Bích Linh Lung trừng mắt, dù nàng đoán được Mị Ly rất cường đại, nhưng còn là lần đầu tiên thấy nàng xuất thủ, không nghĩ tới binh khí giết người đáng sợ như vậy, ở trong tay nàng lại giống như đồ chơi
Mị Ly không nói gì thêm, mà đi tới bên tường, trên tường có bích hoạ, chỉ thấy phía trên vẽ một đám người quỳ bái một cánh cửa, một người cầm ăn mặc giống như cư sĩ, bức họa kế tiếp là cư sĩ kia cùng người trong phòng mưu đồ bí mật, bức thứ ba là hắn hốt hoảng đào tẩu, rất nhiều binh lính truy đuổi ở phía sau, bức thứ tư là vô số người bị chôn trong hố sâu, xung quanh đều là binh lính lạnh lùng
- Nguyên lai là hắn
Mị Ly bừng tỉnh đại ngộ
Lúc này truyền tới một thanh âm thăm thẳm:
- Bao nhiêu năm, rốt cục có người tới
Tổ An và Bích Linh Lung cảm thấy tóc gáy dựng lên, bởi vì thanh âm này là từ trong quan tài truyền đến
Mị Ly nhíu mày:
- Yêu ma quỷ quái phương nào, dám ở chỗ này giả thần giả quỷ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ống tay áo vung lên, một cỗ kình khí vọt thẳng qua, cái nắp trên quan tài tung bay, ở trên không trung chuyển rất nhiều vòng, sau cùng nặng nề ngã xuống mặt đất
Tổ An nghĩ thầm nữ nhân này thật bạo lực, một lời không hợp liền trực tiếp lật quan tài của người ta
Trong mắt Bích Linh Lung thì dị sắc liên tục, nàng cực kỳ thưởng thức phong cách của đối phương, mình lúc nào mới có thể khoái ý ân cừu như vậy
Mị Ly trực tiếp bay qua, Tổ An và Bích Linh Lung cũng vội vàng đuổi theo
Chỉ thấy trong quan tài, một bộ thi thể sinh động như thật nằm ở nơi đó, người mặc áo bào xanh, trên đầu đội mũ, rất giống cư sĩ ở trong bích họa
- Nguyên lai là ngươi
Trong mắt Mị Ly lóe lên vẻ kinh ngạc, lời nàng vừa dứt, trung niên trong quan tài nhanh chóng tiêu tán, sau cùng biến thành một đống tro bụi, trong quan tài chỉ còn lại một đống hài cốt
Bích Linh Lung nhìn mà kinh hãi, vô ý thức nhích tới gần Tổ An
Tổ An thầm nghĩ những quan tài này quả nhiên đều đặc chế, có thể trường kỳ bảo trì nhục thân bất hủ, một khi mở quan tài ra tiếp xúc không khí, sẽ lập tức oxi hoá
- Sư phụ, người kia là ai
Tổ An tò mò hỏi, trước đó thân thể Phù Tô được duy trì thời gian dài hắn có thể hiểu được, dù sao đã từng là Hoàng Thái Tử, địa vị đặc thù, nhưng vì sao người này cũng có đãi ngộ như vậy
- Còn nhớ trước đó ta nói Doanh Chính vì cầu thuốc trường sinh bất lão, thu nạp phương sĩ thiên hạ giúp đỡ tìm kiếm không
Mị Ly nói
- Hắn là một cái bên trong, Lô Sinh
Nói xong nàng chỉ chỉ bích hoạ giải thích:
- Thực ra vừa rồi nhìn thấy bích hoạ thứ nhất ta đã có suy đoán, bản vẽ thứ nhất miêu tả cố sự năm đó Lô Sinh cầu Tiện môn, Tiện môn là thần tiên trong truyền thuyết thượng cổ, đồng thời đọc giống Tiên môn, nên rất được Doanh Chính xem trọng
- Có điều hắn không cầu được thuốc trường sinh bất lão, hao phí rất nhiều nhân lực vật lực, sau cùng tìm về một quyển Lục Đồ Thư, tương truyền là do Tiên Nhân viết, có thể biết quá khứ tương lai
- Doanh Chính hỏi hắn tương lai của Tần quốc, hắn từ trong Lục Đồ Thư lấy được một câu..
“người Vong Tần, Hồ dã”, Doanh Chính nghe xong, cho rằng là người Hồ Hung Nô ở phương bắc, liền phái Mông Điềm dẫn 300 ngàn đại quân lên phía bắc, xây dựng Vạn Lý Trường Thành phòng bị người Hồ xuôi nam
Tổ An nghĩ thầm nguyên lai câu nói nổi tiếng trong lịch sử kia đến từ nơi này, đáng tiếc Doanh Chính người tính không bằng trời tính, câu kia không phải chỉ Hung Nô, mà là người thừa kế Hồ Hợi
Bích Linh Lung tò mò chỉ vào mấy bức tranh đằng sau kia hỏi:
- Vậy đằng sau lại là chuyện gì xảy ra
Mị Ly đáp:
- Vừa rồi nói, vì tìm thuốc trường sinh bất lão, Lô Sinh có thể nói cầu được ước thấy, muốn cái gì cho cái đó, nhưng càng như vậy Lô Sinh càng sợ hãi, bởi vì trải qua nhiều năm tầm tiên vấn đạo, hắn rõ ràng trên đời không có cái gọi là thuốc trường sinh bất lão, lo lắng cuối cùng không tìm ra sẽ bị Doanh Chính hỏi tội, thế là lén đào vong, sau khi Doanh Chính biết chuyện thì cực kỳ tức giận, cảm thấy mình tốt với Lô Sinh như vậy, kết quả hắn còn phản bội mình, sau đó điều tra tất cả phương sĩ, xem ai từng có cấu kết mưu đồ bí mật với Lô Sinh, cuối cùng điều tra ra vài trăm người, đều bị hắn hạ lệnh xử quyết
Tổ An giật mình:
- Đây không phải đốt sách chôn nho sĩ sao
- Nho sĩ
Mị Ly cau mày
- Thời điểm kia nho sinh còn không có thành tựu, có quan hệ gì tới bọn hắn
Tổ An cảm thấy cũng đúng, xem ra vương triều hậu thế vì tính chính thống của mình, khoa trương Tần Thủy Hoàng tàn bạo, cố ý bôi nhọ hắn
Đúng lúc này, một thanh âm từ phía sau truyền đến:
- Không nghĩ tới nhiều năm như vậy, còn có thể nhìn thấy Hoàng Hậu
Tổ An quay người, nhìn chằm chằm bích hoạ trên tường, bởi vì hắn phát hiện lần này thanh âm là từ trong vách tường truyền đến,
Chỉ thấy hình ảnh phương sĩ trên bích hoạ ẩn ẩn lóe qua một đạo u quang, phảng phất như có nhân ảnh trong suốt muốn đi ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mị Ly kinh ngạc:
- A, ngươi có thể sống đến bây giờ
Rất nhanh, một bóng người hơi mờ từ trong vách tường leo ra, lúc này hình ảnh của hắn trong bích họa biến mất không thấy gì nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Phong ấn một sợi tàn hồn ở nơi này, bây giờ cảm nhận được người hữu duyên mới thức tỉnh, rất nhanh lại sẽ biến thành tro bụi, sao có thể tính là sống
Nhân ảnh trong suốt hiển nhiên chính là Lô Sinh, ngữ khí của hắn cực kỳ hiu quạnh
Có điều hắn nhìn về phía Mị Ly, ánh mắt trở nên sốt ruột:
- A, Hoàng Hậu, vì sao ngươi còn sống, chẳng lẽ trên đời thật có thuốc trường sinh bất lão
Mị Ly lạnh nhạt nói:
- Trên đời nào có trường sinh bất lão, ta có thể sống đến bây giờ là đủ loại cơ duyên xảo hợp thúc đẩy, không có thể phục chế