- Ừm, minh bạch
Tổ An gật đầu
- Dễ dàng minh bạch như vậy
Mị Ly hồ nghi, vốn muốn mượn cơ hội này chỉ điểm đối phương, biểu hiện cảm giác làm sư phụ một chút, kết quả đối phương không phối hợp chút nào, để cho nàng có cảm giác quyền đánh lên không khí
- Đương nhiên, những lý luận này trước kia ta xem tiểu thuyết mạng nhìn không biết bao nhiêu
Tổ An thuận miệng đáp
Mị Ly:
- ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở cùng gia hỏa này lâu như vậy, tự nhiên biết phương thức tư duy của hắn không giống người thế giới này, thường toát ra một số từ ngữ nghe cũng chưa từng nghe qua
n, phải tìm cơ hội hỏi hắn tiểu thuyết mạng là cái gì
Trước đó mưa tên che khuất bầu trời, nhưng đều bị hộ tráo của Triệu Duệ Trí đỡ được, nhìn không trung chỉ còn lại một số cung tiễn thưa thớt, hắn hừ lạnh:
- Không gì hơn cái này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mị Ly âm thầm cười khẽ:
- Gia hỏa này cũng là con vịt chết mạnh miệng
Tổ An không hiểu:
- Có ý gì
- Một tu sĩ rất khó đối kháng quân đội, bởi vì trong quân đội có vô số tu sĩ, còn có trận pháp chuyên môn tăng lên công kích phòng ngự, vừa rồi loại thanh thế kia đổi lại Đại Tông Sư tới, chỉ sợ lúc này đã bị bắn thành con nhím, tuy Hoàng Đế thành công đỡ được, nhưng làm sao có thể nhẹ nhàng, ngươi không thấy hộ tráo ảm đạm hơn rất nhiều sao
Tổ An nhìn qua, thật đúng là như vậy, hơn nữa có mấy chỗ còn ẩn ẩn xuất hiện vết nứt, chỉ là mọi người trở về từ cõi chết, đều sợ hãi thán phục Hoàng Đế mạnh mẽ, không ai chú ý tới những chi tiết kia
Đúng lúc này, trong trận doanh có một tượng đất to lớn nhảy lên xe ngựa, sau đó kéo cung lớn, mũi tên trong tay lóe ra ánh sáng đen nhánh, như hóa thành tia chớp màu đen, nháy mắt đã bắn lên hộ tráo
Xì xì xì
Thanh âm bén nhọn chói tai vang lên, phảng phất như hai miếng kim loại thô ráp ma sát
Chỉ thấy mũi tên đen nhánh điên cuồng xoay tròn, lồng ánh sáng mắt trần có thể thấy lõm vào
Triệu Duệ Trí biến sắc, hai tay nắm bắt một đoàn kình khí, chậm rãi chấn mũi tên trở về
Mũi tên rốt cục không chịu nổi, phanh… trực tiếp đứt thành từng khúc, sau đó bị phản chấn đánh thành bột mịn
Mọi người vừa buông lỏng một hơi, lại có mũi tên khác gào thét bay đến, hơn nữa chuẩn xác bắn vào vị trí lúc trước
Trong nháy mắt, hộ tráo xung quanh đám người Tề Vương phủ rạn nứt
Tổ An âm thầm tắc lưỡi:
- Tượng binh kia có lai lịch gì, bằng vào bắn tên có thể bức Hoàng Đế đến nước này
Mị Ly nhìn qua bên kia có chút ngẩn người, nghe vậy ánh mắt phức tạp nói:
- Đó là Vương Tiễn, người giúp Đại Tần diệt sáu nước, nhất thống thiên hạ
- Vương Tiễn
Tổ An kinh ngạc, hắn làm sao không biết người này uy danh hiển hách
- Hiện tại hắn ở trạng thái gì, linh hồn thể hay cương thi
Mị Ly lắc đầu:
- Ta cũng không rõ ràng, dù sao lúc Vương Tiễn còn sống, tu vi không thua Triệu Hạo, có điều hiện tại khí tức của hắn tựa hồ hơi suy yếu
Đúng lúc này, mũi tên thứ ba lại bắn tới, trực tiếp bắn trúng mũi tên thứ hai, mũi tên thứ hai vỡ ra, sau đó mũi tên thứ ba ôm theo uy lực mạnh mẽ, trong nháy mắt đánh tan vòng phòng hộ
Triệu Duệ Trí chắp tay trước ngực, trực tiếp kẹp đạo lưu quang màu đen kia, sau đó song chưởng chấn động, mũi tên gãy thành hai đoạn
Hắn mặt ngoài nhìn rất nhẹ nhàng, nhưng Tổ An chú ý tới tay áo của hắn hơi run run
Nhìn tên tướng lãnh kia lại muốn phát xạ, ánh mắt của Triệu Duệ Trí lóe lên tinh quang, cả người giống như đạn pháo lao tới, hắn đương nhiên minh bạch đạo lý bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ bị động phòng thủ, sẽ bị đối phương mài chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dựa theo thường thức của giới tu hành, người am hiểu viễn trình sẽ không quá am hiểu cận chiến, chỉ cần rút ngắn khoảng cách, hắn có lòng tin đánh giết đối phương
Chỉ cần giết chủ tướng, nói không chừng quân đội cổ quái còn lại sẽ tự sụp đổ
Nhìn thấy hắn lao tới, rất nhiều tượng binh trực tiếp bày trận bảo hộ ở trước mặt Vương Tiễn, bọn họ phòng ngự có thể nói kiên cố, đáng tiếc đối diện là một viên thiên thạch
- Cút
Triệu Duệ Trí hét lớn, xuất thủ không chút lưu tình, cơ hồ là trong nháy mắt, những tượng binh ngăn ở trước mặt hắn đều sụp đổ
Tướng lãnh trên xe ngựa giương cung lắp tên, lại bắn ra một tiễn, chỉ bất quá hiện tại Triệu Duệ Trí không cần chính diện đón đỡ, lấy thân pháp của hắn, muốn bắn trúng còn khó hơn lên trời
Liên tục bắn ba mũi tên đều thất bại, mà hắn đã không kịp bắn mũi tên thứ tư
Khóe miệng của Triệu Duệ Trí hiện lên nụ cười lạnh lẽo, bàn tay bổ tới đỉnh đầu của đối phương, ở khoảng cách gần như vậy toàn lực xuất thủ, hắn có lòng tin trong mấy chiêu giải quyết được đối phương
Nhưng lúc này, không gian bên cạnh hắn bỗng nhiên nứt ra, một lưỡi hái đen như mực trống rỗng xuất hiện, vô thanh vô tức cắt tới cổ hắn
Tóc gáy toàn thân Triệu Duệ Trí dựng đứng, trong lòng còi báo động mãnh liệt, từ khi hắn thần công đại thành, đã bao nhiêu năm chưa từng có loại cảm giác này
Hắn không lo được đối phó tướng lãnh bắn tên, vội vàng xoay tay chặn lại
Kim quang và hắc quang thoáng hiện, chấn ra sóng xung kích mãnh liệt, tượng binh ở xung quanh chống đỡ không nổi, cách gần thì nổ nát, cách xa một chút thì bị chấn ngã trái ngã phải
Triệu Duệ Trí lùi lại hơn mười trượng, bàn tay có máu tươi nhỏ xuống, đã bao nhiêu năm, đây là lần thứ nhất hắn bị thương, thậm chí hắn đã quên loại cảm giác này
Có điều lúc này hắn không có thời gian để ý vết thương, mà nhìn chằm chằm người thương tổn mình
Chỉ thấy toàn thân đối phương hắc khí lượn lờ, căn bản thấy không rõ dung mạo, bất quá bằng ngoại hình lờ mờ có thể thấy được hắn khoác khải giáp, hẳn cũng là một vị tướng quân