Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1657: Khúc đàn chỉ trên trời mới có




- Ai biết ba ngày sau hắn tự mình trở về, còn cưỡi một con Sô Ngu
- Sô Ngu
Tổ An sững sờ
Bùi Hữu giải thích:
- Đây là một loại Thụy Thú trong truyền thuyết, thân hổ đầu sư, lông trắng vằn đen, đuôi lớn, có thể ngày đi 10 ngàn dặm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tương truyền tính cách nó nhân từ, ngay cả cỏ cũng không đành lòng giẫm đạp, càng không ăn sinh vật, cho nên thế nhân đều nói nó là đại biểu của nhân nghĩa
Tổ An nhớ kiếp trước cũng có ghi chép quan hệ tới Sô Ngu, bất quá nghe miêu tả, sao giống Bạch Hổ như vậy
- Về sau Sô Ngu thành tọa kỵ của hắn, thụy thú nhận chủ, năm đó còn gây nên oanh động không nhỏ
Bùi Hữu nói mà cực kỳ hâm mộ, hiển nhiên hắn hận không thể nhân vật chính thành mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Thật có chút không bình thường
Tổ An trầm tư, sau lưng những thứ này có phải người Bích gia an bài hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng tạo thế như vậy, chẳng lẽ không sợ Hoàng Đế kiêng kị
- Không chỉ như vậy
Cao Anh còn nói thêm
- Lúc hắn tuổi trẻ, một lần đi chơi, kết quả ngoài ý muốn rớt xuống vách núi, không chỉ không chết, còn được Thượng Cổ truyền thừa, Thiên Địa Sảng Nhiên Kiếm, kiếm pháp đó ngay cả Tế Tửu cũng mở miệng tán thưởng
Tổ An nghĩ thầm cái này còn thật giống những nhân vật chính trong tiểu thuyết, người khác rớt xuống vách núi thành cái xác không hồn, kết quả nhân vật chính rớt xuống vách núi không phải bảo tàng cũng là thần công bí tịch, có lúc còn sẽ gặp phải mỹ nữ tắm rửa
Nhớ năm đó hắn vẫn là thiếu niên tự kỷ, cũng tin những tiểu thuyết kia nói dối, nghĩ dưới vách núi có kỳ ngộ
Đương nhiên làm một người IQ bình thường, hắn không dám nhảy, nhưng hắn có thể đường vòng chạy đến dưới vách núi tìm có bí tịch hay không
Trời không phụ người có lòng, một lần hắn rốt cục tìm được một quyển sách, phía trên loáng thoáng viết hai chữ "Cửu Dương", hắn không khỏi mừng rỡ, cho rằng mình tìm được Cửu Dương Thần Công trong truyền thuyết, kết quả cầm lên xem xét, mới phát hiện sách kia là quyển giới thiệu cách sử dụng máy làm sữa đậu nành Cửu Dương
Từ đó hắn không còn tin nhảy núi có kỳ ngộ nữa
Kết quả hôm nay hắn thật gặp một người may mắn như vậy, làm cho hắn cũng có chút ghen ghét
- Còn nữa, nghe nói mỗi lần hắn đi ra ngoài đều sẽ nhặt được tiền
Bùi Hữu càng nói càng chua, đi ra ngoài nhặt được tiền là mộng tưởng của mỗi người, mỗi ngày chơi hoa khôi cũng có thể chơi miễn phí
- Ta sát, cái này thật hung ác, nhiều năm như vậy hắn sẽ kiếm được bao nhiêu tiền
Tổ An cũng có chút ghen ghét
- Hơn nữa ly kỳ nhất là, tất cả người không hợp hắn đều sẽ xảy ra các loại ngoài ý muốn, hoặc dẫm lên vỏ chuối, hoặc bị chậu hoa trên lầu đập trúng, thậm chí uống nước cũng xém chút sặc chết..
Cao Anh nói rất nhiều, sau cùng cảm thán
- Về sau tất cả mọi người sợ, cảm thấy hắn là nhân vật có đại khí vận, không ai dám trêu chọc hắn
Bùi Hữu có chút bận tâm nói:
- Vừa rồi ngươi bác bỏ mặt mũi của hắn, không biết sẽ có chuyện xui xẻo phát sinh hay không
Cao Anh nói:
- Vừa rồi đắc tội không tính quá sâu, cho dù có chút không may cũng sẽ không nguy hiểm tính mạng
Nhìn hai người lo lắng, Tổ An khinh bỉ, thật là, Triệu Hạo làm sao cho phép kinh thành có người ngưu bức như vậy tồn tại
Hắn tự nhiên không tin những thứ này, trực tiếp đổi chủ đề:
- Đúng rồi, vừa rồi hắn nói đám người Thạch Côn, Cố Hành, cùng hắn quan hệ rất tốt sao
Cao Anh giải thích:
- Bởi vì hắn có đại khí vận, xung quanh dần dần tụ tập rất nhiều người, bên trong có mười tám người thân phận, bối cảnh, năng lực kiệt xuất nhất, bọn họ quanh năm ở trong Lục Viên của Bích Tử Ngang tụ hội, người xưng Lục Viên Thập Bát Hữu, Thạch Côn, huynh đệ Cố thị đều là người bên trong
- Đương nhiên Thạch Côn bài danh phía trên, huynh đệ Cố thị cơ hồ xếp cuối cùng
Tổ An nghĩ thầm khó trách trước kia Thạch Côn đến Minh Nguyệt Thành ánh mắt như mọc trên đầu, nguyên lai là học Bích Tử Ngang, hai người ở một số phương diện cực kỳ tương tự, khó trách có thể trở thành bằng hữu
Còn Cố Hành và Cố Hư, ha ha, trong vòng bằng hữu của Bích Tử Ngang là ai đều có thể thấy được lốm đốm
Bỗng nhiên tiếng đàn du dương chậm rãi truyền đến, đại sảnh vốn hò hét ầm ĩ nhất thời im bặt, ào ào nhìn về phía một cái đình ở trung ương lầu hai
Đáng tiếc xung quanh màn tơ trùng điệp, còn có các loại rèm che, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng người, căn bản thấy không rõ khuôn mặt
- Nam Huân cô nương bắt đầu đánh đàn
Bùi Hữu hưng phấn, thậm chí không tự chủ được đứng lên
- Khúc này chỉ trên trời mới có
Ngay cả Cao Anh cũng rướn cổ lên nhìn về phía lầu hai
Chỉ có Tổ An thờ ơ, bên cạnh hắn đều là giai nhân tuyệt sắc, hoa khôi thì có Thánh Nữ Ma giáo Thu Hồng Lệ, là loại thật chỉ bán nghệ không bán thân nha

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.