..
Hắn muốn chạy đến chỗ Tổ An, nhưng song phương cách quá xa, hắn căn bản không cách nào tới gần, chỉ có thể tiếp tục hướng phía trước hốt hoảng chạy trốn
Một bên khác Tổ An và Bích Linh Lung đã thuận lợi đi tới cầu ánh sáng bên cạnh, một đường leo lên tòa thứ ba Tiên Đảo
Khoảng cách gần nhìn trước mắt rộng rãi cung điện, Bích Linh Lung nhịn không được cảm thán nói:
- Quả nhiên là chỗ của tiên gia, cung điện này còn hùng vĩ hơn hoàng cung của chúng ta nhiều
Nhìn từ xa chỉ thấy cung điện, bây giờ đi tới nơi này mới phát hiện, dưới cung điện còn có ba bình đài, mỗi bình đài rộng lớn không gì sánh được, thô sơ giản lược đoán chừng, chí ít có thể dung vạn người
Giữa các bình đài đều có bậc thang cẩm thạch liên tiếp, trên bậc thang trăm cấp, chính là cửa cung
- Rất lạ sao
Tuy Mị Ly nói vậy, nhưng khóe môi hơi giương lên, hiển nhiên đối phương trong lúc vô tình khen ngợi để cho nàng rất hưởng thụ, mở ra đôi chân dài, trực tiếp đi lên
Biểu lộ của nàng có chút hoảng hốt, bao nhiêu năm trước, nàng cũng đi qua bậc thang tương tự..
Tổ An nhịn không được hỏi:
- Mỹ nhân sư phụ, ngươi rất quen thuộc cung điện này
- Làm sao có thể không quen thuộc
Mị Ly thở dài
- Đây cơ hồ là dựa theo Hàm Dương Cung xây lại, hơn nữa còn có rất nhiều cái bóng của A Phòng Cung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàm Dương Cung là cung điện của Đại Tần, về sau Tần Thủy Hoàng nhất thống thiên hạ, lại xây dựng thêm, lại tu A Phòng Cung, chỉ tiếc A Phòng Cung hao phí quá lớn, thẳng đến Tần Thủy Hoàng chết cũng chưa xây xong
Bích Linh Lung nhịn không được nhỏ giọng hỏi thăm Tổ An:
- Các ngươi nói Tần quốc kia, đến cùng là quốc gia nào, sao ta chưa từng nghe qua
Tổ An đáp:
- Một quốc gia ở thời kỳ thượng cổ, rất nhiều tư liệu lịch sử đã chôn vùi, hiện tại người không biết cũng bình thường
- Thượng cổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai mắt Bích Linh Lung tỏa sáng, căn cứ nghiên cứu, rất nhiều bí cảnh di tích ở bây giờ đều là di chỉ của thời kỳ thượng cổ, bên trong tràn ngập truyền thừa và kỳ ngộ, dù không có thuốc trường sinh bất lão, cũng sẽ thu hoạch không ít
Rất nhanh ba người đi qua bậc thang thật dài, tới trước một cửa cung to lớn, Tổ An vốn cho rằng sẽ đụng phải cơ quan gì, bất quá Mị Ly đi qua đẩy liền đẩy ra
Một cỗ không khí ngột ngạt chạm mặt tới, đó là dấu vết năm tháng lắng đọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An có chút kỳ quái:
- A, mặc dù không khí này có chút oi bức, nhưng không phải hoàn toàn không có dưỡng khí
Mị Ly nói:
- Cung điện xây dựng xảo diệu, rất nhiều địa phương bí ẩn có cửa thông gió, đương nhiên sẽ không khiến người ta ngạt thở mà chết
Nói xong đi vào, hiển nhiên trở lại chốn cũ để cho tâm tình nàng có chút khuấy động, đã không kịp chờ đợi muốn nhìn xung quanh
Tổ An và Bích Linh Lung cũng đi theo vào, bỗng nhiên hai người cảm thấy một cỗ lực lượng truyền đến, trực tiếp bị hút tới trên cửa chính
Trong nháy mắt Tổ An kịp phản ứng, lập tức từ trên cửa chính tránh thoát xuống, đồng thời kéo Bích Linh Lung ra
Hắn cảnh giác nhìn bốn phía, nhưng cơ quan gì cũng không có
Nhưng dù như thế, hai người vẫn không ngừng cảm giác được trên cửa truyền đến lực hút
Mị Ly cười cười:
- Không cần khẩn trương, chủ yếu là do đại môn này dùng nam châm làm thành, năm đó bởi vì Tần Hoàng thường bị ám sát, cho nên cố ý lấy nam châm to lớn chế tạo cửa cung, thần tử mang đồ sắt đi qua cửa cung đều sẽ xuất hiện dị thường
Tổ An nghĩ thầm thì ra là thế, bội kiếm pháp khí trên người hắn và Bích Linh Lung có không ít đồ sắt, cho nên mới sẽ bị hút
Hắn nhịn không được đậu đen rau muống nói:
- Tần Hoàng thật không có cảm giác an toàn, dùng Chiếu Đảm Kính kiểm tra dị tâm của thần tử, lại động tay chân ở trên cửa
Mị Ly thở dài:
- Lúc trước các nước phân tranh, vì thắng lợi, các quốc gia không từ thủ đoạn nào, hắn tự nhiên cũng phải phòng bị
Thời điểm nói chuyện, ba người đã vào cửa cung, một đường đi tới chính điện, bên trong vàng son lộng lẫy, trên đài cao còn có một long ỷ kim quang lóng lánh
Mị Ly đi ra phía trước, ngón tay vuốt ve long ỷ, ánh mắt nhìn về phía rèm che đằng sau:
- Năm đó mỗi khi có ngày lễ lớn, ta sẽ ngồi ở đằng sau
Nghe nàng nói, Bích Linh Lung giật mình, chẳng lẽ nữ nhân này là nhân vật thời kỳ thượng cổ
Sao nàng có thể sống lâu như thế
Chẳng lẽ trên đời thật có thuốc trường sinh bất lão
Trong lòng Tổ An lại bực bội, luôn cảm thấy Mị Ly nhớ lại quá khứ để hắn có chút khó chịu
Có điều rất nhanh hắn tự giễu cười một tiếng, gần hương lòng thấp thỏm là nhân chi thường tình, mình ăn dấm cái gì chứ
Đúng lúc này, tiếng cười ha ha truyền đến:
- Cuối cùng vẫn để ta tiến đến cung điện này
Tổ An biến sắc, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Triệu Duệ Trí đã đứng ở cửa đại điện, bất quá hiện tại tình huống của hắn không tốt lắm, toàn thân đều là vết máu, trước ngực cũng có vết thương khổng lồ, phía trên còn ẩn ẩn bốc lên hắc khí, không cần hỏi cũng biết là bị lưỡi hái của Bạch Khởi gây thương tích
Khí tức của hắn cũng không ổn định, bên cạnh hắn còn có Hà Lệ và ba tử sĩ Tề Vương phủ, trên người bọn họ đều bị thương, còn chật vật hơn Triệu Duệ Trí rất nhiều
- Cung điện của Tiên Cung và Đế Vương nhân gian cũng không có gì khác biệt nha
Triệu Duệ Trí nhướng mày, tuy khí thế nơi này càng thêm rộng rãi, nhưng không có nhảy ra phạm trù nhân gian, để hắn có chút thất vọng
Tổ An hỏi:
- Sao chỉ có mấy người các ngươi, người khác đâu
Trong lòng hắn thất vọng, vừa rồi lệnh những tượng binh kia không tiếc bất cứ giá nào đánh giết Triệu Duệ Trí, xem ra là không thành công
- Đều chết, bị những quái vật kia giết chết