Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1622: Thi thể sẽ không nói dối




Hàn Phượng Thu đáp:
- Y phục của nàng, chỉ bất quá khá mộc mạc
Tổ An nhìn hắn:
- Nghe ý tứ lời này của ngươi, tựa hồ nàng cố ý ăn mặc như thế để che giấu tai mắt người, giống như nửa đêm đi hẹn hò nhỉ
Hàn Phượng Thu biến sắc:
- Ta không có, đừng nói mò, việc quan hệ đến danh dự của Trắc phi, Tổ đại nhân nói cẩn thận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Đùa chút mà thôi, Hàn đại nhân chớ có khẩn trương như thế
Tổ An vỗ vai hắn, kéo hắn đi ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Toàn thân Hàn Phượng Thu cứng đờ, không quen bị hắn kề vai sát cánh, đồng thời lo lắng hắn đột nhiên xuất thủ đánh lén, vậy mình thật đúng là không có sức phản kháng
Nhưng trực tiếp đẩy ra mà nói, tựa hồ sẽ triệt để đắc tội đối phương
Đến thời điểm hắn lại mượn đề tài nói chuyện càng phiền phức
Nghĩ tới nghĩ lui, đối phương cũng không đến mức ở Vương phủ ra tay với mình, lúc này mới dần dần trầm tĩnh lại
Thời điểm trong lòng hắn thiên nhân giao chiến, căn bản không thấy Tổ An tiện tay từ bên trong lấy một kiện y phục của Tề Vương Trắc phi, thu vào trong Lưu Ly Bảo Châu
Ra sân nhỏ, Tổ An lại hỏi:
- Nha hoàn bên người Trắc phi nương nương đâu
Hàn Phượng Thu cười nói:
- Sớm đã chuẩn bị tốt cho Tổ đại nhân
Nói xong vẫy tay, rất nhanh một đám nha hoàn vú già đi tới
Người hầu hạ Trắc phi của Vương gia, tự nhiên không có nam nhân
Tổ An như có điều suy nghĩ, nhìn bộ dáng của hắn giống như tính trước kỹ càng
Hắn để thủ hạ phân biệt hỏi thăm những nha hoàn kia, mình thì gọi một nha hoàn ăn mặc khá tốt vào trong phòng đơn độc hỏi thăm
Hàn Phượng Thu vì tránh hiềm nghi, trực tiếp ở bên ngoài viện chờ
- Ngươi tên gì
Tổ An dò hỏi
- Thu Nguyệt
Nha hoàn kia cúi đầu đáp
- Ngươi là thiếp thân nha hoàn của Tề Vương Trắc phi
- Vâng
- Nếu là thiếp thân nha hoàn, vì sao đêm đó không ở bên người chủ tử, làm hại nàng trượt chân rơi xuống nước, không ai có thể cứu giúp
Thanh âm của Tổ An lạnh lẽo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nha hoàn kia sợ hãi đáp:
- Đêm đó chủ tử nửa đêm lặng lẽ ra ngoài, không có gọi chúng ta
Tổ An cười lạnh nói:
- Thân là thiếp thân nha hoàn, chủ nhân nửa đêm rời đi ngươi lại nói không biết
Nha hoàn kia vội vàng đáp:
- Ta cũng không biết vì sao, đêm đó ngủ cực kỳ sâu, ngày bình thường ta chỉ cần có tiếng động nhỏ sẽ tỉnh
- Ồ
Tổ An nhướng mày
- Đêm đó ngươi có trúng mê hương hay bị người điểm huyệt ngủ không
Nha hoàn nghi hoặc:
- Ta không biết, bất quá ở Tề Vương phủ, sao có thể có mê hương hay kẻ xấu
Tổ An trầm tư một lát, bỗng nhiên hỏi:
- Chủ tử nhà ngươi ngày thường thân cận với ai
Ý của ta là trừ Tề Vương ra
Nha hoàn hoảng sợ:
- Đại nhân không nên nói lung tung, chủ tử của chúng ta toàn tâm toàn ý với Vương gia, làm sao có thể thân cận người khác
Tổ An cười lạnh nói:
- Ta chỉ hỏi nàng thân cận với người nào, cũng không có nói nam nhân hay nữ nhân, phản ứng đầu tiên của ngươi lại là nam nhân, đây không phải chưa đánh đã khai
Nha hoàn vội vàng giải thích:
- Đại nhân, mặc dù Vương phủ không so được hoàng cung, nhưng mỗi phi tử của Vương gia vì tranh sủng khó tránh khỏi..
Khó tránh khỏi có chút..
- Ngươi là muốn nói lục đục với nhau
Thấy nàng ấp a ấp úng, Tổ An không kiên nhẫn
Nha hoàn biến sắc:
- Nô tỳ không dám ở sau lưng vọng nghị các vị nương nương..
Bất quá ở trong môi trường này, chủ tử của chúng ta tự nhiên không có khả năng thân cận nữ nhân khác
Tổ An lại hỏi:
- Vậy nàng có cừu oán với người nào
Trong phủ ai hận nàng nhất
Nha hoàn lắc đầu:
- Có lẽ giữa chư vị nương nương có chút minh tranh ám đấu, nhưng không đến mức động tâm tư giết người, tuy Vương gia rộng lượng, nhưng xưa nay tài đức sáng suốt, ai làm ra sự tình này, tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ, cho nên các nương nương không cần thiết bốc lên phong hiểm lớn như vậy
Hơn nữa những năm này chủ nhân thâm cư không ra ngoài, tính cách ôn nhu thiện lương, rất ít kết thù kết oán, ta rất khó tưởng tượng ai sẽ muốn giết nàng
- Vậy ngươi cũng cảm thấy nàng chết là ngoài ý muốn
Tổ An nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng
- Trước đó Vương gia cũng điều tra sự kiện này, ra kết luận cũng là ngoài ý muốn, chẳng lẽ còn có ẩn tình gì
Nha hoàn không hiểu hỏi
Tổ An rơi vào trầm mặc, phất tay tỏ ý nàng lui xuống
Đợi nàng đi đến cửa, bỗng nhiên gọi nàng lại:
- Đúng rồi, nàng đối đãi ngươi có tốt không
- Chủ nhân ôn nhu thiện lương, đối đãi người phía dưới cực kỳ hiền lành, đối với ta càng thân như tỷ muội, đáng tiếc..
Đáng tiếc..
Nha hoàn mặt lộ vẻ bi thương, yên lặng khóc ồ lên
Thấy hỏi không ra cái gì, liền tỏ ý nàng rời đi
Sau đó hắn trực tiếp đi ra cửa, thị vệ khác cũng lục tục ngo ngoe ghi xong khẩu cung, thấy hắn đều không lộ ra dấu vết khẽ lắc đầu, hiển nhiên không có tin tức hữu dụng, Tề Vương Trắc phi chết giống như ngoài ý muốn rơi xuống nước vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.