Y Chí Bính âm thầm đậu đen rau muống, gia hỏa này thật biết trang bức, rõ ràng không thích đối phương, lại nói ngưu bức hống hống như vậy
Nhưng hắn không thể không thừa nhận, đối phương thực quá tuấn tú, nói như thế mới hợp lý
Lời như vậy nếu từ trong miệng mình nói, sẽ chỉ làm trò hề cho thiên hạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn vừa cười vừa nói:
- Ngọc công tử đã không thích, ta đi đánh hắn ra là được
Trong lòng Ngọc Nam hơi động, bất quá trên miệng vẫn khách sáo:
- Không cần thiết, một tôm tép nhãi nhép mà thôi
Y Chí Bính đương nhiên sẽ không coi hắn khách sáo là thật, vừa cười vừa nói:
- Y mỗ đi một chút sẽ trở lại uống chén rượu này
Nói xong trực tiếp đi ra phòng, bắt chuyện bọn thủ hạ theo mình
Người trong phòng cười nói:
- Y huynh có thượng cổ chi phong nha, chỉ sợ trở lại rượu còn ấm, hâm rượu đuổi Tổ An, cũng có thể xem là giai thoại
Ngọc Nam cũng mỉm cười, tuy hắn không quan tâm tiền tài, nhưng xưa nay coi trọng danh vọng, nếu sự tích "hâm rượu đuổi Tổ An" của Y Chí Bính lan truyền, hắn sẽ càng được người ca ngợi, dù sao Y Chí Bính lợi hại như vậy, cũng chỉ vì thu được một tiếng cười của mình mà thôi
Lại nói Tổ An và Cao Anh, Bùi Hữu trò chuyện với nhau thật vui, đang muốn tìm vị trí ngồi xuống, bỗng nhiên đi tới một công tử ca dung mạo bỉ ổi..
gọi hắn là công tử quả thực là làm nhục cái từ công tử này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ai cho các ngươi đến
Người tới tự nhiên là Y Chí Bính, hắn ở trước mặt Ngọc Nam như cún con, nhưng phụ thân hắn là Kinh Triệu Duẫn, ở trước mặt người khác tự nhiên có ngạo khí của mình
- Y Chí Bính, chúng ta đến còn phải được ngươi phê chuẩn
Bùi Hữu khó chịu ngữ khí của đối phương, đều là đệ tử thế gia, ai sợ ai
Cao Anh lặng lẽ giới thiệu cho Tổ An thân phận bối cảnh của đối phương, Tổ An nghe xong thì vui, chỉ là danh tự, nghe liền muốn đánh người
Y Chí Bính tự nhiên kiêng kị Liễu gia và Bùi gia, đáng tiếc bọn họ một cái chỉ là cháu ngoại Liễu gia, một cái không phải trưởng tử Bùi gia, tự nhiên không để ở trong lòng:
- Ta tưởng là ai, nguyên lai là Bùi công tử và kỹ sư tử
Ngay sau đó lời nói của hắn xoay chuyển, nhìn sai dịch nói:
- Kiểm tra danh thiếp trên người bọn họ
Sau khi nói xong lại cười tủm tỉm nhìn ba người:
- Các vị thứ lỗi, tối nay Nam Huân cô nương hấp dẫn quá nhiều người tới, khó tránh khỏi tốt xấu lẫn lộn, cho nên cần duy trì trật tự, tra được vô danh thiếp chỉ có thể mời ra ngoài
- Họ Y, ngươi có ý gì
Cao Anh và Bùi Hữu giận dữ, đối phương nói dễ nghe, nhưng cái này nói rõ là nhằm vào bọn họ
- Không có ý gì, đối với ai cũng như vậy, các ngươi bỏ qua cho
Y Chí Bính vừa cười vừa nói
- A, sao các ngươi lo lắng như thế
Không phải là vô danh thiếp chứ, không thể nào, không thể nào
Rất nhanh bạo động nơi này gây nên người trong lầu chú ý, rất nhiều khách mời đã ngồi xuống, đều quăng tới ánh mắt hiếu kỳ
Lầu hai, một công tử mi thanh mục tú cười nhìn người bên cạnh nói:
- Đại ca, Tổ An cũng tới, Y Chí Bính đang cố ý làm khó hắn, chúng ta có giúp hắn một chút không
Hai người này tự nhiên là hai vị công tử Tần gia, mi thanh mục tú là trưởng tôn Tần Vịnh Đức của Tần Sắt, mày rậm mắt to là trưởng tôn Tần Quang Viễn của Tần Tranh
Tần Quang Viễn nhướng mày:
- Hừ, có Sơ Nhan ưu ái, lại còn tới nơi ăn chơi này, giúp hắn làm gì
Để hắn bị chút giáo huấn càng tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Vịnh Đức cũng cười:
- Không sai, Sở gia đã trục xuất hắn ra khỏi gia môn, Sơ Nhan và hắn không có quan hệ gì, xác thực không cần thiết giúp hắn
- Tuy gia hỏa này nhìn ngả ngớn, nhưng xác thực có mấy phần bản sự
Tần Quang Viễn nhấp một ngụm rượu nói
- Trước đó nghe gia gia và phụ thân trò chuyện, tựa hồ hắn phá đại sự của Tề Vương, thời điểm này không nên đến gần hắn cho thỏa đáng
- Thực khó có thể tưởng tượng kế hoạch của Tề Vương và gia gia lại bị tiểu tử này phá hư
Tần Vịnh Đức cũng cảm khái liên tục, trong lòng hắn, Tề Vương là tồn tại bực nào, còn có đám người gia gia, mình ở trước mặt bọn hắn thở mạnh cũng không dám, chỉ có cúi đầu nghe giáo huấn, tiểu tử này lại có thể cạnh tranh, tựa hồ còn để bọn hắn ăn thiệt thòi, làm sao làm được
- Chẳng lẽ Hoàng Thượng có an bài khác, hắn chỉ là nhân vật bị đẩy đến trước đài mà thôi
Tần Quang Viễn chần chờ, nghĩ tới nghĩ lui thì lý do này đầy đủ nhất
Thời điểm hai huynh đệ quyết định khoanh tay đứng nhìn, trong một ghế lô khác cũng rất náo nhiệt, mọi người nhìn thanh niên ở chủ vị nói:
- Bích thiếu, phía dưới là Lục Mão Tước Tổ An mới nhậm chức, không biết ở nơi nào chọc tới Y Chí Bính, có trò vui nhìn
Thanh niên kia tướng mạo tuấn lãng, cái mũi cao thẳng, nhưng chóp mũi như móc câu, lại thêm bờ môi mỏng, mắt phượng hẹp dài, cả người lộ ra có chút âm trầm tàn nhẫn