Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 6: Trở về




**Chương 6: Bóng đêm**
Trên boong thuyền vào ban ngày rất náo nhiệt, lúc này Lữ Bố sẽ đứng ở mũi tàu, sóng biển rộng lớn ầm ầm khi thì bình lặng như một chiếc gương, khi thì như nhấc lên cơn sóng thần, khiến người ta có cảm giác đối diện với thế giới tận thế ảo ảnh, mỗi khi vào lúc này, Lữ Bố sẽ có một tia gợn sóng trong lòng
Đến buổi tối, gió biển rất lạnh, gió lớn, nhưng trên boong thuyền sẽ vô cùng yên tĩnh, hắn sẽ chuyển đến đuôi thuyền, nơi bị gió che khuất, trong ánh đèn lờ mờ lật xem một ít sách vở
Lữ Thư Hiền không quá để ý đến Lữ Bố, hắn thích đi theo Johnny kết giao với một số quý tộc
Theo Johnny từng nói, quý tộc ở Anh và Mỹ kỳ thực đa phần đều quen biết, coi như không quen cũng nghe qua danh tiếng, Lữ Thư Hiền rất rõ nếu muốn đặt chân vào giới này, giao thiệp quan trọng như thế nào
Nếu chuẩn bị phát triển ở Mỹ, vậy thì dựa vào cơ hội lần này kết giao một số nhân vật quý tộc Anh và Mỹ sẽ có trợ giúp cho cha con mình trong tương lai
Đáng tiếc, thân phận người Hoa hay khả năng nói năng lắp bắp của hắn khiến hắn bị tầng lớp này trên thuyền xa lánh, buổi chiều đầu tiên hắn muốn tham gia tụ hội thượng lưu liền bị cự tuyệt ngay ngoài cửa
Lữ Thư Hiền cũng là người từng trải trên thương trường, năm đó ở Moscow, cũng bắt đầu như vậy, cuối cùng chẳng phải đã để hắn thành công mở được quán trà hay sao
Hắn tin tưởng mình vẫn có thể mở ra được cục diện ở đây, đó cũng là một điểm Lữ Bố khá thích ở cha mình, mặc kệ năng lực ra sao, đối mặt với cản trở và thất bại chưa bao giờ nản chí
Người như vậy, nếu cuối cùng có thể sống sót, thường có thể làm nên sự nghiệp
Mấy ngày nay Lữ Thư Hiền sẽ học tiếng Anh cùng Johnny, tuy rằng nói còn lắp bắp, nhưng ít nhất có thể nghe hiểu đối phương nói gì, đồng thời có thể biểu đạt được những gì mình muốn nói
"Keng ~"
Dưới màn đêm yên tĩnh, một đồng xu xoáy tròn trong không khí vẽ ra một đường parabol tuyệt đẹp rơi xuống bên cạnh Lữ Bố đang tập trung tinh thần xem sách
"Phốc ~"
Không quay đầu lại, chỉ đưa tay kẹp lại, đồng xu dường như đã tính toán sẵn, vừa vặn bị Lữ Bố dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy
"Khốc ~" Jack như quen thuộc ngồi bên cạnh Lữ Bố, nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của Lữ Bố, Jack nhún vai nói: "Ta đưa ra một quyết định không tệ, trả tiền lại cho ngươi, có phải là không cần phải bị ngươi..
Răng rắc ~
Jack trố mắt nhìn chỗ tay Lữ Bố vừa nắm lấy, trên ghế dài in hằn một dấu tay
Thằng nhóc này bao lớn

Jack muốn rửa mắt một chút, xác định mình không có ảo giác, một thằng nhóc Đông Phương gầy yếu, sao tay có thể có sức mạnh kinh khủng như vậy
Nhất định là trò lừa
"Đừng như vậy, ta chỉ muốn kết bạn với ngươi
Jack nuốt nước miếng một cái, nhìn Lữ Bố lại cúi đầu đọc sách, dáng vẻ tránh xa người ngàn dặm, thực sự khó mà đem thằng nhóc lạnh lùng trước mắt cùng người Hoa trong nhận thức của mình đặt cùng một chỗ, trên người hắn có sự tự tin và kiêu ngạo mà đa số người Hoa không có
Không sai, xã hội từ lâu đã dạy Jack cách quan sát sắc mặt, ẩn dưới vẻ ngoài lãnh đạm của đứa nhỏ này, ẩn giấu một ngọn lửa ngạo nghễ mà ngay cả đám quý tộc kia cũng không có, hẳn là hoàng tộc phương Đông
Nhưng mặc kệ thân phận gì, đứa trẻ xem ra chưa đến năm tuổi này, lại có một mị lực khiến người ta không nhịn được muốn tìm tòi, nhìn Lữ Bố cau mày, Jack cười nói: "Ai cũng cần có bạn bè, ta thấy ngươi không tệ
"Làm bạn bè, có phải nên cho ta một không gian yên tĩnh đọc sách
Lữ Bố thu hồi ánh mắt, đây là kiểu người đã từng quen thuộc, hoàn cảnh..
giống vậy, chẳng có gì nhưng cũng có thể duy trì sự lạc quan tích cực, đúng là không dễ dàng, nhưng cũng chỉ có vậy, chỉ là một người bình thường, không phải là người Lữ Bố xem thường, mà là người hiện giờ có thể giao tiếp với hắn..
không nhiều, hiện tại hắn càng muốn hấp thu tri thức của thế giới này chứ không muốn lãng phí thời gian vào những người bạn không hiểu rõ
"Nhưng ta muốn thưởng thức bầu trời sao này, nó rất đẹp phải không
Jack thuận thế nằm xuống, trực giác mách bảo rằng thằng nhóc này tuy có quái lực, nhưng hẳn không tùy tiện làm hại người, có lẽ..
Lữ Bố đương nhiên sẽ không tức giận vì mấy chuyện vặt vãnh này, chỉ im lặng đứng lên, đi tới đuôi thuyền nghe tiếng sóng biển tiếp tục đọc cuốn Tư Bản Luận trong tay
Đã đọc đi đọc lại nhiều lần, nhưng mỗi lần đọc, đều có những thu hoạch và tâm đắc khác nhau
Học giả tên Marx này dùng cuốn sách này phân tích chủ nghĩa tư bản rất sắc sảo, có lẽ đa số nhà tư bản đều không có nhận thức thấu đáo về tư bản như vị học giả này, bọn họ tối đa chỉ là bị tư bản điều khiển chứ không phải người điều khiển tư bản
Đáng tiếc..
nếu có thể sinh ra sớm mấy chục năm, nhất định phải đến bái phỏng vị học giả này, cuốn Tư Bản Luận này cùng nhận thức của Lữ Bố trước đây về thương mại đã tổng kết và sắp xếp thành một hệ thống, Lữ Bố vốn cũng có ý viết một cuốn sách tương tự, tổng kết những hiểu biết của mình trong những năm qua, nhưng chính bằng lịch duyệt của hắn, cũng không dám chắc viết ra được một cuốn sách hoàn chỉnh và sâu sắc hơn cuốn Tư Bản Luận này
Mỗi khi đọc cuốn sách này, Lữ Bố đều có cảm giác như đang trò chuyện cùng Marx qua không gian
Đáng tiếc
"Loại sách này, ngươi có thể hiểu được sao
Jack có chút chán nản nhìn Lữ Bố, hắn tin rằng đối phương không phải đang làm bộ, hắn cũng từng đọc qua Tư Bản Luận, nhưng chưa hết chương một hắn đã buồn ngủ, rất khó tưởng tượng thứ khô khan vô vị như vậy, sao lại có người đọc mà quên ăn quên ngủ được
Lữ Bố không để ý đến hắn, Jack mất mặt, nằm trên ghế dài ngắm nhìn bầu trời, trong đầu là hình ảnh vị tiểu thư quý tộc xinh đẹp trên boong tàu ban nãy, bất giác ngây người ra, cho đến khi bị một loạt tiếng bước chân làm gián đoạn
Jack nghi hoặc đứng lên, khi thấy một bóng lưng người phụ nữ mặc quần dài, như thể trốn chạy chạy xuống cầu thang, mà vị trí đó chính là chỗ Lữ Bố đang đứng
Lữ Bố nhìn thiếu nữ đang vội vã chạy về phía mình, có chút mất kiên nhẫn, những người này hễ chạy thì nhất định phải chạy đến chỗ mình sao
Ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị thoáng trở nên dọa người, thiếu nữ có chút rối loạn bước chân, chậm lại, nhìn Lữ Bố, cuối cùng tránh ra một chút, chạy đến mạn thuyền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng cũng không biết tại sao mình lại chạy đến đây, chỉ là nàng muốn trốn khỏi thế giới này, Carl, mẹ và vòng tròn của bọn họ, thoát khỏi tất cả, cảm giác bị trói buộc ở khắp mọi nơi khiến người ta ngộp thở, nhưng nàng lại không có cách nào thoát khỏi, hoặc là..
cái chết cũng là một sự giải thoát đi
Rose liếc Lữ Bố, thằng nhóc phương Đông xem ra có chút gầy yếu nhưng ánh mắt lại uy nghiêm, sau đó bước chân ra phía ngoài mạn thuyền
Lữ Bố: "..
Tuy rằng không biết đứa trẻ này đang nghĩ gì, nhưng hắn cũng không muốn biết, yên lặng ôm sách, lùi về phía rìa đuôi thuyền, tiếp tục đọc sách
Thiếu nữ: "..
Phía ngoài mạn thuyền không có nhiều chỗ đặt chân, gió biển hơi lớn có thể sẽ hoàn thành tâm nguyện của nàng, cáo biệt cái thế giới ngột ngạt này, chỉ là sự lạnh lùng mà đứa trẻ phương Đông này biểu hiện ra làm nàng có chút thất vọng, tên nhóc chết tiệt này không hề có chút lòng trắc ẩn nào sao
Tuy rằng đã có ý định tìm đến cái chết, nhưng nàng vẫn còn do dự, sự biểu hiện của Lữ Bố khiến nàng cảm thấy thế giới này thật sự rất lạnh lùng
Đối với một người đã từng bò ra từ đống xác chất thành núi, máu chảy thành sông, những chuyện tự sát thế này..
Lữ Bố thực sự khó mà lý giải được, hắn rất tò mò không biết cô nhóc này có dám nhảy không
Còn về chuyện khuyên bảo..
Lữ Bố thực ra hy vọng đối phương có thể chết xa một chút, đừng gây rắc rối cho mình, hắn hiện tại chỉ muốn hấp thu tri thức, không muốn lãng phí thời gian vào những chuyện vô vị
Thiếu nữ điều chỉnh lại cảm xúc, chỉ là một thằng nhóc phương Đông chưa từng trải sự đời, làm sao có thể hiểu được nỗi đau của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chết đi, tuy rằng chỉ có một thằng nhóc chứng kiến, nhưng dù sao cũng tốt hơn là chết một cách vô thanh vô tức
"Đừng làm vậy
Ngay lúc Lữ Bố nghĩ xem cô ta có thả tay không, Jack chạy tới, làm thiếu nữ đang chuẩn bị nhảy xuống giật mình hoảng sợ
"Lùi lại, đừng đến đây
giọng nói của thiếu nữ có vẻ mệnh lệnh rất mạnh
"Bạn à, ngươi cứ nhìn một sinh mệnh tươi sống rời đi như vậy sao
Jack vừa chậm rãi tiến tới, vừa cố dùng Lữ Bố để thu hút sự chú ý của cô ta, đồng thời cũng hy vọng thằng nhóc này sẽ ra tay, tuy rằng có vẻ nực cười, nhưng sức mạnh khác thường của thằng nhóc này có lẽ có thể dễ dàng cứu người
Một cái mạng mà thôi, tự mình muốn chết, liên quan gì đến ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lữ Bố mặc kệ, hắn tuy trị quốc lấy dân làm gốc, nhưng một đời dưới tay không biết bao nhiêu vong hồn, làm sao mà để ý một mạng người vào mắt
Đêm nay không đọc sách được rồi, Lữ Bố khép sách lại, chuẩn bị rời khỏi nơi thị phi này, miễn cho một lúc nữa nói không rõ ràng
Thiếu nữ: "..
Jack: "..
Lúc này, hai người có thể cảm nhận rõ ràng đứa nhỏ này coi thường sinh mạng đến mức nào, mạng người trong mắt đối phương dường như chẳng là gì cả, rốt cuộc là gia đình kiểu gì lại nuôi dạy ra một đứa trẻ như vậy
Nó mới có mấy tuổi chứ
"Đừng như vậy, coi như ta van ngươi, cứu nàng một mạng
Thấy Lữ Bố nhanh chân đi lướt qua trước mặt nữ thần của mình, Jack có chút cầu xin nhìn Lữ Bố, dùng tính mạng để cảm hóa thì không thể được, chỉ có thể cầu xin, trực giác mách bảo hắn rằng, đứa nhỏ này không phải là người quá xấu, trực giác của hắn trong việc nhìn người luôn rất chuẩn
Thiếu nữ tỉnh dậy có chút buồn cười, nếu như mình thật sự muốn nhảy, một đứa bé có thể làm gì
Đã thấy Lữ Bố quay đầu lại, nhìn nàng một cái nói: "Nếu như nhất định phải chết, ta khuyên ngươi chuyển sang chỗ khác mà chết, chí ít có thể giữ được toàn thây
Jack đã đi tới bên cạnh Lữ Bố, tùy thời hành động, nghe nói như vậy suýt chút nữa thì ngã xuống
Thiếu nữ cũng có chút tức giận: "Ngươi đây là ý gì
Trào phúng ta sao
"Không có ý đó, chỉ là từ chỗ này nhảy xuống, phần lớn sẽ bị cánh quạt tạo thành luồng gió xoáy cuốn lên, có tỷ lệ nhất định bị cuốn vào trong, nếu vậy thì ngươi rất khó bảo toàn toàn thây, ta không biết người phương Tây có lưu ý việc người chết có được nguyên vẹn thi thể hay không
Lữ Bố nói xong, ôm sách của mình định rời đi, thiếu nữ thì bị câu nói miêu tả cảnh tượng của Lữ Bố làm cho sợ đến mức chân tay như nhũn ra, vừa định quay vào thì trượt chân, mặt lộ vẻ sợ hãi, thân thể nhanh chóng rơi xuống
May mà Jack kịp thời xông tới kéo lại, thiếu nữ sợ hãi kêu oai oái
"Đừng nháo
Jack động viên đối phương, quay đầu định cầu viện Lữ Bố, nhưng há hốc mồm phát hiện người đã đi rồi..
Đứa nhỏ này, thật sự không đáng yêu chút nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.