Luân Hồi Nhạc Viên: Khắp Nơi Là Áo Lót

Chương 171: tới cửa tặng lễ




Chương 171 tới cửa tặng lễ “Bảo Nhi tỷ, Xích ca, lần này không cần các ngươi động thủ
Để chúng ta làm là được!” Trương Sở Lam ôm tâm thái rèn luyện bản thân, cũng không định để hai người ra tay
Lâm Cửu: Đánh rắm
Lão tử không giỏi bắt người
Trương Sở Lam: Nhưng giỏi đánh lén
Lâm Cửu: Người đọc sách sao có thể gọi là đánh lén
Cái này gọi là tối ưu hóa hiệu suất
Lâm Cửu vốn định gặp mặt cái tên Giả Đao Ba kia một chút, nhưng nếu đối phương thực sự là thủ đoạn của Diệu Tinh Xã, dễ đánh rắn động cỏ, không có lợi cho kế hoạch trong lòng hắn
Không gặp cũng tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Vậy cứ thế đi, chỉ cần ngươi nói ra người đứng sau lưng, chúng ta sẽ thả ngươi và tiểu nhị của ngươi rời đi, thế nào?” Trương Sở Lam lột sạch tên dị nhân bê bết máu này, bó lại ném ở góc tường, hiền lành đề nghị
“Thằng nhãi ranh, đừng có giở trò với lão tử, bọn này chú trọng nhất là chữ tín… Nói cho ngươi
Nói cho ngươi rồi sau này chúng ta còn làm ăn được sao!” tên mặt sẹo hét về phía Trương Sở Lam
“Hả
Không phải các ngươi biết là lão già Vương Ái sao?” Lâm Cửu hỏi
Hắn nhớ rõ bên Từ Tam có điều tra ra người thuê thuộc về một người phụ trách công ty dưới danh nghĩa Vương gia
“Cái này không phải là lo không ngừng một người sao?” Trương Sở Lam gãi đầu nói
“Vậy thì ta biết đó, một người khác là thuật tự môn Trần Kim Khôi.” Cái này cũng không phải tình báo gì trân quý, Lâm Cửu còn mong sớm đến Vương gia mượn đọc Câu Linh Khiển Tướng
“A
Xích ca, ngươi biết sao không nói sớm?” “Ngươi có hỏi đâu!” “Uy…… Được, ta biết rồi!” Vương Dã nhận một cuộc điện thoại, sắc mặt trở nên u ám
“Sao thế?” “Có người động thủ với người nhà ta!” Vương Dã nói sơ qua tình huống trong nhà
Lâm Cửu liếc nhìn Trương Sở Lam, Trương Sở Lam trả lại một nụ cười xấu hổ
Sau đó nói với Vương Dã: “Bây giờ ngươi về, một mình cũng không lo được
Hiện tại chúng ta đã biết người đứng sau màn là ai, hai ngày này nghĩ biện pháp giải quyết
Đỗ ca, anh phối hợp lão Vương đi trước
Đúng rồi, Chư Cát Thanh, ba người bạn của cậu cũng cùng đi đi!” “Ai ~” Chư Cát Thanh lơ đãng thở dài một hơi
Bởi vậy, cũng không có vận dụng kỳ môn thuật pháp tính toán người đứng sau màn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Hắc hắc, cậu cứ ở đây không đi, thật ra là muốn được thấy lão Vương dùng Phong Hậu Kỳ Môn, đúng không?” Trương Sở Lam chú ý tới thần sắc của Chư Cát Thanh thay đổi
“Phong Hậu Kỳ Môn……” Nghe thấy cái tên này, Chư Cát Thanh nhìn sang Vương Dã
“Dựa
Bích Liên, mẹ nó mày nhanh như vậy đã dò hỏi được tin tức ở đâu rồi!” “Đương nhiên là bỏ tiền ra để tìm người cho mình thông tin rồi!” Trương Sở Lam cũng không nói chính là Lâm Cửu bên cạnh mách bảo, lời này ngược lại cũng toàn bộ là sự thật
“Được rồi, chuyện này không nói nữa, chúng ta hiện tại biết người đứng sau màn, sau đó nên làm gì bây giờ?” Vương Dã xua tay, cũng không hỏi chuyện Phong Hậu Kỳ Môn, vẫn là việc người nhà mình bị uy hiếp quan trọng hơn
“Vậy bây giờ thì đơn giản…… Gậy ông đập lưng ông là được
Nói đi, Xích ca, hai lão già kia ngươi theo dõi ai?” Trương Sở Lam huých tay vào cánh tay Lâm Cửu, cười nói
Hắn biết đối phương tự nhiên không phải vì có giao tình với bọn họ mà đến hỗ trợ
“Vương Ái bên kia cứ để ta tới bái phỏng một chút là được!” Lâm Cửu cũng không khách khí, nói với mọi người
“Không hổ là Xích ca ngươi
Xoạt xong Lữ gia, hiện tại lại theo dõi Vương gia!” Trương Sở Lam hâm mộ à, khi nào mình cũng có thể ngông cuồng như vậy thì tốt rồi
“Người đọc sách sao có thể gọi là xoạt
Ta một hậu bối bái phỏng tiền bối thì có vấn đề gì sao?” Lâm Cửu cười ôn hòa, làm mấy người ở đây trừ Phùng Bảo Bảo ra đều lạnh sống lưng
“Đúng rồi, còn cần chuẩn bị quà đến cửa
Bích Liên, cậu đi tìm người chuẩn bị, ta đưa qua đó!” Lâm Cửu cảm thấy tay không đến cửa không được lễ phép, bảo Trương Sở Lam tìm người chuẩn bị chút quà rồi đi
Vương Ái: Ngươi lịch sự à
“Ta đã nghĩ ra người được chọn, liên hệ luôn đi!” Trương Sở Lam trong lòng đã nghĩ ra người thích hợp để làm việc này, quay đầu liền bắt đầu liên hệ ba người tổ tiểu đào viên ở Thiên Tân Vệ
…… “Xích ca, ngươi mang cái này tới cửa bái phỏng thật sự không thành vấn đề sao?” Trương Sở Lam đã bảo ba người tổ tiểu đào viên gửi ảnh chụp người nhà của Trần Kim Khôi qua, nhìn vật trong tay Lâm Cửu, trên mặt ảnh chụp Vương Tịnh đang nằm ở bệnh viện bị vẽ hình con rùa đen, hắn vẫn không quên chính là người trước mặt đã đánh Vương Tịnh thành như vậy
“Lão Xích à, nếu không vẫn là gửi qua đi đi
Nhỡ đâu Vương Ái không khống chế được cảm xúc, nổi sát tâm lên thì không dễ đâu!” Vương Dã biết Lâm Cửu chỉ là một thủ lĩnh tổ chức nhỏ tự thành lập, sau lưng cũng không ai, không muốn đối phương mạo hiểm như vậy
“Hắc…… Nổi sát tâm, vậy thì dễ làm
Chỉ sợ con rùa già này đến lúc đó nhịn được hỏa khí ấy chứ……” Lời của Vương Dã, kết quả này còn không phải là điều Lâm Cửu mong muốn nhất sao
Đến lúc đó ai giết ai còn chưa biết
“Ta đi trước đây!” Lâm Cửu cầm lấy món quà tiện tay, đã không thể chờ nổi muốn đi bái phỏng vị mười lão này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chào hỏi xong liền dựa theo địa chỉ mà đến
“……” Trương Sở Lam không biết Lâm Cửu đi chuyến này sẽ gây ra động tĩnh gì, phỏng chừng sẽ không nhỏ
Bất quá đến lúc đó có truyền ra hay không cũng không biết…… Tựa như hắn hiện tại chỉ biết vị Xích giáo chủ này đã đến Lữ gia một lần, lại không biết ở giữa đã xảy ra cái gì
Vương Dã, Chư Cát Thanh tiếp xúc với Lâm Cửu không nhiều, nhưng Trương Sở Lam thì khác, hắn từ trên Long Hổ Sơn đã tiếp xúc với đối phương, sau đó bắt đầu chú ý
Kết hợp với những gì mình thấy nghe, Trương Sở Lam có một suy đoán rất khó khiến người tin…… Vị Xích giáo chủ trẻ tuổi này dường như về mặt vũ lực, trừ lão thiên sư ra thì không có lo sẽ đánh không lại ai
Từ góc độ này xuất phát, tất cả hành vi của Lâm Cửu trong mắt Trương Sở Lam cũng không khó lý giải
Nếu ta hoàn toàn đánh thắng được ngươi, dựa vào cái gì phải sợ
Cho nên, sát Tam Thi Lục Tặc, Toàn Tính dị nhân…… “Bái phỏng” Vương gia, đều là những việc thuận lý thành chương
“Tuổi trẻ như vậy đã có thực lực sánh vai mười lão, thật không biết là tu luyện thế nào
Ta dù có tu luyện từ trong bụng mẹ cũng không đuổi kịp mất
Trừ khi……” Trương Sở Lam thật sự có chút nghi ngờ đối phương có phải là loại tồn tại đặc thù như Bảo Nhi tỷ hay không
“Tặc tặc…… Không hổ là thế lực của mười lão, là tứ hợp viện nha!” Lâm Cửu đội mũ lưỡi trai trên đầu, nhìn tứ hợp viện trước mắt gõ cửa
“Ai đó?” Một người trung niên mở cửa viện, nhìn Lâm Cửu hỏi
“Người đưa phát nhanh
Vương Ái có ở đây không
Người gửi nói, phải đích thân đưa đến tay người nhận.” Lâm Cửu nói
“Đi theo ta!” Đây không phải thời đại phong kiến cổ xưa, người trung niên cũng không cảm thấy người trước mặt là người trong giới
Nào có ai trong giới mà gọi thẳng tên Vương Ái, vừa nhìn chính là nhân viên giao hàng bình thường
“Lâu rồi không gặp, lão Vương nhờ ta gửi ông một câu, có chuyện gì thì tìm hắn đi!” Lâm Cửu được đưa đến trước mặt Vương Ái, cười đưa đồ vật trong tay cho đối phương
Vương Ái khi nhìn thấy mặt của Lâm Cửu liền biết không có chuyện gì tốt
Hắn ngược lại muốn nhìn xem cái thằng nhãi ranh họ Vương kia cho hắn thứ gì
Mở gói hàng ra vừa thấy, tức khắc giận dữ, mái tóc hoa râm dường như dựng cả lên
Trên tấm ảnh trong gói hàng, đứa cháu bảo bối của mình còn đang nằm ở bệnh viện trên mặt bị vẽ hình vương bát
Ý uy hiếp trong đó đã quá rõ ràng
Điều làm Vương Ái càng thêm tức giận chính là, đứa cháu bảo bối của ông chính là bị người đưa ảnh chụp trước mặt đánh thành như vậy
Đây là sự khiêu khích trần trụi, đường đường là một trong mười lão, khi nào hắn chịu qua loại tức giận này
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.