Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1637: Khó được hồ đồ




Tang Thiến mộng bức:
- Thế nhưng bọn họ chưa động phòng, không thể có con mồ côi từ trong bụng mẹ nha
Tang Hoằng lạnh nhạt nói:
- Nhưng người ngoài lại không biết
Tang Thiến:
-


- Được rồi, đừng nghĩ nữa, sớm về nghỉ ngơi đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tang Hoằng đứng dậy vỗ vỗ vai nàng
- Đúng rồi, gần đây cha tâm huyết dâng trào, viết một bộ chữ, vừa vặn có thể tặng cho ngươi
Nói xong từ trong tay áo lấy ra một cuộn giấy vết mực chưa khô đưa cho nàng, sau đó chậm rãi rời đi
Tang Thiến mở ra xem xét, chỉ thấy trên đó viết bốn chữ "khó được hồ đồ"
Nàng đầu tiên là sững sờ, sau đó như có điều suy nghĩ
Nàng xưa nay thông minh, hôm nay phụ thân bỗng nhiên chạy ra phảng phất như cố ý trì hoãn cái gì, nàng đã có chút hoài nghi, bây giờ nhìn bức chữ này, còn có vừa rồi hắn nói, nhất thời đã rõ ràng
Nguyên lai phụ thân đã biết hết thảy
Nhưng coi như vì báo ân, cũng không cần cầm tẩu tẩu ra gán nợ chứ
Tang gia như vậy không khỏi quá hèn mọn
Lại nói, coi như tẩu tẩu thật mang thai, đối ngoại tuyên bố là con của ca ca, nhưng chúng ta đều rõ ràng, đứa bé kia cùng Tang gia một chút liên hệ máu mủ cũng không có, như vậy có ý nghĩa gì
Sắc mặt Tang Thiến lúc đỏ lúc trắng, nhìn gian phòng của Trịnh Đán, nhiều lần muốn đi, cuối cùng thu hồi lại
Nàng thăm thẳm thở dài, cuối cùng chán nản trở lại phòng của mình
Tang Hoằng ở nơi xa một mực dò xét, sắc mặt giếng cổ không gợn sóng, nữ nhi xác thực rất thông minh, đáng tiếc tuổi trẻ còn kém chút hỏa hầu, không minh bạch ý nghĩ chính thức của ta
..
Sáng sớm ngày thứ hai, Tổ An rón rén rời Tang gia, trên đường còn dư vị hôm qua tắm uyên ương kiều diễm, Trịnh Đán thật là tiểu yêu tinh
Bất quá cảm giác trời còn chưa sáng đã bị đuổi ra ổ chăn thơm ngào ngạt thật rất khó chịu, ân, đợi Đán Đán khôi phục tự do sẽ tốt hơn nhiều
Một đường mơ mộng tương lai, hắn cũng không có đi hoàng cung, mà thẳng tới Tề Vương phủ
Hắn không đi cửa lớn, mà lặng lẽ lẻn vào
Bất quá không giống tối hôm qua, lần này hắn không có tận lực ẩn tàng
Quả nhiên, rất nhanh liền bị thị vệ bên trong phát hiện
Tổ An bình tĩnh nói:
- Dẫn ta đi gặp Tề Vương
..
Trong thư phòng, Tề Vương mặt không biểu tình nhìn Tổ An, lạnh nhạt nói:
- Ngươi có biết tự ý xông vào Vương phủ là tội danh gì không
Thế giới này bởi vì không có điện, sống về đêm không có phong phú, ngủ phổ biến tương đối sớm, nên tự nhiên dậy cũng rất sớm
Tề Vương vừa rửa mặt xong, nghe cấp dưới bẩm báo thì kinh ngạc, bất quá vẫn để người mang Tổ An tới
Tổ An cười cười:
- Chỉ không muốn để người nhìn thấy ta từ cửa chính đến tìm Vương gia, gây nên phiền phức không tất yếu mà thôi
- Ngươi sáng sớm đến tìm bản Vương làm gì
Tề Vương tò mò
Tổ An thu hồi nụ cười, âm thanh lạnh lùng nói:
- Vương gia, ngươi phạm tội
Tề Vương đầu tiên là sững sờ, sau đó giận dữ:
- Hỗn trướng, ngươi cố ý đến tiêu khiển bản Vương sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến từ Triệu Cảnh, điểm nộ khí +444
Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ, Tổ An không chút hoang mang nói:
- Trắc phi chết đuối ta đã tra rõ ràng, nàng không phải chết đuối, mà bị người lấy nội kình nhập não phá hủy sinh cơ, sau đó lại thả vào ao nước làm ra giả tượng, mà hung thủ, Vương gia cần phải rõ ràng là ai
Nghe hắn nói chi tiết như vậy, Tề Vương rơi vào trầm mặc, cũng không giải thích, mà nhìn đối phương:
- Ngươi chạy đến trong phủ bản Vương như vậy, không sợ không ra được sao
Tổ An cười cười:
- Vương gia là người thông minh, chắc hẳn sẽ không làm ra sự tình không khôn ngoan như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hôm nay ta tới là trước thông báo Vương gia một tiếng, sau đó ta sẽ tiến cung bẩm báo Hoàng Thượng việc này
Trong lòng Tề Vương hơi động:
- Ngươi còn chưa bẩm báo Hoàng Thượng
Tổ An đáp:
- Ta không phải đang muốn đi sao
Tề Vương hơi nheo mắt, trên dưới dò xét Tổ An một chút, lập tức ý thức được đối phương cố ý đến thông báo mình, để hắn sớm chuẩn bị kế sách ứng đối, nhưng vì sao Tổ An phải làm như vậy
Hắn bất động thanh sắc hỏi:
- Tại sao ngươi phải sớm nói cho ta
Tổ An đáp:
- Từ xưa đến nay, thỏ chết chó nấu, chim chết cung tàn, chỉ có Vương gia ngươi còn, ta mới có giá trị lớn nhất
Tề Vương cười lạnh nói:
- Dám nói lời đại nghịch bất đạo như vậy, người đêu, kéo ra ngoài chém đầu
Tổ An không có bối rối chút nào, mỉm cười nhìn đối phương
Rất nhanh, một đám thị vệ như lang như hổ xông tới muốn bắt hắn, Tề Vương cau mày, cuối cùng phất tay tỏ ý bọn họ lui ra:
- Tựa hồ ngươi không sợ
Tổ An cười cười:
- Tại sao phải sợ
Ta phụng chỉ tra án, Vương gia chặt ta không phải là công nhiên tạo phản sao, như thế ngay cả các đại thần ủng hộ Vương gia cũng chỉ có thể phủi sạch quan hệ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.