Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1662: Cuồng vọng




Tổ An oán thầm, tiểu nương bì còn thù rất dai, bất quá muốn hố ta thì phải thất vọng rồi, ta là có vô số Đường thi Tống từ bật hack nha
- Nhân vật chính quả nhiên đều ở thời khắc cuối cùng đăng tràng
Tổ An nói lập tức làm nhiều người tức giận, đám người quát mắng cuồng vọng, không biết xấu hổ..
Tổ An nhìn hệ thống liên tiếp thu điểm nộ khí, nghĩ thầm quả thực là gấp đôi khoái lạc, đã trang bức lại kiếm một đợt điểm nộ khí
Nụ cười trên mặt Nam Huân cô nương cũng cứng ngắc, không thể không nhắc nhở:
- Không biết có đáp án không
Tổ An giả vờ suy tư một lát, sau đó cao giọng nói:
- Mộ vân thâu tận dật thanh hàn, ngân hán vô thanh chuyển ngọc bàn
Hội trường vốn có chút hò hét ầm ĩ bỗng nhiên an tĩnh lại, từng người lẩm bẩm, thưởng thức hai câu này, càng nghĩ càng thấy tinh diệu
Trên lầu, nữ tử tuyệt sắc ồ một tiếng:
- Gia hỏa này lại có tài văn chương như vậy
Trước đó thật là xem nhẹ hắn
Nha hoàn bên cạnh nhất quán nhìn Tổ An không thuận mắt, kinh ngạc hỏi:
- Câu thơ này rất tốt sao
Lấy kiến thức của nàng, tự nhiên không phát hiện ra được diệu ở chỗ nào
Nữ tử tuyệt sắc gật đầu:
- Rất tốt
Sau đó ngậm miệng không nói, hiển nhiên không có ý giải thích
Nha hoàn chỉ có thể chu miệng phụng phịu, tiểu thư không phải ghét bỏ IQ của ta đó chứ
Ngay cả giải thích cũng không làm
Bích Tử Ngang cũng lộ vẻ kinh ngạc:
- Gia hỏa này có chút ý tứ, đáng giá bổn công tử nhìn nhiều
Người xung quanh vuốt mông ngựa:
- So với Bích công tử vẫn kém xa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bích Tử Ngang cười nhạt:
- Có thể so sánh với ta, đã là thành công của hắn
Người bên cạnh cười ha hả, nói cực phải
Tần Vịnh Đức nhịn không được nói:
- Không nghĩ tới hắn còn có chút trí thức, trước đó hiếu kỳ tại sao Sơ Nhan muội tử lại xem trọng hắn, nói không chừng là bởi vì những thứ này
Tần Quang Viễn hừ lạnh:
- Văn tài chỉ là tiểu đạo mà thôi, lên không được mặt bàn, dùng để lừa gạt nữ hài còn tạm được
Lúc này Nam Huân cũng lộ vẻ kinh ngạc, đôi mắt đẹp phóng ra ánh sáng:
- Toàn thơ không 'ánh trăng ', 'như nước'… nhưng hai từ 'tràn ', 'lạnh lẽo', đều diễn tả ánh trăng, cho người một loại cảm giác không minh
Trăng sáng sao thưa, ngân hà cũng lộ ra cao xa
'Ngân hà im ắng' tựa hồ nói ngân hà vốn cần phải có âm thanh, nhưng bởi vì xa xôi, mới im ắng, khoảng không bởi vậy truyền ra
'Ngọc bàn' viết ra mỹ cảm trăng sáng băng thanh ngọc khiết, mà chuyển chữ chẳng những giao nó khí tức thần kỳ sống động, hơn nữa ám chỉ nó tròn
Hai câu cũng không có viết người ngắm trăng, nhưng tất cả đều cảnh đẹp ý vui, mà người tự tại ở bên trong..
Trước đó nàng khen người khác chỉ là ứng phó, mỗi lần đều phải vắt hết óc mới có thể miễn cưỡng tìm ra điểm nhấp nháy, làm nàng sầu chết
Bây giờ chân tâm thực ý khích lệ, làm càng nói càng hưng phấn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An kinh ngạc, hoa khôi này cũng có chút học thức nha, phải biết văn nhân vuốt mông ngựa không phải dễ như vậy, ngươi nhất định phải hiểu mới được
Khó trách có thể lên làm hoa khôi, trình độ bình luận sắp bắt kịp đám giáo sư bàn giấy rồi
Nghe Nam Huân cô nương kích động như vậy, những người khác đều chua chua, gia hỏa này mày rậm mắt to, lại còn có bản lãnh như thế
Sau đó từng cái hả hê nhìn về phía Ngọc Nam, vừa rồi Nam Huân cô nương lấy hắn ra so sánh, bản ý là muốn cho gia hỏa trời đánh này một bài học, kết quả bây giờ Ngọc Nam lại thành người bị đạp
Vừa rồi Ngọc Nam ra tận danh tiếng, lại thêm quá tuấn tú, là đối thủ số một trong lòng mọi người, tự nhiên ước gì hắn ăn quả đắng
Vừa nghĩ như thế, ánh mắt nhìn về phía Tổ An trở nên nhu hòa, sao gia hỏa này càng xem càng thuận mắt thế nhỉ
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Ngọc Nam lạnh lùng nói:
- Thơ này của ngươi đến cùng là người phương nào làm ra, thơ tên gì
Ngọc mỗ tự xưng đọc không ít sách, tuy không đến mức đọc thuộc làu thi từ của các triều đại, nhưng miễn cưỡng được tính biết một hai, nhưng lại chưa từng nghe thấy hai câu thơ này của ngươi
Nghe hắn nói, người khác cũng kịp phản ứng, châu đầu ghé tai, xác thực nha, mặc dù hai câu này tốt là tốt, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghe qua
Cuối cùng nhìn về phía Nam Huân cô nương, vừa rồi liên tiếp phê bình, mọi người rõ ràng ở đây chỉ sợ tố dưỡng văn học của nàng cao nhất
Biểu lộ của Nam Huân có chút chần chờ, cuối cùng vẫn nói:
- Có thể là ta cô lậu quả văn, xác thực chưa từng nghe qua, bất quá trên đời thi từ mênh mông bực nào, ta không có khả năng biết tất cả
Nàng nói giọt nước không lọt, hai bên đều không đắc tội
Có điều nàng nói như vậy, tất cả mọi người minh bạch xác thực không có bài thơ này, ánh mắt nhìn về phía Tổ An
Mới đầu mọi người rất tán thưởng, hiện tại thì chê cười, không biết hắn từ nơi nào làm ra hai câu đến giả mạo thi sĩ nổi danh trong lịch sử

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.