Chương 284 đại địa gầm thét 【 Thần chi lực (ngụy) đã thu thập hoàn thành.【Nhiệm vụ thăng cấp; đánh cắp thần chi lực (đã hoàn thành) 】Độ khó cấp bậc: Lv.14Tóm tắt nhiệm vụ: Lợi dụng ma tinh bình cướp lấy thần chi lực.Thông tin nhiệm vụ: Thần chi lực (ngụy) bám vào trong cơ thể “tiểu nhân trong bình”.Thời hạn nhiệm vụ: Một thángKhen thưởng nhiệm vụ: Tư cách thăng cấp.Trừng phạt nhiệm vụ: Toàn thuộc tính -10.【Nhiệm vụ thăng cấp đã hoàn thành, Liệp Sát Giả sẽ trở về Luân Hồi Nhạc Viên sau ba giây
】…… Tô Hiểu hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp, mệt mỏi vô cùng, trở về Luân Hồi Nhạc Viên
Vốn tưởng rằng như vậy là có thể thăng cấp nhị giai, kết quả nhận được thông báo, cư nhiên còn phải tới một hồi thí luyện sinh tồn, mệt cả tim
Hắn chỉ có ba ngày thời gian để chuyển hóa những thu hoạch ở thế giới diễn sinh này thành thực lực, hơn nữa thích ứng
Còn phải thả lỏng một chút tâm lý sau cường độ chiến đấu cao, thời gian rất gấp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi có được quyền cố vấn của Nhạc Viên, Tô Hiểu không giống Lâm Cửu, hắn còn có chuyện muốn biết
Sau khi biết rõ thân thế của mình thông qua Luân Hồi Nhạc Viên, không còn gánh nặng tâm lý báo thù, cả người Tô Hiểu đều nhẹ nhõm hơn, khí thế trên người cũng không cần áp lực nữa
Trước kia quen làm một kẻ ám sát nên Tô Hiểu vẫn luôn kìm nén khí chất trên người, bây giờ tâm lý đã hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn phóng thích ra ngoài
Người chơi khế ước đi ngang qua lập tức tránh xa Tô Hiểu, không dám đến gần
Tô Hiểu cũng không để ý đến ánh mắt của những người qua đường đó, hắn bây giờ chỉ muốn ăn một bữa no nê thỏa thích
“Tê ~” Hạ nhìn thấy sát ý sắp ngưng thực trên người Tô Hiểu, hít sâu một hơi, trong lòng không ngừng kêu gào khủng bố
Cũng may là người quen, rất nhanh liền thích ứng trở lại, hơn nữa còn đang nghĩ, uy danh của Byakuya như vậy càng có thể bao trùm tên Xích kia rồi
Đồ ăn phong phú được bưng lên, Tô Hiểu và Bố Bố Uông bắt đầu ăn uống thỏa thích
“Byakuya, ngươi còn nhớ Xích không?” Hạ ngồi vào bên cạnh Tô Hiểu dò hỏi, nàng cũng không biết quan hệ giữa hai người kia như thế nào
“Sao vậy?” Tô Hiểu đại khái lấp đầy bụng, chậm lại tốc độ ăn
Trong Nhạc Viên này, người Tô Hiểu quen thuộc nhất ngoài cô đầu bếp trước mặt ra, thì chính là tên Lâm Cửu kia
Hắn cũng biết đối phương vẫn luôn ăn cơm ở nhà ăn này, lúc trước đã từng gặp một lần ở nhà ăn, sau đó đều tránh mặt
Hạ đột nhiên nhắc đến gia hỏa này, không biết là có chuyện gì
“Các ngươi vẫn còn liên hệ à, vậy thì tốt quá.” Hạ từ trong giọng nói của Tô Hiểu nghe ra quan hệ của bọn họ cũng không tệ lắm, có chút kinh hỉ
“Ngươi cũng biết tên Xích kia mà, là người ôn hòa, tính tình lại tốt, vừa nhìn đã thấy không thích hợp với loại hoàn cảnh sinh tồn này
Nên muốn nhờ ngươi, nếu có cơ hội thì chiếu cố hắn nhiều một chút.” Hạ nghĩ đến mỗi lần Lâm Cửu đều đến ăn cơm một mình, khi hắn nói chuyện phiếm lời nói cũng rất bình tĩnh ôn hòa, vừa nhìn liền không hợp với hoàn cảnh xung quanh, không khỏi cũng quá nguy hiểm
Tô Hiểu: (⊙⊙) “Hắn làm sao vậy, ngươi nói lại lần nữa xem?” Tô Hiểu buông dao nĩa xuống, ngẩng đầu nhìn Hạ, cảm thấy mình nghe lầm rồi, bảo Hạ nói lại lần nữa
“Hắn làm người tương đối ôn hòa, có chút……” Hạ rụt rè nói với Tô Hiểu
Tô Hiểu: ( ̄△ ̄; ) “Không được sao?” Hạ nhỏ giọng nói
“Ngươi chưa từng xem qua bảng xếp hạng đấu trường à
Tên kia xếp hạng còn ở trước ta đó.” Tô Hiểu nhìn Hạ, giống như đang nhìn một tên ngốc
Ngươi một con gà yếu có sức chiến đấu bằng 5 lại lo lắng cho người có thực lực xếp trước mấy ở đấu trường sao
“A ha!?” Tin tức đột ngột đến khiến Hạ thiếu chút nữa dùng chân khoét thủng sàn nhà
Hạ: A ha ha ha
Hóa ra vai hề lại là mình
╰(*°▽°*)╯………… Tuy rằng không có cây phong đen muốn trồng, cũng không có nước suối có chứa sinh mệnh lực, cũng không có khí giới nghiên cứu lớn, nhưng dựa vào dù sao cũng không tốn tiền, phẩm chất tốt đẹp đồ không, Lâm Cửu vẫn mở rộng một không gian như hậu viện trong phòng chuyên thuộc của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên trong trừ những thứ vốn có ra thì không có gì hết
“Ừm…” “……” Lâm Cửu nhìn Cổn Cổn đang treo trên đùi mình, đúng là gấu mèo đích thực
Một con gấu mèo choai choai mà nói, với sức lực cao hơn bốn mươi điểm của hắn, treo lên cũng giống như..
Chết tiệt, Lâm Cửu cảm giác chân bị ghim trên mặt đất vậy, căn bản không kéo ra được
Lâm Cửu vươn tay, nắm lấy gáy Cổn Cổn, ý đồ nhấc nó lên, chỉ cảm thấy cục đồ này nặng quá đáng, cuối cùng hai tay dùng lực mới nhấc được nó
“Cắt chút hình thái ta xem xem.” Lâm Cửu mang nó đến hậu viện, vỗ vỗ đầu Cổn Cổn
“Anh anh.” Gấu mèo mà, tiếng kêu nào cũng chỉ có chút đó
Tuy rằng không muốn động lắm, nhưng đây là mệnh lệnh của chủ nhân, Cổn Cổn khẽ kêu một tiếng, thân hình xuất hiện biến hóa, một giây sau, một mãnh thú đang ngửa mặt lên trời gầm thét xuất hiện trước mặt Lâm Cửu
Bốn chân chạm đất, độ cao thân hình đại khái hai mét, nếu đứng thẳng lên thì còn cao lớn hơn
Hình thể ngoại trừ màu lông vẫn là giống gấu mèo, còn lại thì ngược lại chẳng có điểm gì giống gấu mèo
Dáng người giống gấu bắc cực hơn, trên tay gấu màu đen cũng mọc ra những móng vuốt sắc bén, nếu thêm bộ giáp nữa thì sẽ có chút tương tự với lôi đình gào thét trong một trò chơi nào đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đúng là phù hợp định luật chất lượng thủ hằng ha, Newton không có phụ ta.” Lâm Cửu nâng nâng hình thể của nó, phát hiện chất lượng cũng không thay đổi bao nhiêu
Chẳng trách ở hình thái ấu thể Cổn Cổn lại nặng như vậy
Thì ra nó chỉ là nén hình thể, mật độ tăng lớn, chất lượng không thay đổi
Nên khi chuyển đổi hình thái chỉ thay đổi mật độ, thể tích, chứ không hề có thêm tiêu hao gì
Thật sự là hợp lý với khoa học mà
“Toàn lực lao tới.” Lâm Cửu xoay người ngồi lên lưng Cổn Cổn, bảo nó lao tới với toàn bộ sức lực, xem hiệu quả thế nào
Cổn Cổn lập tức phóng như bay ra ngoài, tay gấu đánh lên mặt đất, mang theo chút chấn động nhẹ
Dưới hình thể đã thành, thuộc tính nhanh nhẹn của Cổn Cổn tăng lên đến 30 điểm, không bằng Lâm Cửu
Nhưng bốn chân của nó thì không giống vậy, chạy lên vẫn rất nhanh
Nhanh nhẹn của Lâm Cửu so với Cổn Cổn thì cao hơn, nhưng chạy vội cự ly dài lại bất lợi cho việc đối phó tình huống bất ngờ
Cổn Cổn làm tọa kỵ, tốc độ không quá nhanh, nhưng vẫn đủ tư cách
“Đại địa gầm thét!” Lâm Cửu xuống đất, chỉ về phía trước, ra hiệu cho Cổn Cổn phóng thích kỹ năng
Cổn Cổn có vẻ vừa rồi chạy trốn có hơi hưng phấn, gào thét lớn tiếng, nhấc chân trước lên, hội tụ lực lượng hung hăng đánh xuống mặt đất
Không gian chuyên thuộc thì không sao cả, nhưng mặt đất phía trên thì là vật thật, ca ca ca, lấy Cổn Cổn làm trung tâm, vết nứt hình mạng nhện lan ra xung quanh, bán kính 20 mét
“Tê ~” Lâm Cửu phát hiện mình vẫn đánh giá thấp kỹ năng này rồi
Mô tả chỉ nhắc tới phạm vi bị chịu bao nhiêu sát thương do chấn động, sẽ có ảnh hưởng mặt trái gì, nhưng không nói đến việc đối diện chịu đòn của Cổn Cổn sẽ có hiệu quả như thế nào
Rất nhanh Lâm Cửu cũng nghĩ ra lý do vì sao không có miêu tả
Vì kỹ năng này rõ ràng là phải đánh ra lên mặt đất thì mới xem như phóng thích thành công
Nếu đánh trúng người địch, tự nhiên sẽ không thể tạo thành tình huống này, tạo ra chấn động sát thương được
Điều này tương đương với việc dùng thân mình để chặn đứng kỹ năng của Cổn Cổn, và cái giá phải trả này..
Dù sao thì Lâm Cửu cũng không muốn nếm thử loại công kích như này
Sau đó Lâm Cửu lại thử nghiệm các năng lực khác của Cổn Cổn, trạng thái ấu thể thì “Xem ta nè” đối với Lâm Cửu không có tác dụng, nhìn không ra hiệu quả gì
Nhưng “Thực hồn” thì có thể để cho Cổn Cổn khống chế được, để cho hắn trải nghiệm một chút cảm thụ
Lâm Cửu có thể cảm nhận rõ ràng được bản thân chịu một số ảnh hưởng, vô cùng kinh hỉ
Hắn là hệ linh hồn còn có thể chịu ảnh hưởng, thì những tên không tu luyện linh hồn thì ảnh hưởng còn lớn hơn nữa
(hết chương)