Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 66: Liên quân thúc thủ




Trường An, phủ Vệ úy
Nhìn tin tức từ Trung Nguyên truyền đến, Tuân Du thở dài não nề
Quan Trung bị hạn hán lớn, Lã Bố dùng Sĩ tộc và máu của những kẻ cường hào để dẹp yên, nhưng năm ngoái gặp tai họa, lại chẳng phải chỉ có Quan Trung
Chỉ là so sánh tương quan mà thôi
Hai bờ sông Hoàng Hà bị nạn châu chấu, khiến Tào Tháo trong nháy mắt mất đi khả năng tiếp tục chinh phạt Từ Châu
Dư đảng khăn vàng ở Thanh Châu càng giống như đàn châu chấu hình người, Ký Châu và U Châu thực tế cũng không dễ chịu, chỉ là Viên Thiệu còn nhớ đến dân sinh, thường mở kho phát thóc cứu tế cho bách tính, nên mới không xuất hiện tình trạng chết đói trên diện rộng
Nhưng những chư hầu quên mình giúp đỡ dân chúng trong thiên tai như Lã Bố đã ít lại càng ít
Rất nhiều người đang chê cười Lã Bố không phân rõ chính phụ, nhưng đối với bách tính khắp nơi mà nói, có lẽ một vị chúa công như Lã Bố mới là người họ mong mỏi hơn cả
Thật ra không phải Tuân Du muốn bênh vực Lã Bố, mà là một kẻ sĩ vì công khai nói chuyện Lã Bố thất bại ở Kỳ Sơn, bị người đánh cho thừa sống thiếu chết
Người đánh người thì bị giam vào ngục, dù thế nào đi nữa cũng không đúng
Người ta cũng hợp tác, nhốt vài ngày rồi thả ra là được, nhưng chuyện này gần đây thực sự rất nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ ở Quan Trung, ngươi có thể nói triều đình không tốt, nhưng ai dám nói xấu Lã Bố..
Mặc kệ ngươi ở đâu, mặc cái gì, thân phận gì, một trận đánh đập là không tránh khỏi
Địa vị của Lã Bố trong lòng bách tính Quan Trung cao bao nhiêu thì cũng thấy rõ rồi
Nhưng nói thật, đây cũng là điều Lã Bố xứng đáng được
Bất kể việc toàn lực giúp dân vượt qua thiên tai này trong mắt anh hùng thiên hạ nực cười đến mức nào, thì đối với bách tính Quan Trung mà nói, Lã Bố chính là thần
Việc Lã Bố ra lệnh cho ai đi chết, rồi người đó tự tử thì có hơi phóng đại, nhưng với tâm trạng của bách tính Quan Trung lúc này, Lã Bố mà phải xuất chinh thì người theo chắc chắn rất đông
Trong trận chiến sắp tới, ngoại trừ Thục Trung, mặc kệ đánh ở đâu, Lã Bố phỏng chừng đều sẽ thắng, điểm này ở Trường An, Tuân Du cảm nhận được vô cùng rõ ràng
Bây giờ kẻ sĩ ở Quan Trung đã rất khó được bách tính tôn sùng như trước, mà ngược lại, người của phe Lã Bố lại được dân chúng ủng hộ
Còn ai là người phe Lã Bố..
điều này giống như huyền học, phải xem bách tính nhận thức ra sao
Rốt cuộc là ngu hay khôn, bây giờ nhìn lại, thực sự khó nói, đặc biệt là khi tin tức về các chư hầu Quan Đông liên tục được đưa đến
Lã Bố bên này, ít nhất đối với bách tính mà nói, có nói là thiên quốc cũng không ngoa
Ngày xưa nói người chiếm được lòng dân sẽ chiếm được thiên hạ, thì lòng dân thực ra là lòng của kẻ sĩ
Nhưng bây giờ, mỗi ngày Tuân Du đều cảm nhận được một luồng sức mạnh không thuộc về lòng của kẻ sĩ trong các công văn, không tính là quá mạnh, nhưng cũng khiến người ta có chút hoảng sợ
"Sao vậy
Lại có chuyện gì mà khiến Công Đạt thở dài ở đây thế
Lã Bố mang theo Điển Vi và Giả Hủ từ ngoài cửa bước vào, thấy Tuân Du thở ngắn than dài thì hơi ngạc nhiên
Lượng mưa năm nay thực tế không phải là nhiều, nhưng ít nhất theo thiên tượng thì không phải là năm đại hạn như năm ngoái
Tuy lượng mưa không phải là quá đủ, nhưng ít nhất có thể làm việc, cộng thêm năm ngoái đã khai phá các công trình thủy lợi ở nhiều nơi, rất có thể sản lượng lương thực năm nay có thể cao hơn một chút so với năm trước
Mọi thứ đều đang phát triển theo hướng tốt lên, cũng không biết Tuân Du than cái gì
"Bái kiến chúa công
Tuân Du hướng về phía Lã Bố từ xa hành lễ, cũng không đứng dậy
Ở chung lâu rồi thì không nói đến sự tin tưởng, nhưng tính tình của Lã Bố thì vẫn hiểu rõ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lã Bố không phải là kiểu người dễ dàng trách tội người khác, đương nhiên, nếu hắn thật sự muốn trừng trị ngươi, thì vừa nãy đây chính là tội chết
Lã Bố ngồi xuống, đầu óc có chút loạn
Vừa nãy hắn vẫn không nhịn được mà lén đi xem con gái
Khi thấy Lã Linh Khởi mang theo Hoa An, Từ Vân, Điển Mãn đi loanh quanh trên đường dò xét, tuy không trêu chọc phiền toái gì, nhưng dáng vẻ này..
thực sự khiến Lã Bố nghi ngờ lão thái rốt cuộc đã dạy nàng cái gì
Giả Hủ đại khái hiểu tâm tình của Lã Bố bây giờ, mỉm cười hỏi: "Công Đài còn chưa nói là sao mà thở dài
Tuân Du cười nói: "Thật ra cũng không liên quan quá nhiều đến Quan Trung, chỉ là năm ngoái không chỉ có Quan Trung ta gặp tai ương, mà các nơi ở Quan Đông đều có tai họa, dân chúng lầm than, so với họ, Quan Trung thật chẳng khác gì thiên đường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vốn là chẳng phải là thế sao
Điển Vi rót nước trà cho Lã Bố, cau mày nhìn về phía Tuân Du, một người thô kệch như hắn cũng thấy, từ khi Lã Bố chấp chưởng Quan Trung, bách tính coi như đã an cư lạc nghiệp
"Nói cũng đúng
Tuân Du nghĩ một lát rồi gật đầu nói: "Chúa công, đây còn có một phần tình báo do Thục Trung gửi đến
"Ồ
Lã Bố miễn cưỡng có chút tinh thần, nhận lấy tình báo xem, Triệu Vĩ ủng lập Lưu Chương làm Ích Châu Mục, bắt đầu độc tài
Lã Bố hơi nheo mắt lại: "Kẻ sĩ ở Ích Châu này có vẻ đang che ép sĩ phái Đông Châu
"Chính xác
Tuân Du gật gật đầu nói: "Có điều Lưu Chương này tính tình yếu đuối, chúa công muốn hắn đối đầu với Triệu Vĩ e là không dễ
Yếu đuối đối với một vị chư hầu mà nói không phải là từ ngữ tốt, hẳn là tương tự với kiểu người hiền lành hoặc người đàng hoàng, không giỏi từ chối người khác, không có chủ kiến
"Đã vậy thì ngược lại sẽ khiến cho các sĩ tộc ở Ích Châu đối đầu với sĩ phái Đông Châu thêm kịch liệt
Giả Hủ vuốt râu nhìn về phía Lã Bố nói: "Bây giờ sĩ tộc Ích Châu đang đắc thế, tất nhiên sẽ chèn ép sĩ phái Đông Châu
Tài nguyên chủ yếu của Ích Châu tập trung ở hai nơi Thục quận và Ba quận
Ba Thục, Ba Thục chính là như thế, cũng là khu vực hoạt động chủ yếu của người Hán Thục Trung, tài nguyên tuy không phải là nhiều cũng không thể tính là ít
Nhưng cũng chính vì vậy, các sĩ phái Đông Châu với tư cách người ngoại lai, dù trong lần ủng lập chủ nhân Ích Châu này đã nhượng bộ thì người Thục cũng chưa chắc sẽ vì vậy mà dừng tay
Theo Giả Hủ thì, không có Lã Bố là một thế lực bên ngoài quấy nhiễu nữa thì mâu thuẫn trong đất Thục có lẽ sẽ bùng nổ càng nhanh hơn
Lã Bố hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, liếc nhìn nhau với Giả Hủ xong, liền nhìn về phía Tuân Du: "Lần trước phái người đi Thục truyền triệu, người đó có quay về chưa
"Chưa, nhưng lần này không bị giữ lại, chắc sẽ sớm quay về thôi
Mặt khác, Hán Trung tuy các nơi quan ải vẫn cứ có trọng binh đóng quân, nhưng việc các tiểu thương qua lại sẽ không bị chặn nữa
Xem ra họ đã đồng ý mở cửa quan ải để thông thương với Quan Trung
Tuân Du lắc đầu
Từ đất Thục đến Trường An, đường không chỉ xa mà còn khó đi, sao có thể nhanh như vậy mà trở về được
Có điều xem phản ứng của đất Thục thì có vẻ đã tiếp nhận yêu cầu thông thương của triều đình rồi
Cũng coi như bù qua sớt lại
Dù sao thì Lã Bố làm chuyện này xem như là gián tiếp giúp tập đoàn sĩ tộc Thục Trung do Triệu Vĩ cầm đầu, việc mở thương lộ tự nhiên là không có vấn đề
Đương nhiên, nếu Lã Bố mà dựa vào đó để chiếm đoạt thì trừ phi Lã Bố có thể lập tức hạ được mấy chục cửa ải dọc đường kia, nếu không thì không thể
"Truyền lệnh quân cho ta, từ bỏ đại doanh ở Kỳ Sơn, các tướng sĩ đóng quân ở Kỳ Sơn lập tức rút quân khỏi đại doanh Kỳ Sơn và trả lại
Lã Bố suy tư một lát rồi nói
"Chúa công, tại sao lại vậy!
Điển Vi ngạc nhiên nhìn Lã Bố, cái đại doanh Kỳ Sơn kia là do hắn chiếm được, mới rơi vào tay chưa bao lâu, sao lại từ bỏ
"Trước khi lấy thì phải buông bỏ trước
Giả Hủ cười nói, hắn hiển nhiên hiểu ý Lã Bố
"Nói tiếng người đi
Có bản lĩnh ngươi đi so với mấy lão gia tử đó, nói mấy điều này với ta thì có ý nghĩa gì
Điển Vi trợn mắt, văn vẻ cái gì với hắn
Ngươi nghĩ ngươi nói mấy lời đó sẽ làm ta thấy ngươi có văn hóa lắm hả
Đi so với lão thái thì hơn
"..
" Giả Hủ bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Bây giờ trong đất Thục vì chủ mới Lưu Chương yếu đuối nên có câu tục ngữ, hổ con khó áp sói dữ, huống hồ Lưu Chương cũng không thể coi là hổ con
Vì thế nên các sĩ tộc Thục Trung với sĩ phái Đông Châu ắt sẽ bùng nổ, nên việc kiềm chế hiện giờ, cố nhiên là có vài nhân tố bên trong, nhưng điều quan trọng hơn là vì quân ta đóng ở Kỳ Sơn có tư thế công kích cực mạnh, ép đến uy hiếp chúa công nên họ không dám tranh đấu vào lúc này, tránh bị quân ta thừa cơ
Điển Vi nhìn Lã Bố nói: "Coi như không bỏ đi, Thục đạo núi non khúc khuỷu, lại còn nhiều cửa ải như vậy, chúng ta cũng khó mà đánh tới
Nếu mà mất đại doanh ở Kỳ Sơn thì dù bọn họ có đánh nhau, quân ta e là cũng khó mà công phá những cửa ải đó
"Không cần công
Lã Bố nâng chén trà không uống, trầm tư nói: "Có lẽ sẽ có người đưa
"Người nào
Điển Vi khó hiểu hỏi
"Ai cũng có thể
Lã Bố nhắm mắt nói: "Có điều lần này, cần phải có người vào Thục để tham gia vào trận tranh đấu này
Điều khiển từ xa là không thể
Giữa đất Thục và Trường An, liên lạc ít nhất cũng phải một tháng, nhiều việc đều thay đổi trong chớp mắt, đặc biệt là loại tranh đấu chính trị này
Các chiêu trò rất nhanh, có khi thắng bại chỉ trong một ngày là đã rõ, căn bản không có đủ thời gian cho bọn họ điều khiển thế sự Thục Trung từ xa
Dù cho Lã Bố có thêm bản lĩnh nữa thì cũng không phải là thần tiên, có thể đoán được chuyện xảy ra và biến đổi cách nửa tháng ngoài ngàn dặm
Vậy nên cách đáng tin nhất chính là phái người tiến vào Thục Trung, tùy cơ ứng biến, tốt nhất là nắm được chính cục của Thục Trung
Nếu không được thì cũng phải cắt một miếng thịt từ Ích Châu mà mang về
Giả Hủ lặng lẽ nhắm mắt lại, khí hậu ở Thục trái ngược với sự ẩm ướt, đối với bản thân hắn, người quen với khí hậu khô lạnh phương bắc, đến đó có lẽ sẽ không quen
Lữ Bố cũng nhìn Giả Hủ trước, thấy vẻ mặt đó của hắn thì biết không muốn đi, hơn nữa Lữ Bố cũng lo lắng cho sức khỏe Giả Hủ, nhỡ không cẩn thận lăn từ sạn đạo xuống thì đúng là một đi không trở lại
Nhưng ngoài Giả Hủ ra, còn ai thích hợp
Nhất định phải là người có đủ năng lực, thuộc hạ Lữ Bố có ba người như vậy, một là Giả Hủ, một là Quách Gia và một người nữa là Tuân Du
Giả Hủ không muốn đi, Tuân Du không yên tâm, vậy thì chỉ còn Quách Gia, chỉ là Lữ Bố cũng không yên tâm về thể trạng Quách Gia cho lắm, nhưng hết cách rồi, Giả Hủ không muốn, người thích hợp chỉ có Quách Gia, cứ triệu Quách Gia đến trước đã
"Chúa công, Hủ chợt nhớ ra một người, còn thích hợp hơn cả chúng ta
Giả Hủ đột nhiên mở mắt, nhìn Lữ Bố
"Ồ
Là ai
Lữ Bố nhìn Giả Hủ
"Chúa công còn nhớ người mà khi xưa thi đại khảo, người có sách luận gần như chỉ đứng sau Phụng Hiếu, là Pháp Hiếu Trực không
Giả Hủ mỉm cười nói
"Tự nhiên nhớ
Lữ Bố gật gù, Pháp Chính này là người Lữ Bố rất coi trọng, bây giờ tuy đang cùng Pháp Diễn làm việc ở Đình Úy thự, nhưng đã chuẩn bị cho ra ngoài làm Huyện lệnh, rèn luyện hai năm nữa, có thể làm Thái thú hoặc về phụ tá mình, nghe Giả Hủ nhắc tới người này, Lữ Bố hơi nhíu mày: "Hơi trẻ quá
"Trẻ tuổi ngược lại không dễ khiến người sinh nghi, hơn nữa người này trước đã từng sinh sống ở Thục, trong triều cũng không nổi danh, để hắn đi vào, chẳng phải còn thích hợp hơn chúng ta sao
Giả Hủ cười nói
Lữ Bố tuy coi trọng Pháp Chính nhưng chỉ coi trọng tương lai của hắn, còn Pháp Chính bây giờ, cái sự ngạo mạn, còn mạnh hơn cả Dương Tu trước khi bị đánh đập
"Thử xem sao
Giả Hủ mỉm cười nói
"Cũng được, Điển Vi, đi mời Pháp Chính đến đây
"Vâng!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.