Luân Hồi Nhạc Viên: Khắp Nơi Là Áo Lót

Chương 239: ngoài ý muốn




Chương 239 ngoài ý muốn
Lâm Cửu đem thuộc tính đại khái khống chế ở mức không sai biệt lắm so với Himura Kenshin, hai người giao đấu
Kiếm thuật đại sư Lv.15 làm Lâm Cửu trong lúc giao đấu càng dễ dàng cảm nhận được "Kenshin" vì bảo hộ kẻ yếu mà rút kiếm
“Thật rõ ràng phong cách kiếm thuật cá nhân!” Himura Kenshin tay ấn giữa mày, bình luận
Hắn cảm giác trong chiến đấu kiếm thuật, không ngừng có những luồng nhói đánh vào đầu óc
Lâm Cửu nhếch miệng cười, hắn không vận dụng linh phách năng lượng, chỉ đơn thuần “trảm hồn” thế kiếm mang đến hiệu quả nhằm vào tinh thần phương diện
Một khi thế kiếm hoàn toàn thành hình, dù linh phách năng lượng hao hết cũng có thể tạo ra thương tổn đặc thù
Từ đây bắt đầu, kiếm thuật của Lâm Cửu và đao thuật của Tô Hiểu càng ngày càng xa nhau
Đao thuật của Tô Hiểu sau khi lên cấp bậc đại sư thì mở ra năng lực đao mang, bù đắp cho việc Tô Hiểu thiếu thủ đoạn tấn công tầm trung
Về sau, trên cơ sở đó, mở ra thêm lĩnh vực cạo gió
Kiếm thuật đại sư của Lâm Cửu không có đao mang loại đồ vật này, trảm hồn thế kiếm cuối cùng sẽ mở ra thành cái gì, hắn cũng không biết
Về phần thủ đoạn công kích tầm trung, Lâm Cửu tính toán dùng súng cầm tay để bù đắp
Thời gian trôi qua nhanh như búng tay, năm ngày dừng chân ở Luân Hồi Nhạc Viên chớp mắt đã hết, Lâm Cửu quay về thế giới hiện thực
Trở lại thế giới hiện thực, tranh thủ thời gian thả lỏng, Lâm Cửu mang cần câu chạy đến con sông nhỏ nguyên sinh thái phía sau nhà trên núi để câu cá, câu tôm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nước sông nhỏ này trong vắt
Muốn người có văn chương nhìn thấy, có lẽ sẽ tả là: Trong đầm cá nhiều, có lẽ trăm con, toàn không bơi không chỗ nào nương tựa, dưới ánh mặt trời trong suốt, bóng phủ trên đá
Im lìm bất động, để xem ngươi có nỡ bỏ đi không, tới lui thoắt cái, tựa cùng người đang vui chơi
Có chút khoa trương, nhưng cũng không sai biệt lắm
Với tốc độ phản ứng của Lâm Cửu, căn bản không cần mồi, thích con cá nào, vung nhẹ cần câu là có thể câu được nó
Nhưng như vậy thì mất đi ý nghĩa thư giãn, cần câu cứ thả xuống, để thân xác và tinh thần đắm chìm trong thiên nhiên, cảm giác như được tẩy lễ
Đột nhiên một trận ầm ĩ từ xa vọng lại, lọt vào tai Lâm Cửu, khiến hắn không khỏi nhíu mày
Nghe động tĩnh, không giống như là người già và trung niên trong thôn, vậy chắc là đám thanh niên
Lúc này ở trong thôn chỉ có thể là đám người livestream dạo phố
Lần trước đưa hai người đi, hiện tại vẫn chưa thấy quay lại, những người livestream dạo phố gần đây không ai dám đến gần nhà Lâm Cửu bên này
Lâm Cửu cũng chỉ nhíu mày, thấy có cá cắn câu thì không để ý nữa
"Tiểu Linh Tử, Tiểu Linh Tử mau nhìn bên kia
"Y Vân, ngươi nhẹ tay chút..
nhẹ chút, tay ta sắp bị ngươi chụp gãy rồi
Cừu Linh lùi lại một bước, xoa tay lên vai mình, nơi vừa bị bạn thân tốt chụp trúng
"Ta muốn ngươi mau nhìn soái ca kia kìa
Trần Y Vân kéo Cừu Linh nói
"Nhìn ngươi kìa, cái bộ mặt nhà quê chưa thấy đời..
Cừu Linh khinh thường liếc nhìn bạn thân
Các nàng tự nhận, cũng có thể xem là mỹ nữ cấp hoa khôi, có cái soái ca nào chưa thấy qua chứ
"Tê..
Cừu Linh theo ánh mắt Trần Y Vân nhìn qua, thấy một thanh niên mặc đồ luyện công màu trắng bên bờ sông nhỏ, không chỉ đẹp hơn tất cả những soái ca bọn họ gặp ngoài đời, khí chất cũng thực sự thu hút
"Vợ nhìn cái gì mà biểu tình thế kia
"Đứa phía trước kia không biết xấu hổ, Tiểu Linh Tử là của ta..
"Y Vân muội muội ta sẽ ôm đi
"Các ngươi không nên chú ý Y Vân muội muội nói gặp được soái ca sao
"Đừng mà
Ngàn vạn lần đừng bị người khác dụ đi mất
"Cái này phải soái cỡ nào thì vợ của Linh Nhi mới lộ ra vẻ mặt đó chứ..
"Tỷ Linh Nhi ơi, em muốn xem ông chồng tương lai của em thế nào
"Tầng trên cút đi
...Rõ ràng, Cừu Linh và Trần Y Vân là streamer
Lần này các cô chọn một ngôi làng non xanh nước biếc ở ngoại ô thành phố để livestream bên ngoài, sự tò mò của khán giả bị khơi dậy ngay khoảnh khắc này
Nam tử có bộ dạng gì mới có thể khiến Y Vân muội muội kích động không thôi, làm Tiểu Linh Tử có chút hoảng hốt
“Cừu Linh muội tử, hay là chúng ta livestream về người bạn này.” Người đang cầm thiết bị livestream là bạn học của họ, các cô chính là một nhóm bạn quen lập ra studio nhỏ ở trong trường
Cậu nam sinh này sau khi nhìn thấy người kia thì đã không còn nảy sinh được tâm lý ghen ghét, bởi vì bản năng cậu cảm thấy nguy hiểm
“Ừ ừ, chúng ta mau qua đó!” Trần Y Vân đã sớm muốn đến làm quen một chút
Cậu nam sinh cầm thiết bị livestream đi theo bước chân Cừu Linh hai người, chuyển động màn hình
"Đến đến
"Thêm cho nhiếp ảnh gia cái đùi gà
"Ngọa Tào, tình huống gì đây, sao lại màn hình đen
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta tưởng điện thoại của ta có vấn đề
"Ngươi không phải một mình
"Bọn hắn mắng ngươi không phải người..
"Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là sao lại đen màn hình
...Những cư dân mạng sa điêu bên này bàn tán sôi nổi, mà ở hiện trường, Cừu Linh, Trần Y Vân và cậu bạn thì đang ngây ngốc đứng im
Màn hình của các cô đột nhiên bị một thứ gì đó không rõ đánh nát
Lâm Cửu không muốn để ý đến bọn người kia, hai cô gái xinh đẹp, đừng nói là hắn, chính là một khế ước giả bình thường cũng không dao động bao nhiêu
Bọn họ lăn lộn ở thế giới diễn sinh, cái gọi là các loại bà xã trong thế giới ảo đã gặp quá nhiều rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nghe thấy bọn họ muốn lôi mình vào, còn muốn chuyển màn hình qua, Lâm Cửu dứt khoát ra tay đập nát màn hình
Hắn không muốn xuất hiện trên mạng, khế ước giả thông minh một chút đều sẽ hoài nghi có khả năng là người cùng loại hay không
Tô Hiểu đứng nhìn tờ quảng cáo cho thuê nhà trên cột điện còn thiếu chút nữa là bị vật do pháp sư tinh thần tạo ra làm âm, vĩnh viễn đừng tin điểm mấu chốt của mấy tên khế ước giả
“Có phải ngươi làm không?” Anh chàng quay phim cảm thấy Lâm Cửu rất nguy hiểm, nhưng nghĩ đến cái thiết bị vài vạn tệ, không thể không nghiêm túc chất vấn
"Càng nhìn càng thấy soái a..
Trần Y Vân nhìn thấy Lâm Cửu tiến lại gần, không kìm được mà thấp giọng cảm thán
Hoa si
Lâm Cửu liếc Trần Y Vân một cái, trong lòng đã định nghĩa cô ta như vậy
Tiếp theo Lâm Cửu hơi nheo mắt lại, ba tên gia hỏa này rời đi có lẽ sẽ đi kể lại chuyện vừa nãy cho người khác
Bây giờ hắn nên giết người diệt khẩu hay là...giết người diệt khẩu đây
“…” Ba người Cừu Linh không kìm được cúi đầu, hai chân run lên, trong khoảnh khắc đó, các cô có cảm giác như đang gặp phải mãnh thú trong tự nhiên hoang dã, thậm chí hình dung này cũng không thể diễn tả hết được tâm lý của các cô lúc này
Lúc này, dường như mạng sống của các cô không còn nằm trong tay nữa rồi
“Mã QR thanh toán.”
“Hả?”
“Mã QR thanh toán!”
Bị Lâm Cửu nâng giọng lên dọa, Cừu Linh luống cuống đưa ra mã QR thanh toán
“Ta ghét màn hình.” Lâm Cửu chuyển qua hai vạn, đuổi cổ các cô
Ở thế giới hiện thực tốt nhất không nên giết người ở trong nước, cố gắng đừng giết người
Thế giới diễn sinh đánh đánh giết giết đủ rồi, ở thế giới hiện thực lại còn một đống phiền toái, Lâm Cửu sẽ rất khó chịu
Thôi thì cứ để bọn họ nghĩ mình là một quái nhân ghét màn hình cũng được, đuổi cổ bọn họ đi là xong
"Cũng không biết có nhiều khế ước giả như vậy, bọn họ đều che giấu chính mình
Trong cái thời đại internet này, có lẽ người quét đường cũng phải xử lý không ít việc kiểu này!” Lâm Cửu sau khi đuổi cổ những kẻ gây ra chuyện ngoài ý muốn kia, cân nhắc một chút về vấn đề này
Bây giờ nghĩ kỹ lại, không biết mấy người bệnh tâm thần trong phim ảnh, có khi nào chính là một màn biểu diễn đúng bản chất của khế ước giả hay không
Lần ngoài ý muốn này khiến Lâm Cửu nghĩ không biết có nên đổi chỗ khác hay không
Suy nghĩ một hồi hắn lại bỏ ý định đó, nơi hắn đang ở hiện giờ vốn dĩ đã là thôn trang hẻo lánh, lại thêm vắng vẻ nữa, chẳng khác nào vào núi ở ẩn
Chỉ cần không chọn ở ẩn trong rừng sâu núi thẳm, ít nhiều gì cũng sẽ gặp phải tình huống này
Lúc này Lâm Cửu mới phát hiện tiệm của Tô Hiểu mở ở vị trí đó quả thật không tệ, trừ nhà hắn ra, mấy nhà còn lại thì không là tiệm bán vòng hoa thì cũng là tiệm tang lễ, người bình thường căn bản không muốn lại gần
(Hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.