Luân Hồi Nhạc Viên: Khắp Nơi Là Áo Lót

Chương 120: cặn bã còn lại




“Ngươi nói có một dị nhân thần bí muốn gặp ta?” Lâm Cửu nghe Vương Minh Kiến nói có dị nhân tìm đến tận cửa, còn đích danh muốn gặp hắn, lập tức thấy hứng thú, ngửi được mùi tiền bạc
“Bảo bọn họ đến chỗ phía trước gặp mặt!” Lâm Cửu chỉ đương nhiên là tòa nhà lớn bị bỏ hoang nơi mấy dị nhân của Vương Minh Kiến tụ tập lần đầu
Nếu là dị nhân tìm đến gây phiền phức, vậy thì trực tiếp khiến bọn họ vĩnh viễn ở lại nơi đó là được
…… “Lão thiên sư, tu vi của tiểu tử này thật sự phục rồi…… Nếu là tính tình của ta, nhất định không nhịn được việc bọn họ can thiệp vào!” Trên con đường mòn trong núi, Lục Cẩn phẫn uất bất bình nói với lão thiên sư
Trương Chi Duy chậm rãi nói: “Lục Cẩn lão đệ, thôi đi
Để Trương Sở Lam một người ngoài môn lựa chọn người thừa kế thiên sư, quả thật không thể tưởng tượng được, những người khác có phản ứng như vậy cũng là bình thường mà……” “Lão thiên sư, chẳng lẽ ngài không nhìn ra, bọn họ chỉ là không muốn Trương Sở Lam vào môn hạ Thiên Sư Phủ, bọn họ đang nhắm đến Khí Thể Nguyên Lưu
Cho nên ép ngài mở rộng phạm vi tuyển chọn đến toàn bộ giới dị nhân
Như vậy đối thủ của Trương Sở Lam tăng lên, xác suất tiến vào Long Hổ Sơn sẽ nhỏ lại!” Lục Cẩn vẫn nói thẳng không kiêng dè
“Hết thảy phát triển vẫn tùy vào duyên của Sở Lam thôi!” Lão thiên sư thản nhiên đối mặt
“Cứ phát triển như vậy thì chắc chắn không như ý của lão thiên sư, để cho mấy gia hỏa kia đạt được mục đích, ngài có thể nhẫn, nhưng ta không nhịn được!” Lục Cẩn hạ thấp lông mày, trầm giọng quát
“Ha ha, trong những lão già hiện nay, ta thích nhất chính là ngươi, người được xem là cả đời không rảnh rỗi…… Ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là cái tính tình không biết đường vòng
Không nhịn được, vậy ngươi định làm thế nào?” Lão thiên sư thần sắc vẫn không có gì thay đổi, nheo mắt lại, tròng mắt nhìn về phía Lục Cẩn
“Bọn họ cho rằng trận đại tái này đối thủ chỉ có một mình Trương Sở Lam, ta sẽ giúp hắn tìm một ít phiền toái!” Lục Cẩn lập tức lấy Thông Thiên Lục mà La Thiên Đại Tiếu khen thưởng, cuối cùng người chiến thắng nếu không muốn trở thành người thừa kế của thiên sư, thì có thể nhận được một phần Bát Kỳ Kỹ tuyệt học dẫn phát giáp thân chi loạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu tin tức này vừa ra, chắc chắn sẽ khiến không ít dị nhân vốn không định nhúng tay vào La Thiên Đại Tiếu lập tức nghe tin mà đến
“Khen ngược rồi, khiến môn nhân của bọn họ dốc toàn lực đối phó kế hoạch của Trương Sở Lam chắc chắn thất bại
Vô cớ có thêm một đám nhắm vào Thông Thiên Lục mà đến, hơn nữa bọn họ nhất định cũng muốn có nó
Như vậy một làm…… Đối thủ của Sở Lam sẽ càng nhiều, cơ hội này càng thêm xa vời!” Trương Chi Duy đối với hành vi của lão hữu mình cũng dở khóc dở cười
“Ha ha ha, ta có quen biết thằng nhóc kia đâu, quản hắn làm gì
Ta chỉ là không ưa mấy lão già đó thôi!” Lục Cẩn cười sang sảng
“Nếu đã như vậy, khiến người gửi cho người trẻ tuổi Vãng Sinh Giáo kia một phần thư mời đi
Để mặt hồ này đục thêm chút nữa!” Lão thiên sư khẽ nói
“Vãng Sinh Giáo?” “Xem ra ngươi tách biệt với thế giới bên ngoài rồi nha
Thế lực mới nổi này không có làm ra động tĩnh gì lớn, số người cũng không nhiều lắm
Nhưng ý nghĩa đại diện lại không tầm thường, người thường và dị nhân ở chung hòa thuận a…… Bây giờ người trẻ tuổi đều có ý tưởng như vậy!” Trương Chi Duy cười cảm khái nói
“Ta hơi tò mò về cái Vãng Sinh Giáo này
Tên nghe qua cứ khụ khụ… Giống như vậy!” Lục Cẩn phun tào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai lão nhân tò mò về giáo chủ Lâm Cửu của Vãng Sinh Giáo, thì Lâm Cửu lại đang đánh giá đám dị nhân đối diện
“Lén lén lút lút, chắc không phải là người tốt
Vãng Sinh Giáo ta không phải nơi chứa rác……” Lâm Cửu đã cầm Hi Ảnh, làm như gậy chống, chống xuống đất
“Xích giáo chủ, chúng ta đều là người cùng loại, giáo hội của ngươi cũng sớm muộn gì rơi vào kết cục như chúng ta thôi
Cho nên chúng ta nên liên thủ, trở thành một tổ chức khiến người khác không dám hành động thiếu suy nghĩ……” Đám dị nhân này đều mặc áo choàng màu đen, bóng râm che khuất hơn nửa khuôn mặt
Lâm Cửu nhìn thấy cổ trùng mà những người này phô ra dưới chân, kết hợp với lời nói của bọn họ, đại khái đoán được đám người kia là ai
“Tên kia sao lại chửi người thế
Đây là lần đầu tiên từ khi ta sinh ra đến giờ, bị người khác nhục mạ bằng những lời khó nghe như vậy!” Lâm Cửu thu lại vẻ mặt khác thường, ánh mắt trở nên lạnh lẽo vô cùng
“Vốn nghĩ rằng Xích giáo chủ là người có tầm nhìn xa, hóa ra cũng không thoát được những thứ tục tĩu này!” Dị nhân cầm đầu kia ngẩng đầu, để lộ khuôn mặt xa lạ với Lâm Cửu, nói
“Đám cặn bã Dược Tiên Hội, vẫn chưa chết hết sao!” Nhìn thấy đám dư nghiệt của Dược Tiên Hội này, trong mắt Lâm Cửu khó có khi xuất hiện sát ý
Dược Tiên Hội là một môn phái bí mật được lưu truyền trong giới từ mấy trăm năm, trong môn phái phần lớn là những cao thủ sử dụng cổ thuật
Vốn dĩ môn phái này cũng chỉ là một môn phái bình thường trong giới, nhưng vì theo đuổi cổ thuật cực hạn, không biết từ khi nào, những người này bắt đầu thử dùng trẻ con luyện cổ, bọn chúng thu thập 49 đứa trẻ con, dùng toàn bộ số cổ độc mà chúng đã biết để luyện thuốc, dùng để nuôi dưỡng đám hài tử này
Bảy năm sau, đám hài tử đã chịu đựng cổ độc hơn nữa may mắn còn sống sẽ được đưa đến cùng nhau sinh sống, bọn chúng sẽ thống nhất truyền thụ các loại cổ thuật, đồng thời luyện cổ độc trong chính cơ thể mình
Vì những đứa trẻ này mỗi người đều mang kịch độc, chúng sẽ dần dần chết đi do ảnh hưởng lẫn nhau, phương pháp để sống sót là phải tập được càng nhiều cổ thuật, để bản thân mình trở nên trí mạng hơn so với những người khác
Cuối cùng, chỉ có một hài tử sống sót, người mạnh nhất trong 49 người này, đây chính là cổ thân thánh đồng Trần Đóa, cũng là thánh vật của Dược Tiên Hội
Dược Tiên Hội bị chính thức định nghĩa là tà ma ngoại đạo, bị triều đình ra sức đả kích, cơ hồ bị hủy diệt
Lâm Cửu không nghĩ đến vậy mà vẫn có dư nghiệt Dược Tiên Hội tìm đến hắn, chẳng lẽ tên giáo hội mà hắn lấy thật sự tương tự vậy sao
Hợp tác với bọn chúng kia mới là tự tìm đường chết, trực tiếp giết mới thích hợp
Ha ha, đám cặn bã này
Hắn còn chưa kịp ra tay, thì đám rác rưởi này đã động tay trước rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc cổ trùng của đối phương có động tĩnh thì Lâm Cửu đã nhận ra, xem ra là không hợp tác được, sợ bản thân mình tố giác để lộ hành tung của bọn chúng, nên tiên hạ thủ vi cường
“Loại người sơ ý, lẻ loi một mình xuất hiện mà vẫn có thể trở thành giáo chủ một giáo, xem ra là gặp vận c·ứ·t c·h·ó!” Một dị nhân bên phía Dược Tiên Hội cười lạnh giễu cợt

Hi Ảnh ra khỏi vỏ, tất cả cổ trùng ở gần đều bị chém làm hai nửa
Đám cổ trùng này đều là sinh vật, có hồn phách nhỏ yếu tồn tại, Lâm Cửu cảm nhận rất rõ
Lâm Cửu trực tiếp tiến vào trạng thái Focus Energy cực hạn, rút kiếm chém về phía mười mấy dị nhân
Trong mắt Lâm Cửu, đám dị nhân chơi cổ này còn yếu hơn so với đám người da giòn khế ước giả, có thể đỡ được một kiếm của hắn đã là rất tốt rồi
“Cẩn thận!” Dị nhân cầm đầu Dược Tiên Hội cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, vừa mở miệng nhắc nhở những người khác, vừa kéo một dị nhân bên cạnh qua
Tên dị nhân kia thay hắn chịu kiếm này của Lâm Cửu
Bởi vì bị người cùng phe đột ngột kéo qua, nên căn bản không kịp phản ứng đã đầu rơi xuống đất
“Tốc độ thật nhanh!” Đám dị nhân của Dược Tiên Hội vội vàng phóng ra khí của mình
Đó là loại khí màu đen, nhưng không phải loại đen như nước thải sét của Trương Linh Ngọc, mà là một dạng sương mù méo mó
Giết một người, mắt của Lâm Cửu dần dần biến thành màu xám bạc, khiến dị nhân Dược Tiên Hội nhìn mà kinh hãi
“Chết tiệt
Đã coi thường thực lực của tên này
Rút lui!” Dị nhân cầm đầu hoảng loạn lựa chọn lui về sau
Lâm Cửu vốn đang có chút kiêng dè khói độc hắc khí khi mười mấy người tụ lại, nghĩ rằng sẽ khá phiền toái khi xử lý, không ngờ bọn chúng lại lựa chọn lui về
Nhìn phía sau lưng mà chúng lộ ra cho hắn là một Liệp Sát Giả, Lâm Cửu thầm mắng một tiếng ngu ngốc, không chút nương tình mà đuổi theo giết tới
Còn chưa chạy được trăm mét, bọn chúng đã bị giết mấy người rồi
Dị nhân Dược Tiên Hội đang chạy trốn cũng hiểu không thể chỉ biết chạy, liền quay lại vứt cổ trùng về phía Lâm Cửu đang đuổi giết phía sau
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.