Trong thanh âm của Bích Linh Lung mang theo tiếng khóc nức nở, bản năng rụt rè của thiếu nữ để đầu óc nàng trống rỗng, căn bản không biết nên làm thế nào cho phải
Tổ An vội vàng thu tấm gương lại:
- Không kịp phản ứng
Bích Linh Lung cắn chặt môi đỏ, mắt nhìn chằm chằm hắn, phảng phất như muốn nhào lên cắn hắn một cái
Tổ An thấp giọng lầu bầu:
- Cũng không phải chưa xem qua..
- Ngươi nói cái gì
Bích Linh Lung nhướng mày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Không có gì, ha ha
Tổ An móc ra Tần Vương Chiếu Đảm Kính đưa tới
- Không bằng cho ngươi xem ta một chút, coi như hòa
Bích Linh Lung vốn u oán và xấu hổ, muốn hưng sư vấn tội, lại bị câu nói này của hắn phá phòng, nhịn không được cười khúc khích, có điều nàng lập tức quay đầu đi:
- Ai thèm nhìn ngươi
- Thật không nhìn, bỏ lỡ cơ hội này, sẽ không có lần sau
Tổ An đưa tấm gương tới lần nữa
- Không nhìn
Bích Linh Lung có chút bội phục gia hỏa này, da mặt sao có thể dày như vậy, nàng muốn phát tác, lại phát hiện rất khó nổi giận, gia hỏa này thật là khắc tinh của mình a
Lúc này tiếng hừ lạnh thăm thẳm truyền đến:
- Hai ngươi liếc mắt đưa tình đủ chưa
Còn không mau tới
Hai người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Triệu Duệ Trí đứng ở mép Tiên Đảo thứ hai, lạnh lùng nhìn hai người, ánh mắt phảng phất như muốn nhét hai người vào lồng heo ngâm nước
Bích Linh Lung hơi đỏ mặt, trong lúc nhất thời không biết như thế nào cho phải
Tổ An lại thoải mái chặn ở trước mặt nàng, giúp nàng ngăn uy áp của đối phương:
- Đến ngay, thúc cái gì
Nhìn bả vai vững chãi trước mắt, trong lòng Bích Linh Lung ấm áp, những năm này đều là nàng lo liệu Đông Cung, thay Thái Tử ngu ngơ kia che gió che mưa, lúc này mới minh bạch, cảm giác được người chiếu cố thật tốt
Hai người một trước một sau đi ở trên cầu ánh sáng, bởi vì sự tình vừa rồi, Bích Linh Lung có chút xấu hổ, cố ý rơi ở sau lưng hắn mấy bước
Tổ An nhiều lần gọi nàng đi cùng nhưng không có hiệu quả, nên chỉ có thể từ bỏ
- Vừa rồi bị ngươi nhìn hết, nào có ý tứ nói chuyện với ngươi
Mị Ly nhìn không được nói
- Trước đó cũng không phải chưa xem, vì sao nàng còn xấu hổ như thế
Tổ An có chút không hiểu
- Xem ra ngươi quả nhiên vẫn không hiểu nữ nhân
Mị Ly trợn mắt, lười nói với hắn
- Ta cũng không phải cố ý, ai biết tấm gương kia hố như thế
Tổ An tức giận nói
- Hố
Vậy khóe miệng ngươi ức chế không nổi ý cười là chuyện gì xảy ra
Mị Ly vô tình chọc thủng ý tưởng chân thật của hắn
Tổ An đỏ mặt, lập tức vung nồi nói:
- Ai bảo tấm gương của các ngươi có loại công năng này, a, lại nói lúc trước Tần Vương dùng tấm gương này soi ngươi..
Mị Ly trực tiếp đánh gãy hắn:
- Hừ, ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi
Năm đó cái gương này chiếu là tim gan trong nhân thể, xem có dị tâm hay không
Hiện tại hẳn chưa khôi phục lại thời đỉnh phong, không cách nào xuyên qua thân thể, chỉ có thể xuyên thấu y phục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói ra thật là chủ nhân như thế nào, sẽ có dạng pháp bảo như thế ấy, tấm gương này ở trong tay các đời Tần Vương đều rất nghiêm túc, kết quả hết lần này tới lần khác ở trong tay ngươi sẽ biến thành không nghiêm túc như thế
Tổ An:
- ..
Hắn không thể không thừa nhận, so sánh với thông qua túi da chiếu tim gan, còn không bằng hiện tại chỉ thông qua y phục, ân, về sau có cơ hội thăng cấp cũng không thể thăng
Chờ chút, không biết tấm gương này chiếu Mị Ly sẽ soi ra cái gì
Bất quá nghĩ đến về sau rất có thể bị đối phương đánh chết, hắn quả quyết từ bỏ suy nghĩ mê người kia
Cũng không lâu lắm, hai người đi lên phù đảo thứ hai
Triệu Duệ Trí nhìn Bích Linh Lung gương mặt đỏ bừng, mí mắt không khỏi giật giật, nàng chưa từng ở trước mặt mình lộ ra vẻ thẹn thùng như thế
Hắn hít sâu một hơi, cưỡng chế sát ý trong lòng, vừa rồi kiến thức Tổ An giải cơ quan, giữ người này còn có tác dụng, đợi tìm được phương pháp trường sinh lại nói
Tiếp xuống đoàn người đi lên cầu ánh sáng khác, dọc theo con đường này, phong cảnh khác mấy phù đảo vừa rồi rất lớn, vừa rồi khắp nơi phiêu hương, thế giới xanh biếc dạt dào
Tuy phù đảo thứ hai nhìn bề ngoài cũng có rất nhiều cây cối, nhưng theo xâm nhập, cảnh sắc xung quanh càng ngày càng hoang vu, khắp nơi chỉ là nham thạch trần trụi và cát vàng
Rất nhiều nơi trên mặt đá có vết đỏ, phảng phất như tươi máu ngưng kết
- Mọi người cẩn thận, nơi này khả năng có nguy hiểm
Vừa rồi kiến thức Tổ An biểu diễn, Hà Lệ có cảm giác nguy cơ, ít nhất phải chứng minh giá trị tồn tại của mình, mới không dễ dàng bị Hoàng Đế bỏ qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người Tề Vương phủ tay đè ở trên vũ khí, đề phòng nhìn xung quanh
Cảm nhận được bầu không khí túc sát xung quanh, Bích Linh Lung vô ý thức dựa vào người Tổ An, bất quá bởi vì sự tình vừa rồi, nàng cũng không tiện áp sát quá gần
Tổ An nắm tay nàng an ủi, nàng cắn môi, cuối cùng không có thu tay về
Linh giác của Triệu Duệ Trí bao phủ bốn phía, tự nhiên rõ ràng động tác của bọn họ, sắc mặt càng âm trầm, bất quá nghĩ đến vừa rồi đã giao dịch Bích Linh Lung cho đối phương, lúc này không tiện nói gì, phát tác lại không thể trừng trị Tổ An, ngược lại sẽ ảnh hưởng hình tượng của mình ở trong lòng mọi người, còn không bằng giả vờ không biết, đợi sau khi tìm được phương pháp trường sinh, sẽ chậm rãi tính sổ sách với đối phương
Đúng lúc này, thám báo dò đường ở phía trước truyền đến tình báo:
- Có tình huống
Thanh âm của hắn tràn ngập kinh hoàng, dường như thấy sự tình gì cực kỳ khủng khiếp
Mọi người vội vàng theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy nơi xa đứng rất nhiều nhân ảnh, tay mỗi người đều cầm binh khí