Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1651: Đừng mong hối lộ ta




Phải biết hai người là vì báo đáp Tổ An mới ở chỗ này mở tiệc chiêu đãi đối phương, kết quả bây giờ ngay cả cửa cũng không thể vào, bọn họ cảm thấy mất mặt ném về tận nhà, hận không thể có một cái lỗ chui vào
Nhìn lấy hai người quẫn bách, Tổ An cười vỗ vỗ vai hai người an ủi:
- Không sao, để cho ta tới thử một chút
Thấy hắn không trách cứ, Cao Anh và Bùi Hữu cảm kích, bọn họ cũng coi như nhân vật tai to mặt lớn trong kinh thành, kết quả mời khách thành như vậy, hơn phân nửa ngày mai sẽ trở thành trò cười
Còn Tổ An nói để hắn thử, hai người không có để ở trong lòng, dù sao vừa rồi hai người nói nhiều như vậy, thậm chí không tiếc khiêng Liễu gia, Bùi gia ra cũng vô dụng, hắn có biện pháp gì chứ
- Vị bộ đầu này, mời mượn một bước nói chuyện
Tổ An tỏ ý bộ đầu kia qua một bên
- Làm gì, đừng nghĩ hối lộ ta
Bộ đầu kia nhắc nhở, có điều hắn biết bây giờ Tổ An danh tiếng rất thịnh, mặt mũi vẫn phải cho
Tổ An kéo hắn qua một bên:
- Bộ đầu đại nhân cao tính đại danh là gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Thế nào, muốn thu về tính sổ
Cũng không sợ nói cho ngươi, ta họ Bao tên Sách, có thủ đoạn gì cứ dùng, dù sao ta chỉ theo lẽ công bằng chấp pháp
Bộ đầu kia nghiêm nghị nói, thần sắc có mấy phần lẫm liệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Họ tốt, tên cũng tốt
Tổ An nghĩ thầm nguyên lai là chính trực chi sĩ ghét ác như cừu, như vậy sự tình đằng sau càng dễ làm hơn
- Bao bộ đầu hiểu lầm, ta tuyệt đối không có lòng trả thù, chỉ muốn nói chuyện với ngươi..
Vừa nói vừa phát động kỹ năng Ta Có Một Bằng Hữu:
- Ta có một bằng hữu, trước đó vài ngày hắn được Nam Huân cô nương tự thân mời, đáng tiếc danh thiếp bị người trộm, sau đó còn tìm thợ khéo đến đổi thành tên hắn, khiến người khác nhìn không ra sơ hở
Bùi Hưng Ngôn nhìn hai người vừa nói chuyện phiếm vừa chỉ trỏ về phía mình, đang muốn phát tác, nhưng lập tức nghĩ tới mới vừa rồi bị Tổ An đánh cho thổ huyết, hắn trong lúc nhất thời có chút sợ hãi, không dám đắc tội đối phương
- Cái gì, lại còn có sự tình như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bao bộ đầu biến sắc, nhìn về phía Bùi Hưng Ngôn, ánh mắt cực kỳ bất thiện, hắn đời này hận nhất là loại người giở trò bịp bợm
Ở dưới kỹ năng của Tổ An ảnh hưởng, hắn vô ý thức nghĩ vị bằng hữu kia là Tổ An, hơn nữa vô ý thức tin tưởng cả sự tình
Có điều hắn không có hoàn toàn mất đi phán đoán, cau mày nói:
- Tổ đại nhân, tuy ngươi tao ngộ ta rất đồng tình, nhưng hôm nay ta nhận được mệnh lệnh, người không có danh thiếp không cho phép vào, nếu không ta cản Bùi Hưng Ngôn lại, để bọn hắn không tiến vào
Thấy khẩu khí của hắn buông lỏng, Tổ An nói:
- Bằng hữu của ta và Y đại nhân nhà các ngươi là huynh đệ kết bái, hắn để bằng hữu kia của ta đi vào chờ hắn
Đối phương mở miệng một tiếng cấp trên cũng không khó đoán, thân là bộ đầu của kinh thành, chỉ có Kinh Triệu Duẫn Y Thuần mới có thể sai khiến bọn họ
- Ngươi và Y đại nhân là huynh đệ kết bái
Bao bộ đầu giật mình
- Xuỵt, là bằng hữu kia của ta, không phải ta
Tổ An nhỏ giọng nhắc nhở
- Lý giải lý giải
Bao bộ đầu suy nghĩ rất nhiều, ngày bình thường Y đại nhân và người Tề Vương nhất mạch giao hảo, mà Tổ An lại là người Đông Cung, giữa hai người lại có giao tình sâu như vậy, xác thực không thể để người biết được
Hắn do dự một chút:
- Vậy các ngươi vào đi
Tuy hắn cương chính, nhưng không phải loại không hiểu nhân tình thế thái, Y đại nhân có ân với hắn, huống chi hôm nay mệnh lệnh trông coi Hồng Tụ Chiêu là Y đại nhân hạ, hắn làm sao có thể ngăn đối phương
- Đa tạ Bao đại nhân, bằng hữu của ta nhất định sẽ nói lên việc này cho Y đại nhân
Tổ An vừa cười vừa nói
Bao bộ đầu nghiêm mặt nói:
- Không cần, tiện tay mà thôi
Tổ An trở lại bên người Cao Anh và Bùi Hữu, nói:
- Đi thôi
Mới đầu Cao Anh và Bùi Hữu còn tưởng đi địa phương khác, kết quả đối phương kéo bọn hắn đi vào trong
- Xong, nếu sinh ra xung đột với sai dịch, thôi thôi, xông vào là được, sau khi sự việc xảy ra tìm người trong nhà giúp đỡ khắc phục hậu quả
Hai người không hẹn mà cùng nghĩ, lấy bối cảnh của hai người, chắc chắn sẽ không bởi vì sự kiện này mà bị tử tội, nhưng công nhiên xung đột với sai dịch, cái tội danh này cũng không nhỏ, bất quá đã đến nước này, trong lòng hai người cũng kìm nén một hơi, không có đạo lý lùi bước
Ai biết những sai dịch kia cho đi, hai người chấn kinh, tình huống như thế nào
Đừng nói bọn họ, người khác ở bên ngoài chờ chế giễu cũng mắt trợn tròn, đánh trống reo hò:
- Bọn họ không có danh thiếp sao có thể đi vào
Bao bộ đầu dương dương danh thiếp vừa rồi bọn họ đưa qua, lạnh nhạt nói:
- Bọn họ có danh thiếp, chỉ là vừa rồi chúng ta nhìn lầm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.