Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1584: Thiên Mệnh chi tử




Bích Linh Lung đỏ mặt, nghĩ thầm sao nàng lại hỏi vấn đề như vậy, có điều nàng vẫn bản năng đáp:
- Đau..
còn có chút trướng… nhưng chung quy là không tệ…
Mị Ly:
-


Nàng hít sâu một hơi, mới tiếp tục nói:
- Ta là hỏi ngươi cảm giác thân thể của Tổ An hiện tại thế nào, có chuyển biến tốt đẹp không
Bích Linh Lung:
- ..
Nàng hận không thể có kẽ đất chui vào
Một lúc lâu sau mới sâu kín đáp:
- Hiện tại tựa hồ thân thể hắn không còn nứt toác
- Vậy thì tốt, các ngươi tiếp tục đi
Mị Ly chậm rãi thở phào, xem ra Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh có hiệu quả
Nàng xách Triệu Duệ Trí bay ra ngoài, tiện tay ném đối phương ở ngoài phòng, mình cũng không có đi vào, chỉ ngồi ở cửa ra vào điều tức
Nhưng nghĩ tới sự tình phát sinh hôm nay, một đường nhìn thấy những cố nhân kia, tâm nàng không có cách nào bình tĩnh trở lại
Bích Linh Lung thấy nàng xách Triệu Duệ Trí đi, biết nàng là vì ngăn ngừa mình khó chịu, trong lòng tràn ngập cảm kích
Có điều suy nghĩ của nàng rất nhanh đã bị nam nhân trên người mạnh mẽ đâm tới cắt đứt, nàng nhịn không được nhẹ nhàng đấm ngực đối phương:
- Thật là bại hoại… a…
..
Cũng không biết qua bao lâu, Bích Linh Lung bỗng nhiên giật mình, nàng cảm giác được trong thân thể phảng phất như có hắc động, tinh hoa sinh mệnh của nàng không ngừng bị hút đi
Nàng bản năng muốn đẩy nam nhân trên người ra, bất quá lập tức nghĩ tới cái gì, nàng cuối cùng buông tay, ngược lại ôn nhu ôm hắn, trong miệng lẩm bẩm:
- Dù sao ta cũng không còn sống bao nhiêu năm, chỉ cần có thể cứu ngươi là được
Nàng tưởng Mị Ly lừa nàng, loại liệu thương này rất có thể là lấy tinh hoa sinh mệnh một người thành toàn một người khác, có điều nàng nhìn mình tóc trắng như tuyết, dù sao trước đó mình thi triển cấm chiêu, thọ nguyên bị hao tổn trên diện rộng, sống lâu mấy năm sống ít mấy năm đã không quan hệ, dù sao nam nhân này vì cứu nàng, ngay cả mệnh cũng không cần
Theo đối phương hấp thu, nàng cảm thấy càng ngày càng suy yếu, da thịt biến thành u ám, thậm chí có chút khô quắt, ý thức cũng dần dần mơ hồ
Nàng cho rằng mình chết chắc, bất quá sự tình vượt quá nàng dự kiến phát sinh, cũng không lâu lắm, nàng cảm giác một cỗ tinh hoa sinh mệnh dồi dào tiến vào trong cơ thể, kinh mạch khô héo bắt đầu tẩm bổ khôi phục, thân thể nở nang, trên da thịt bịt kín một tầng quang mang lóng lánh, ngay cả tóc trắng cũng khôi phục thành bộ dáng trước kia, không đúng, thậm chí còn đen nhánh xinh đẹp hơn
- Đây là..
Bích Linh Lung có chút thất thần
- Hắn tu luyện công pháp rất đặc thù, lại thêm huyết mạch đặc thù, có thể giúp người thoát thai hoán cốt, năm đó Sở..
Khụ khụ, những thọ nguyên hao tổn kia tự nhiên không thành vấn đề
Mị Ly không biết lúc nào đã đi tới bên người nàng, hiển nhiên nàng vẫn không yên lòng chạy đến xem tình huống
Bích Linh Lung đỏ mặt kéo y phục qua che ở trước người, Mị Ly cũng giả vờ không nhìn thấy, chạy tới kiểm tra khí tức trong cơ thể Tổ An, thấy hắn xác thực đã ổn định lại mới buông lỏng một hơi
Bích Linh Lung ở một bên quan sát, thấy Mị Ly kiểm tra thân thể Tổ An không chút ngại ngùng, trong lúc nhất thời sắc mặt có chút cổ quái, đôi thầy trò này thực không giống sư đồ nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An cảm thấy mình như mơ một giấc mộng, mơ tới rất nhiều sự tình, chờ hắn mở mắt, phát hiện Mị Ly ở cách đó không xa cười như không cười nhìn mình, mà Bích Linh Lung thì chột dạ dời mắt, nhưng lại nhịn không được vụng trộm liếc hắn, ánh mắt so với ngày bình thường nhiều hơn mấy phần ôn nhu
Tổ An nhanh chóng sờ thân thể, sau đó vận chuyển nguyên khí kiểm tra, hắn nhịn không được hưng phấn nhảy dựng lên:
- Ha ha ha, Tổ mỗ người phúc lớn mạng lớn, như vậy còn có thể sống sót, xem ra quả nhiên là Thiên Mệnh chi tử
Trước đó thi triển phím Print mấy lần, mỗi lần phản phệ đều để hắn thống khổ vạn phần, lần này chém gió lớn như vậy, hắn đã làm tốt chuẩn bị biến thành tro bụi, dù sao lúc đó cũng là bị bức không có cách nào
Không nghĩ tới lại sống sót
Không chỉ sống sót, hơn nữa trạng thái còn tốt hơn lúc đỉnh phong
Đây không phải Thiên Mệnh chi tử, cái gì mới là Thiên Mệnh chi tử
Lúc này bên cạnh truyền đến thanh âm thăm thẳm của Mị Ly:
- Khoan đắc ý, cái mạng của ngươi là Linh Lung cứu trở về
Trước đó nàng còn mở miệng kêu nha đầu, lần này lại trực tiếp gọi tên, dù sao đối phương nỗ lực như thế, dưới cái nhìn của nàng cũng coi như thê tử của đồ đệ, thân là trưởng bối, chút khí độ ấy vẫn phải có
- Linh Lung
Tổ An giật mình, nghĩ thầm Linh Lung từ đâu tới bản sự cứu ta
Bỗng nhiên hắn chú ý tới mái tóc của Bích Linh Lung đã đen, vui mừng nói
- Tóc ngươi khôi phục
- Ừm
Khuôn mặt của Bích Linh Lung đỏ bừng, trong lúc nhất thời không biết giải thích như thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mị Ly nhìn không được:
- Xú tiểu tử, ngươi là thật ngốc hay giả ngu, người ta hi sinh lớn như thế, ngươi còn ở chỗ này nói cái này nói cái kia
Nghe nàng nói, rất nhiều trí nhớ từ trong đầu tràn ra
Vừa rồi hắn cũng không phải hoàn toàn không cảm giác, chẳng qua lúc đó ý thức có chút mơ hồ, còn tưởng là đang nằm mơ hoặc ảo giác
Bây giờ trải qua Mị Ly nhắc nhở, rất nhiều hình ảnh lập tức rõ ràng
Hắn nhịn không được nhìn về phía Bích Linh Lung:
- Linh Lung, cám ơn ngươi
Thời điểm này đa tạ cảm giác rất quái, hắn rất muốn tát mình một cái, xem ra vừa khôi phục lại não còn chưa tỉnh táo lắm
Bích Linh Lung đỏ mặt:
- Chỉ bởi vì trước đó ngươi cứu ta rất nhiều lần, cho nên ta cũng cứu ngươi một lần, ngươi không nên suy nghĩ nhiều
Tổ An nhịn không được cười cười, Mị Ly ngạc nhiên nói:
- Ngươi cười cái gì

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.