Chương 291 đất đỏ ( thêm 8 )
Trong cabin có vài khế ước giả đã biết trước sẽ có tình huống này nên bình tĩnh chi trả 100 Nhạc Viên Tệ
Tô Hiểu tuy không biết có chuyện này, nhưng hắn phòng bị khoảng một nghìn Nhạc Viên Tệ, nên quyết đoán chi trả 200 Nhạc Viên Tệ, dư ra 100 Nhạc Viên Tệ là cho Bố Bố uông dù bao
Lâm Cửu cùng lý chi trả mỗi người một phần Nhạc Viên Tệ
Hơn nữa nhờ hiểu biết cốt truyện trước nên hắn biết Vô Dù Huynh người này không tệ, có thể làm bạn
Nhưng Lâm Cửu không có ý định cho hắn mượn Nhạc Viên Tệ, mượn cái tên này không phải là không có, dù sao với năng lực sinh tồn của tên này thì cũng không chết được
【 thông báo: Tất cả khế ước giả cần trở lại vị trí của mình trong vòng mười giây
】 “Bạn, có thể cho ta mượn 2 điểm Nhạc Viên Tệ không, sau thí luyện nhất định sẽ hậu tạ.” Tên khế ước giả kia bắt đầu cầu cứu những khế ước giả xung quanh, nhưng tất cả mọi người đều lắc đầu, không gian dự trữ đều đã khóa, còn giao dịch cái rắm Nhạc Viên Tệ
Đây là điều mà Lâm Cửu cũng muốn giúp mà không được
“Này, từ từ đã, ta còn không có dù để nhảy, Nhạc Viên ta cầu ngươi, cho ta cái miễn phí được không.” Vô Dù Huynh sắc mặt trắng bệch, ánh mắt hoảng sợ đến cực điểm
“Chờ một chút, Nhạc Viên ngươi nghe ta nói, ta giúp ngươi hoàn thành nhiều nhiệm vụ như vậy……” “Chờ một chút, ta……” “Luân Hồi Nhạc Viên, ta RNMMP!!!!!” Lâm Cửu đột nhiên cảm thấy Vô Dù Huynh thật mẹ nó dũng, có lẽ hắn cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi, nên mắng một trận đã cái miệng
Lâm Cửu biết hắn không chết được, cú này kiếm lời quá đáng
Đa phần mọi người đã bị thả xuống dưới
Lâm Cửu cùng Cổn Cổn nhìn thấy Bố Bố đang “giao tiếp” với một con hắc ưng
“Lệ!” “???” Lâm Cửu đang cười ha ha xem kịch, bỗng bên cạnh vang lên một tiếng tru lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cổn Cổn không rõ nguyên do mà ngao một tiếng, quên mất năng lực bắt chước tiếng kêu của gấu trúc cũng rất mạnh
Cổn Cổn là đặc thù thú cưng, chỉ số thông minh còn đang trong quá trình trưởng thành, mới ra đời không lâu nên hiển nhiên muốn hố chủ
“Cũng may không cho thứ này ngậm đồ ăn.” Lâm Cửu rất có dự kiến trước treo vật tư ở bên cạnh dù bao
Bố Bố uông vẻ mặt sợ hãi quay đầu lại nhìn, còn tưởng rằng lại có một con hắc ưng khác
Nhìn thấy là Cổn Cổn thì nhẹ nhàng thở ra
Hắc ưng vẻ mặt ngơ ngác, sao hai “đồng loại” này có vẻ không giống nhau, chúng nó lớn lên không sai biệt lắm, lẽ nào ta mới là dị loại
“A ~!!”Tiếng kêu thảm thiết kéo dài truyền đến từ phía gần đó, là vị khế ước giả không có dù bao kia
Vô Dù Huynh đã sợ tè ra quần, không có dù nhảy mà phải tự do rơi từ trên trời cao là một sự tuyệt vọng như thế nào, nếu lần này đại nạn không chết, lão huynh này nhất định sẽ chuẩn bị vài cái dù nhảy
“Huynh đệ, cứu ta, dùng chung một dù bao cũng có thể đáp xuống được mà.” “Tạm biệt!” Móng vuốt sắc bén của ưng đâm thủng thân thể của Vô Dù Huynh, máu chảy đầm đìa, móng vuốt của ưng lộ ra ngoài, mỏ của hắc ưng mổ xuống, cái mỏ quắp có móc câu kia mổ vào cổ của Vô Dù Huynh, một miếng thịt bị kéo xuống
Vốn dĩ hắc ưng nhắm đến chỗ của Lâm Cửu, nhưng lại bị tiếng kêu thảm thiết của Vô Dù Huynh thu hút
“Nguyện thiên đường không có dù để nhảy… Phốc ~” Lâm Cửu thật sự không nhịn được cười
“Ngọa tào!” Lâm Cửu cười một cái không chú ý, trượt khỏi quỹ đạo phi hành
Chủ yếu là do dù bao treo một bên vật tư, vốn dĩ tay còn lại phải giữ để duy trì cân bằng
Vừa rồi lo cho Cổn Cổn, nên nghiêng người qua, một tay kéo dù mang của nó
Rớt như vậy rất nguy hiểm, nhưng còn hơn là bị lạc
Bất quá cũng chính vì vậy, khiến bên có vật tư bị nghiêng, lệch khỏi quỹ đạo rơi đã định trước
Gần hay không gần Tô Hiểu không quan trọng, dù sao hắn không chết được, Lâm Cửu cũng không nghĩ mình sẽ chết dễ dàng như vậy
Vấn đề là Lâm Cửu mơ hồ nhìn thấy khu rừng đen kịt trải dài ở phía xa, túm lấy dù mang của Cổn Cổn, điều chỉnh trọng lực theo hướng khác mà rớt xuống
“Cũng may là ta biết trước sẽ có màn này, đã luyện tập qua.” Đúng vậy, chính sự tích của Vô Dù Huynh đã khắc sâu trong lòng Lâm Cửu, hắn đã luyện nhảy dù từ trước
Vừa rồi chỉ là sơ sẩy, bây giờ phải cố gắng điều chỉnh vị trí, rời xa khu rừng màu đen, nhưng đáp xuống khu vực đất đỏ là điều chắc chắn
Cảm tạ Vô Dù Huynh đã cung cấp kinh nghiệm quý báu, nếu không có năng lực này, mà không chuẩn bị gì hết mà lại xông vào rừng đen thì tỉ lệ tử vong rất khó nói
Phanh
Lâm Cửu và Cổn Cổn hung hăng rớt xuống mặt đất, cũng may nơi này không phải địa hình đá nên không bị thương gì
Đáng ăn mừng là, Lâm Cửu không phải vừa tiếp đất liền gặp phải con rết Boss to lớn chui lên như bên Tô Hiểu, xung quanh ngoài tiếng gió thổi cỏ xanh ra, không có tiếng động nào khác
Một mùi tanh nhàn nhạt truyền đến từ dưới chân, đất đỏ như bị máu tươi ngâm qua
Tất cả thực vật mọc ở khu vực đất đỏ đều cao lớn một cách dị thường, cỏ xanh rậm rạp, mấy cây đại thụ ở xa kia thì cao đến mấy chục mét
“Cũng coi như là trong họa có phúc.” Điều xui xẻo là Lâm Cửu rơi vào sâu trong khu vực đất đỏ, gần đến khu vực nguy hiểm nhất
Nhưng cũng nhờ vậy mà nắm được một thứ rất quan trọng ở đây, phương hướng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Cửu từ lúc di chuyển hướng đi, rồi đến lúc rớt xuống đều khóa mục tiêu về hướng khu rừng đen đó
Sau khi đáp đất, loại trừ nguy hiểm xong thì liền dùng gậy gỗ vẽ xuống đất, lấy bản thân làm trung tâm
Phía sau hắn là khu vực nguy hiểm nhất, còn phía trước thì hướng ra bên ngoài
“Nga rống, quên mất nói cho Tô Hiểu một vài tin tức về nơi này.” Lâm Cửu nhẹ nhàng vỗ trán một cái
Chủ yếu là mới gặp Tô Hiểu, đã hẹn nhau ở đấu trường đánh nhau rồi
Với lại gia hỏa kia khó chết thật, Lâm Cửu theo bản năng liền xem nhẹ tầm quan trọng của tình báo đối với hắn
Thịch thịch thịch… Lâm Cửu thậm chí không cần cúi người xuống đất, mà vẫn có thể nghe được tiếng sinh vật đang chạy rầm rập
Vội vàng cùng Cổn Cổn trốn sau một cây đại thụ, thu liễm hơi thở
Từ sau thân cây hé ra nửa mặt, tranh thủ chút tầm nhìn, thấy một con quái thú một sừng đang chạy điên cuồng
Sau khi xác nhận hướng mà quái thú đang chạy không phải về phía bên này thì Lâm Cửu mới lấy ống nhòm ra xem xét con quái thú đó
Con quái thú như vậy đột nhiên nổi điên, hoặc là gặp nguy hiểm, hoặc là phát hiện ra địch nhân
“Tê ~” Khó trách lại chạy điên cuồng như vậy
Lâm Cửu nhìn thấy rất nhiều con sinh vật nhỏ không tên đang bò trên người con quái thú, gặm cắn huyết nhục của nó
Điều này cũng giống như một đám chó hoang vây công một con sư tử vậy
Lâm Cửu chờ một hồi, thấy con quái thú kia cuối cùng cũng không biết có còn sống không mà chạy thật xa, mới thở phào nhẹ nhõm
Đơn giản xác nhận lại vật tư trên người, chuẩn bị hướng vòng ngoài đi tới
Những khế ước giả nào mạo hiểm xông thẳng vào rừng thì khỏi nói rồi, chết chắc
Ngoại trừ một ít đồ ăn nước ngọt để ở ngoài làm bộ thì đồ ăn, nước uống, và vật phẩm hồi phục chủ yếu đều được nhét trong một cái phệ túi
Còn cái phệ túi khác chứa Thiên Xu, tạo vật của Huyền Vũ, và bom luyện kim
Có Tô Hiểu một luyện kim sư ở đó, Lâm Cửu đương nhiên không có lý do gì mà không lợi dụng, mua không ít bom với giá Nhạc Viên Tệ thấp hơn giá thị trường
“cắt hình thái.” Lâm Cửu bảo Cổn Cổn cắt thành dạng thể, cưỡi lên lưng gấu, chỉ huy nó đi theo phương vuông góc với hướng mà quái thú đang chạy tới
Lâm Cửu sẽ không để Cổn Cổn chạy hết tốc lực khi chưa gặp nguy hiểm, hắn cần đảm bảo hướng đi của mình là chính xác, không bị lệch khỏi quỹ đạo
Khu vực đất đỏ dễ làm người ta mất phương hướng, hắn chỉ có thể dựa vào mắt thường để phân biệt
Tăng ca kết thúc
(hết chương này)