng của Lữ Bố
"Cũng không ít, chỉ là so với ngươi ít hơn thì trong lòng người khó chịu
Điển Vi nhìn Giả Hủ, thở dài: "Ngươi nói xem có bằng ai không
Giả Hủ: "..
Kẻ này chắc không phải đồ ngốc, ai lại ngay trước mặt người ta hỏi dựa vào đâu mà bổng lộc của người khác lại cao hơn mình chứ
Nhìn bộ dạng lưu manh của Điển Vi, Giả Hủ biết, hôm nay không tốn chút ít thì không xong với hắn rồi
"Hai hôm trước chúa công đưa đến thịt hươu còn chút, ta..
Giả Hủ chưa dứt lời, đã thấy Điển Vi đã một mạch chạy ra ngoài cửa, lát sau dẫn theo hai nàng hầu và Điển Mãn vào
"Nếu Văn Hòa ngươi thịnh tình chiêu đãi, thì lão Điển ta cũng sẽ không khách khí với ngươi
Điển Vi cười ha hả nói
Ngươi cứ khách khí một chút xem sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặt Giả Hủ tối sầm lại, trong thành Trường An này, Lữ Bố cũng không làm gì được hắn, vậy mà chỉ có gã béo Điển này là khiến Giả Hủ nảy sinh cảm giác uất ức, đây cũng gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn chăng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thịt hươu đó là do Lữ Bố cố ý bảo trù công làm thành bán thành phẩm, chỉ cần nấu nướng đơn giản là thơm lừng, ăn vào giòn tan, quả là món ngon hiếm có, Giả Hủ còn định một mình tận hưởng, nhìn bộ dạng trơ tráo của Điển Vi, hôm nay không bị ăn mất một nửa mới lạ
"Hôm nay sao ngươi không đến chỗ chúa công ăn quỵt
Giả Hủ hít sâu một hơi, mặt tươi như hoa nhìn Điển Vi, đúng là không đánh lại được, nếu không..
hừ
Trong lòng, đã băm Điển Vi thành tám mảnh rồi
"Khỏi nói, sáng sớm chúa công đã dẫn cả nhà đến phủ thái sư rồi, nói là Thái lão mời, cũng chẳng mang ta đi theo
Điển Vi bất đắc dĩ nói
"Lần trước phụ thân đến nhà thái sư, còn đem con cá mà thái sư nuôi bao lâu nay ra luộc
Điển Mãn nói
Là lớp đệ tử đầu tiên của thư viện, Thái Ung tuy rằng không dạy họ nhiều, nhưng Điển Mãn và những người khác vẫn rất kính trọng Thái Ung
"Cái thằng bất hiếu này, ai bảo ngươi nói chuyện đó!
Điển Vi trở tay táng vào đầu hắn một cái
Điển Mãn có chút ấm ức, nhưng địa vị của Điển Vi trong nhà rõ ràng là kiểu nhất ngôn cửu đỉnh, Điển Mãn không dám cãi lại, còn hai nàng hầu Tây Vực, bị Điển Vi phái đi chỗ khác ăn cơm, chút quy củ đó hắn vẫn hiểu
Giả Hủ đại khái cũng có thể lĩnh hội được tâm tình của Thái Ung lúc đó, nếu không phải nể mặt Lữ Bố, e rằng Thái Ung đã trực tiếp cầm gậy đuổi đánh rồi, mấy con cá đó của Thái Ung, Giả Hủ đã gặp vài lần, mỗi khi Thái Ung có khách đều dẫn khách đến xem, tiếc thay
"Chẳng phải ta cũng trả cho hắn một con hổ con rồi sao
Mấy con cá đó so với hổ con đáng giá sao
Điển Vi thấy ánh mắt của Giả Hủ không đúng thì hỏi lại
Haizz~ Giả Hủ lắc đầu: "Chúa công là quá cưng chiều ngươi thôi
Lữ Bố đối với Điển Vi quả thực hết lời, chuyện này, nếu không có Lữ Bố đứng ra nhận lỗi với Thái Ung, thì Thái Ung có thể bỏ qua không
Một con hổ con..
Gia đình bình thường ai dám nuôi
Quan trọng nhất vẫn là Điển Vi không có quy củ gì, chạy đến nhà người ta ăn cá người ta nuôi, tuy rằng vô tình thôi, nhưng cũng nói lên được Điển Vi còn tính hoang dại chưa hết
Đương nhiên, Lữ Bố cưng chiều Điển Vi là có đạo lý của Lữ Bố, thứ nhất Điển Vi đủ trung thành, mặc kệ Lữ Bố làm gì, Điển Vi đều vô điều kiện đứng về phía Lữ Bố, thứ hai Điển Vi đủ mạnh mẽ, không chỉ là hộ vệ của Lữ Bố, lúc giao chiến, Điển Vi dẫn quân xông pha trận mạc, dũng mãnh khó ai địch nổi, có thể xem là tiên phong ngự dụng của Lữ Bố khi tác chiến
Cuối cùng tính cách không bị ràng buộc của Điển Vi khiến Lữ Bố, Giả Hủ ở tầm như bọn họ, có lúc thật sự rất ước ao, ai mà không muốn được tự do
Nhưng hiểu càng nhiều, gông cùm cũng càng nhiều…
"Ta thấy hai vị thiếp thị của ngươi hình như có thai rồi
Giả Hủ nhìn Điển Vi cười hỏi
"Đúng đó, nên không phải muốn ăn ngon hơn chút sao
Điển Vi cười hắc hắc nói
Giả Hủ: "..
Gã béo này thật sự không biết cách nói chuyện, không còn gì để nói nữa
"Yên tâm, ta dẫn theo lễ đến, chúa công đã nói rồi, đến nhà phải có lễ
Điển Vi nói, vỗ Điển Mãn một cái, Điển Mãn vội vàng lấy ra một chiếc hộp cung kính đưa cho Giả Hủ
Đứa trẻ này..
phế bỏ rồi
Nhìn Điển Mãn, Giả Hủ thở dài, làm quan thì tư chất bình thường, nhưng trời sinh tố chất thân thể không tồi, có thể luyện thành một thân võ nghệ, nhưng nhìn bộ dạng luôn cung kính thế này, rõ ràng đã bị Điển Vi mài mất tính hoang dã, cái này không còn thì dù Điển Mãn có tiềm năng của Điển Vi cũng không phát huy ra được, về tính cách đã không còn khí thế không sợ trời không sợ đất như Điển Vi
Có điều với sự sủng ái của Lữ Bố với Điển Vi, Điển Mãn cả đời không lo áo cơm cũng chẳng vấn đề, nếu như hai đứa con kia có tiền đồ chút thì dòng họ Điển cũng có thể cứu vãn đôi chút
Có đôi khi người ta sẽ phát hiện một hiện tượng rất kỳ lạ là hổ phụ sinh khuyển tử, Lữ Bố còn cố ý bàn luận vấn đề này với Giả Hủ, thường nói cha anh hùng con hào kiệt, nhưng trên thực tế những gì người ta thấy lại toàn là hổ phụ sinh khuyển tử, hiếm có ngoại lệ, vì sao
Theo lý thuyết cha dũng mãnh, thì ít nhất con cái cũng không kém mới phải, nhưng đa phần đều bị nuôi thành phế thải, cha con đều anh hùng như Tôn Kiên và Tôn Sách thì quả là quá ít
Trong lúc rảnh rỗi, Lữ Bố và Giả Hủ đã nghiên cứu rất nhiều, phát hiện hậu duệ của các danh tướng đa phần đều rất tầm thường, mà những người có thể thành tài đều phải trải qua hoàn cảnh rất khó khăn từ nhỏ, ví dụ như Mã Siêu mười hai tuổi đã lên ngựa giết địch, còn những người anh em của hắn lại được cha con Mã Đằng, Mã Siêu che chở, ngược lại thì rất bình thường, cho nên phải có đủ rèn luyện, rèn luyện này không chỉ là thể xác, mà còn là cả tinh thần ý chí, thậm chí cái sau còn quan trọng hơn
Thêm nữa là về mặt tính cách, tính cách con người phần lớn được hình thành bởi hoàn cảnh và những gì đã trải qua, hoàn cảnh của Điển Mãn cũng không hẳn là thuận buồm xuôi gió, nhưng với cách dạy con của Điển Vi, vốn dĩ Điển Mãn là một con hổ con, lại miễn cưỡng bị thuần hóa thành chó rồi
Tương lai có thể cũng làm tướng, nhưng tuyệt đối sẽ không hung uy như Điển Vi, đây là điều có thể nhìn thấy được
Giả Hủ dặn dò trù công cho người nhà của Điển Vi thêm chút đồ bồi bổ, sau đó mới nhìn về phía Điển Vi nói: "Sau này ít đánh con đi, tốt nhất nên lấy đức thu phục người
"Lấy đức thu phục người
Lẽ nào trước giờ ta không vậy sao
Điển Vi ngạc nhiên nhìn Giả Hủ: Gã mập này đang nói gì vậy
Ta vẫn luôn lấy đức thu phục người
"Không phải
Giả Hủ và Điển Mãn cùng lắc đầu
"Ta..
Điển Vi thấy con trai dám cãi lời, theo bản năng giơ tay muốn đánh
"Lấy đức thu phục người
Giả Hủ bất đắc dĩ nói: "Còn nữa, đây là phủ ta, ngươi ít ra cũng nên biết chút quy củ chứ
"Lấy đức thu phục người… Lấy đức thu phục người
Điển Vi lẩm bẩm hai câu rồi hỏi: "Văn Hòa, thế nào là lấy đức thu phục người
"Chính là phải giảng đạo lý, khiến người ta tâm phục khẩu phục
Điển Mãn nói
Hả
Điển Vi cúi đầu, nhìn con trai mình, thằng nhóc con này hôm nay hơi lanh lợi đó nha
"Mãn nhi nói cũng không tệ, chính là cái đạo lý này, ngươi thì phải biết nhẫn nại hơn mới được, đừng đối xử với ai cũng như kẻ địch
Giả Hủ lắc đầu, bản thân mình ít nhiều gì cũng xem như một danh sĩ, nhưng toàn lui tới với những người thế này là sao
Thật ra, Giả Hủ cũng chẳng dám qua lại với những danh sĩ kia trong triều, kẻo lại rơi vào vòng xoáy, có Giả Hủ như vậy làm trò hề, cuộc sống cũng thú vị hơn rất nhiều, con người mà…
Mọi người nói chuyện một lúc, cơm canh cũng xong, tự có người hầu trong phủ mang đồ ăn ngon lên bàn
Từ khi Lữ Bố nghiên cứu ra không ít phương pháp nấu nướng mới, ít nhất các gia đình giàu có trong thành Trường An cũng có nhiều món để ăn, cũng ngon miệng hơn, Giả Hủ ngày càng mập cũng có phần do nguyên nhân này
"Văn Hòa à
Điển Vi ăn vài miếng thịt hươu xong, nhìn Giả Hủ nói: "Ngươi cùng chúa công mỗi ngày nói chuyện thiên hạ đại thế, cái kia..
ngươi nói khi nào chúng ta mới có thể lại có thêm một trận chiến lớn
Võ tướng mà, nói thế nào cũng là cần dựa vào công lao để lập thân, Điển Vi cũng biết bổng lộc của mình thực tế có chút cao, cho nên Lữ Bố bảo hắn cùng người bên ngoài giữ kín, tránh chọc giận những người khác không cam lòng, vì thế vừa cảm kích Lữ Bố, thứ hai à, hắn cũng muốn vì Lữ Bố lập chút công lao, báo đáp Lữ Bố đồng thời, cũng muốn vợ con hưởng đặc quyền, chuyện như vậy, ai mà chẳng nghĩ tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng từ sau Viên Thuật, liền không có trận chiến lớn nào, nửa năm nay toàn ở chung quanh giúp đỡ nạn thiên tai, trận chiến Hà Đông Lữ Bố không tự mình đi, nghe nói thực tế cũng không đánh đấm gì, Bạch Ba tặc bị Quách Gia đùa giỡn xoay quanh, rất dễ dàng liền tiêu diệt, vẫn là nhổ cỏ tận gốc loại kia, Hoa Hùng ló mặt sau bị phái đi cơ quan, có người nói Lữ Bố là chuẩn bị cùng Viên Thiệu khai chiến
Trận chiến Hà Đông Lữ Bố bởi vì chuyện giúp đỡ nạn thiên tai, không có tự mình đi, nếu cùng Viên Thiệu đánh, Lữ Bố dù sao cũng nên tự mình mang quân chứ
Bằng không đối với Viên Thiệu dù sao cũng hơi không tôn trọng, cũng không công bằng, dù sao Viên Thuật đều là Lữ Bố tự mình ra tay, đều là anh em, đối với Viên Thiệu cũng không thể nhất bên trọng nhất bên khinh được
Lữ Bố tự mình mang quân, làm Lữ Bố ngự dụng tiên phong quan, cơ hội của Điển Vi chẳng phải sẽ đến sao
"Khó nói
Giả Hủ lắc lắc đầu: "Cần xem thế cuộc biến hóa, thiên hạ này bây giờ gió nổi mây vần, chúa công nếu muốn ra quan trung, nhất định phải một trận chiến để củng cố vị thế, bằng không chờ chư hầu phản ứng lại, có thể sẽ liên thủ chống lại, cho nên trận xuất quan này, cần cực kỳ thận trọng
Không hiểu!