Chương 1 hoan nghênh đi vào Luân Hồi Nhạc Viên
Lâm Cửu từ phòng trọ tồi tàn tỉnh lại, ánh mắt hơi có chút mông lung, không biết có phải hắn ảo giác không, cứ cảm giác xung quanh cho hắn một loại cảm giác xa lạ, nhưng nhìn kỹ thì lại không có bất kỳ chỗ nào không đúng
"Chắc là do gần đây việc học hành và sinh hoạt hai bên tạo áp lực lớn quá
Lâm Cửu lắc đầu, tỉnh táo một chút rồi đi rửa mặt
Gặm hai cái bánh bao rồi kéo đống phế liệu hắn thu thập được trong thời gian rảnh rỗi này ra cửa
Hắn từ nhỏ đã chưa từng gặp cha mẹ, cũng may người trong thôn đều tương đối thật thà, nên hắn không bị chết đói
Lớn thêm một chút, Lâm Cửu cũng biết tri thức thay đổi vận mệnh, rời khỏi thôn ra ngoài đi học
Điều này cũng có nghĩa là hắn cần phải tự lực cánh sinh, khi đó hắn còn nhỏ tuổi lại không thể làm thêm, chỉ có thể thu nhặt phế liệu bán vào những lúc không có tiết học, miễn cưỡng duy trì sinh hoạt
Sau khi học cấp ba thì đỡ hơn một chút, có thể ra ngoài làm thêm
Nhưng hắn lại không phải kiểu học bá sinh ra để học, hai bên đều không thể lo xuể, miễn cưỡng chỉ thi đậu một trường đại học trung bình
Nhân lúc nghỉ hè, ra ngoài làm công một thời gian, ngày cuối cùng này Lâm Cửu không đi làm thêm nữa, mang theo đống phế liệu hắn thu được trong thời gian này, đến cửa hàng phế liệu bán
"Tiểu Cửu, có một thời gian không thấy cháu đến rồi nha
Chủ tiệm phế liệu vô cùng quen thuộc với Lâm Cửu, nở nụ cười chào hỏi hắn
"Dạo này chẳng phải bận đi làm sao
Nghỉ hè sắp hết rồi, không phải tranh thủ tới một chuyến đây sao
Lão Trương này, mau cân cho cháu đi
Lâm Cửu cũng rất quen thuộc mà nói
Lâm Cửu rút ra một cái mâm tròn bằng kim loại lớn hơn đầu người một vòng từ trong đống, hai tay nâng mâm tròn nói: "Lão Trương, ông xem cái khay đồng này cũng không nhẹ đâu nhé, cân cái này trước đi
Lão Trương tiếp nhận, một tay còn cầm không hết, dùng nam châm thử một chút, để lên cân, cười nói: "Cái thằng nhóc này vận may cũng khá đấy nhỉ
Giá đồng trên thị trường gần đây cũng không tệ lắm, cái này có giá tầm 200 tệ đó
Lâm Cửu lộ vẻ tươi cười, chưa kịp nói gì thì ở phía xa truyền đến tiếng ồn ào, còn kèm theo cả tiếng khóc la
Lâm Cửu nghi hoặc nói: "Bên kia có chuyện gì thế
"Haizzz" lão Trương thở dài một hơi, nói: "Chẳng phải chỗ kia đang thi công công trình bất động sản đó sao
Dạo này có công nhân bị tai nạn chết, nhưng lão đại địa ốc lại đè chuyện xuống, còn chưa đưa cho bao nhiêu tiền an ủi
Thế là người nhà của người đã chết tới công trường làm ầm ĩ đó thôi
"Lão đại địa ốc nhiều tiền thế, chẳng lẽ không thể bỏ ra chút tiền mà giải quyết êm đẹp sao
Lâm Cửu nói
Hắn chỉ cảm thấy thương cảm cho người công nhân kia, còn những người nhà kia đến gây chuyện chẳng qua cũng vì tiền mà thôi
Nếu không thì chắc đã chuẩn bị đơn kiện rồi
"Mấy người có tiền này khinh người chúng ta lắm
Trong tay có cả đống tiền, bọn họ thà tiêu tiền chỗ khác còn hơn bỏ tiền bồi thường
Lão Trương dùng giọng điệu phẫn uất biểu đạt ý kiến của mình
"Cho nên mâu thuẫn giữa người ở tầng lớp thấp và trung lưu rất nghiêm trọng nha, mấy cái tên hống hách này nhanh thôi sẽ bị nhân dân trừng trị thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy con sâu mọt thật sự toàn trốn chui trốn lủi thôi
Lâm Cửu cảm thán
Hôm qua hắn vừa đọc tin tức, ở thành phố bên cạnh có một người giàu bị một thanh niên dùng dao ám sát, mà người thanh niên đó cũng bị đánh ngã tại chỗ
Trong xã hội luôn có một đám người giàu tự cho mình cao quý, không xem người nghèo ra gì
Trong đó còn có những tên ngu ngốc trắng trợn phơi bày bản mặt mình ra ngoài, ở cái thời đại này chẳng khác nào tự tìm đường chết
Rất nhanh thôi sẽ bị moi ra thân phận, công ty đóng cửa, dẫn tới phá sản
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng điều này chỉ khiến cho những con sâu mọt thông minh trốn kỹ hơn mà thôi
"Mấy người có học toàn..
hoa hòe loè loẹt
Lão Trương cười ha hả tính tiền
Lâm Cửu nhận mấy trăm tệ, cũng vui vẻ đi về nhà
Tiếng khóc lóc đau thương phía xa kia cũng không ảnh hưởng tới tâm trạng của hắn
Sắp kết thúc kỳ nghỉ rồi, học sinh cũng nên quay lại trường, bất quá Lâm Cửu đã sớm xin ở trọ ngoài rồi, việc này rất tiện cho việc làm thêm thường ngày
Trường học cũng xem xét tình hình của hắn, rất nhanh đã thông qua đơn xin
"Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một ngày rồi
Lâm Cửu chỉnh lại tư thế thoải mái trên chiếc sô pha nhỏ nhặt của mình, lấy điện thoại ra xem một lúc rồi chuẩn bị chợp mắt một lát
Đột nhiên ánh mắt liếc qua trên bàn, vội vàng quay lại nhìn
Nơi đó đặt một chiếc mâm tròn bằng kim loại rất quen thuộc, chẳng phải là cái bàn “đồng” vừa bán cho lão Trương sao
Cái này có phải đồng không, Lâm Cửu không biết
Dù sao trông thì giống, lại không có phản ứng với nam châm, đương nhiên hắn nói là đồng
Nếu không phải trông cũ quá, hắn còn dám cầm tới cửa hàng trang sức nói là đồ gia truyền
Vậy tình huống hiện tại là sao
Sao nó lại tự quay về đây rồi
Lâm Cửu nghĩ nó là tự quay về, môi hơi nhếch lên, đi qua, hai tay khẽ run, sau đó cầm cái mâm tròn lên
Khóe mắt không khỏi có chút ẩm ướt: “Nghèo khổ lâu như vậy, cuối cùng cũng có mùa xuân rồi sao
Dựa vào mày mà phát tài thôi!”
Một cái trạm thu mua phế liệu lớn như vậy, thiếu một cái khay đồng, ai sẽ chú ý đến
Cho dù có chú ý, cũng không tìm đến Lâm Cửu, nó tự quay về chứ đâu phải hắn trộm
Lập tức Lâm Cửu liền có ý định chạy đi khắp các trạm thu mua phế liệu trong thành phố
Một cửa hàng là hơn hai trăm, mười cửa hàng là hơn hai ngàn
Cứ qua một thời gian, còn có thể đổi chỗ mà làm, hoặc là đổi thành phố khác mà tiếp tục
Nghĩ tới đây, mắt Lâm Cửu đều cười híp cả lại, hai tay cầm chặt cái mâm tròn
Nếu không phải nó vừa từ trạm thu mua phế liệu trở về, Lâm Cửu còn hận không thể hôn nó một cái
Tựa hồ cảm nhận được ý nghĩ của Lâm Cửu, mâm tròn bằng kim loại trong tay run lên nhè nhẹ
Trong ánh mắt ngạc nhiên của Lâm Cửu, chính giữa mâm tròn xuất hiện những điểm sáng li ti, một ký hiệu ф màu trắng xuất hiện trên mâm tròn
"Ký hiệu này sao mà quen thế nhỉ
Nếu mà cái màu này biến thành...đỏ như m..áu thì sao!!
Lâm Cửu ngây ra nhìn ký hiệu ф màu trắng trên mâm tròn biến thành đỏ như m.á.u, trong đầu giống như được cởi bỏ phong ấn vậy
"Đây là Luân Hồi Nhạc Viên
Mẹ nó ta bất tri bất giác xuyên qua rồi sao
Bảo sao cứ cảm giác có chút xa lạ..
Ta mẹ nó
Lâm Cửu bỗng nhiên tỉnh ngộ lại, sau đó liền cảm giác mâm tròn trong tay không thể kiểm soát, hung hăng đập vào đầu hắn
Lâm Cửu chỉ kịp chửi nửa câu, liền hai mắt tối sầm, trên đầu chảy máu, ngã xuống
Một đạo ký hiệu ф đỏ như m.á.u hiện lên ở mu bàn tay hắn, mâm tròn kim loại chui vào bên trong ký hiệu
"Hoan nghênh đến với...Luân Hồi Nhạc Viên
【Đang tiến hành kiểm tra thiên phú...Kết quả bình thường, chuẩn bị ký kết khế ước người tham gia...】
Đúng lúc này, ký hiệu ф ở mu bàn tay Lâm Cửu sáng lên, hiển nhiên là nó đưa tới Luân Hồi Nhạc Viên để dẫn độ
【Kiểm tra thấy bên ta có người quan sát đơn vị đặc biệt cấp cao, mã số 357
Mã số người quan sát đơn vị đặc biệt bên ta phát hiện hiện tại có số đuôi là 312..
Đang tiến hành đối chiếu!】 【Đối chiếu hoàn tất
Không rõ dòng thời gian, người quan sát 357 tương lai..
dòng thời gian này đã tan biến..
mang theo thế giới phái sinh bao nhiêu, thế giới nguyên sinh bao nhiêu!】 【Đang tiến hành sửa đổi thân phận..
người tham gia khế ước số 13014 【 Lâm Cửu 】 sửa đổi thân phận thành Liệp Sát Giả..
Mã số ban đầu là mã số giả mạo!】
Luân Hồi Nhạc Viên: Hắn trả quá nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
【Đang truyền tống cơ thể...】 【10% 50% 100% truyền tống hoàn thành, kiểm tra thấy Liệp Sát Giả đầu bị thương nghiêm trọng, chờ chữa trị...】 【Ý thức Liệp Sát Giả chưa tỉnh lại, lệnh chữa trị tạm hoãn, hiện duy trì trạng thái sinh tồn tối thiểu, thời gian duy trì là mười phút...】
Lâm Cửu cảm thấy đầu đau nhức dữ dội, giống như linh hồn bị xé rách hết lần này đến lần khác vậy
Cơn kích thích này khiến hắn tỉnh dậy: "Ta mẹ nó lại gặp ác mộng, mơ thấy bản thân chạy vào Luân Hồi Nhạc Viên..
Đậu xanh rau má
Vốn tưởng rằng tỉnh dậy đầu sẽ còn choáng váng, Lâm Cửu vừa nghĩ mình chỉ là gặp ác mộng thì lại nhìn thấy ký hiệu ф đỏ như m.á.u trên mu bàn tay, xung quanh là một màu đen kịt, trước mặt là dòng chữ màu xanh nhạt đều nói cho hắn biết, đây không phải là mơ
【Liệp Sát Giả, hoan nghênh đến với Luân Hồi Nhạc Viên】
Dòng chữ này làm Lâm Cửu rơi vào trầm mặc, sao hắn lại là Liệp Sát Giả
Lớn như vậy cũng chỉ có hồi còn bé đánh nhau một trận với đại bạch ở đầu làng, mà nó thì lại không chơi đẹp mà gọi cả đám người giúp đánh hội đồng hắn
Ngoài việc chịu đòn ra thì hắn có đánh đấm gì đâu
Lâm Cửu cảm giác có chất lỏng rơi xuống, giơ tay lên đầu sờ soạng, đưa ra trước mắt thì thấy, quả nhiên là đầu bị chảy máu
Là một người đọc đến từ một thế giới khác, Lâm Cửu không có gì muốn hỏi sao?....Mới lạ
“Cái mâm tròn kim loại đó là thứ gì?” Trước mặt Lâm Cửu dòng chữ màu xanh nhạt xuất hiện 【 Vật phẩm đặc biệt của người quan sát đơn vị đặc biệt cấp cao số 357: Luân Hồi Bàn 】
“Luân Hồi Bàn… Luân Hồi Nhạc Viên… Chẳng lẽ trong đó có liên hệ gì sao?” 【Không có】 “…” “Người quan sát 357 là gì?” 【Quyền hạn của Liệp Sát Giả không đủ… Dựa vào mối liên hệ đặc biệt giữa Liệp Sát Giả và người quan sát 357, biết: Người quan sát 357 là %*$#&!】 “???”
Lâm Cửu sửng sốt, đây là Luân Hồi Nhạc Viên bị lỗi à
Tựa hồ biết Lâm Cửu đã hiểu rõ quy tắc, không giải thích, một tấm da dê có vẻ cổ xưa, từ trong hư không hiện ra, rủ xuống giữa không trung
【Là/Không ký kết khế ước.】 “Là!” Lâm Cửu cũng hiểu rõ, đây là người quan sát kia che giấu tên của mình
Vậy không có gì để nói, chỉ có thể đồng ý
Hắn nhưng chưa quên đầu mình còn đang chảy máu đâu
Hiện tại đồng ý, có khả năng mặt sau ch·ết ở trong thế giới diễn sinh, hiện tại nếu không đồng ý, ch·ết ngay tại chỗ thì tốt hơn
Vừa dứt lời, tay Lâm Cửu liền không chịu khống chế nâng lên, sau đó ngón cái ấn vào chỗ trống trên tấm da dê
Đau đớn từ đầu ngón tay truyền đến, một vệt máu đỏ tươi thấm vào tấm da dê, sau đó toàn bộ tấm da dê đều biến thành màu đỏ nhạt
【Khế ước thành lập
Bắt đầu khôi phục vết thương của Liệp Sát Giả.】 Những điểm sáng màu xanh nhạt xuất hiện xung quanh Lâm Cửu, leo lên trên người hắn, chủ yếu là trên đầu, trong thời gian ngắn vài giây, vết thương của hắn liền hoàn toàn hồi phục
【Vết thương hồi phục hoàn thành, thiên phú đã bị thay đổi
Cưỡng chế thức tỉnh thiên phú Liệp Sát Giả.】 Lâm Cửu lộ ra vẻ mặt đau khổ, tiếp theo sau một trận đau nhức từ khắp nơi trên cơ thể truyền đến
Cơn đau đến rất đột ngột, làm vẻ mặt còn có chút hoảng hốt của Lâm Cửu lập tức biến hóa muôn vàn
Tiếp đó đầu phảng phất, càng chính xác phải nói linh hồn không ngừng bị người xé mở, khép lại rồi lại bị xé mở
Cũng may Lâm Cửu cảm thấy quen thuộc, chính mình giống như đã từng trải qua loại thống khổ này, giằng co nửa phút, cuối cùng cũng kết thúc
【Để biểu hiện trực quan tố chất tổng hợp của “Liệp Sát Giả”, một nửa theo hóa mở ra.】 【Cảnh cáo: Một nửa theo hóa thành năng lực phụ trợ chiến đấu, tim, đại não và các tổ chức quan trọng khác bị tổn hại nghiêm trọng, Liệp Sát Giả vẫn sẽ t·ử v·ong.】 【Thử luyện đặc biệt của Liệp Sát Giả bắt đầu, nếu không thể hoàn thành thử luyện, Nhạc Viên sẽ tước bỏ thân phận Liệp Sát Giả, trở thành khế ước giả bình thường, nếu t·ử v·ong trong nhiệm vụ, Liệp Sát Giả sẽ hoàn toàn t·ử v·ong.】 【Điều lệ của Nhạc Viên: Tất cả đều sẽ trao đổi ngang giá!】 Lâm Cửu hiểu rõ tiểu thuyết chỉ thể hiện một góc của tảng băng chìm, hắn không đủ cẩn thận, tùy thời có khả năng m·ất m·ạng
Đọc xong những điều lệ này, liền cảm thấy ót bị gõ mạnh một cái, lại ngất đi
【Truyền tống bắt đầu...】 (Hết chương này)