Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1664: Tổ mỗ độc chiếm tám đấu




Ngọc Nam biến sắc, lúc này Bích Tử Ngang nhìn có chút hả hê nói:
- Há, nói nghe xem
- Thử sinh thử dạ bất trường hảo, minh nguyệt minh niên hà xứ khan
Dịch thơ cả bài:
Mây chiều trôi hết, lạnh từng không
Ngân hán êm ru đĩa ngọc lồng
Kiếp ấy đêm này không mãi đẹp
Trăng trong năm tới chốn nào trông
Tổ An vừa nói vừa nhìn Nam Huân cô nương
Nam Huân đỏ mặt, nghĩ thầm chẳng lẽ hắn cảm khái sang năm chưa hẳn có thể giống tối nay gặp được ta, ai nha..
Hai câu này thơ vừa ra tới, toàn trường lặng ngắt như tờ
Càng trải qua phong phú, càng cảm xúc với hai câu thơ này càng lớn
Ngay cả Ngọc Nam trong lòng cũng run lên, trước đó căn bản không coi Tổ An là cái thá gì, lúc này phát hiện đối phương là kình địch
- Thử sinh thử dạ bất trường hảo, minh nguyệt minh niên hà xứ khan
Nữ tử tuyệt sắc yên lặng nhớ kỹ, một cảm giác u sầu tự nhiên sinh ra, sang năm mình lại ở nơi nào đây, thậm chí còn có mệnh có thể trông thấy vầng trăng này không..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng thăm thẳm thở dài:
- Oanh nhi, ta nhớ nhà
Vành mắt của nha hoàn Oanh nhi đỏ lên:
- Tiểu thư, ta cũng nhớ nhà
..
Lúc này dưới lầu, Nam Huân cô nương tò mò hỏi:
- Công tử quả nhiên là làm ra một bài thơ hay, rải rác vài câu đã viết tận vui buồn hợp tan, không biết thơ này tên gì
Tổ An nghĩ thầm ta am hiểu làm đến tay ẩm ướt hơn, còn tên, ai còn nhớ rõ
Hắn nhớ được cả bài thơ đã không tệ, năm đó thi đại học lại không thi nhớ tên bài thơ, hắn tự nhiên không nhớ
Đang muốn trả lời, lại nhìn đôi mắt Nam Huân sáng lóng lánh, tựa hồ tràn ngập chờ mong, trong lòng hắn hơi động, cười nói:
- Thơ này tên Trung Thu Nguyệt Tặng Nam Huân
Nam Huân mặt không thể tin, sau đó mừng rỡ không thôi:
- Đa tạ công tử hậu tặng
Thân là danh kỹ thanh lâu, nàng tự nhiên biết một bài thơ hay ý vị như thế nào, không chỉ có thể để cho nàng nổi danh ở kinh thành, rất nhanh danh tiếng sẽ truyền khắp thiên hạ
Càng mấu chốt là trăm ngàn năm sau, chỉ cần trên đời còn lưu truyền bài thơ này, mọi người sẽ nhớ đến tên nàng
Trong lịch sử nhiều anh hùng hào kiệt như vậy, cũng không mấy người có thể lưu lại tên, người giống Ngọc Nam, bây giờ không ai bì nổi, nhưng ở trên sử sách, nói không chừng tên cũng sẽ không lưu lại một vết, còn gái lầu xanh, sự tình như vậy càng là nghĩ cũng không dám nghĩ
Kết quả hôm nay Tổ An bằng vào một bài thơ làm được
Không chỉ để nàng bị tỷ muội thanh lâu hâm mộ, thậm chí còn có thể bị người trong thiên hạ hâm mộ, nàng làm sao có thể không mừng rỡ, ánh mắt nhìn về phía Tổ An không còn đạm mạc như trước đó, mà tràn đầy nhu tình
Nữ tử ở trên lầu một mực chú ý Tổ An a một tiếng:
- Thối nam nhân ngược lại biết tán gái
Lời này của nàng càng nhiều là trêu tức, nhưng nam nhân khác lại vỡ tổ, từng cái ước ao ghen tị nhìn về phía Tổ An
Không nghĩ tới tên này mở ra lối riêng, dựa vào một bài thơ thu hoạch được trái tim của hoa khôi
Trong không khí nhất thời tràn ngập mùi dấm chua
Ngay cả Bùi Hữu cũng hâm mộ không thôi, nghĩ thầm vì sao hồi nhỏ ta không chịu học, bằng không thì cũng có thể ôm mỹ nhân về
Đương nhiên bởi vì Tổ An có ân cứu mạng với hắn, trong lòng hắn không chỉ không ghen ghét, ngược lại cảm thấy cao hứng
Dù sao mình là vô vọng được giai nhân ưu ái, so với đám người Ngọc Nam ôm mỹ nhân về, còn không bằng cho Tổ An
Trình độ nào đó cũng coi như nước phù sa không chảy ruộng người ngoài
Sáng mai mình và Tổ huynh kề vai sát cánh, ngửi mùi thơm cơ thể trên người hắn cũng coi như mãn nguyện
Trên lầu, Bích Tử Ngang nhíu mày, cảm giác tựa hồ mình chơi quá lố, làm áo cưới cho người khác
Trước lúc này, hắn đối với Nam Huân là nhất định phải được, thậm chí ngay cả Ngọc Nam cũng không để trong lòng, kết quả lực lượng mới xuất hiện, để hắn sinh ra cảm giác uy hiếp
Nếu nữ nhân mình nhìn trúng bị thủ hạ đoạt đi, tính là gì
- Đồ vật ta nhìn trúng, ta không cho, ngươi không thể đoạt
Sắc mặt hắn đạm mạc không gì sánh được, nhìn sang Ngọc Nam cách đó không xa, trên mặt lại tươi cười:
- Ngọc huynh, nhận biết lâu như vậy, không nghĩ tới ngươi am hiểu làm vai phụ như thế
Sắc mặt Ngọc Nam tái xanh, hắn làm sao nghe không ra đối phương mỉa mai, hiện tại xem ra, vừa rồi mình làm hết thảy, dường như đều trải đường cho Tổ An, bầu không khí làm đến cao trào, sau đó thành toàn Tổ An
- Gia hỏa này không có lòng tốt, rõ ràng mình cũng không cao hứng, lại không ra tay, một mực giật dây ta làm bia đỡ đạn
Ngọc Nam cũng bất phàm, lập tức hiểu dụng ý của đối phương, quyết định trước ngồi xem, nhìn ngươi có thể nhẫn nại đến khi nào
Ai biết Y Chí Bính thấy sắc mặt hắn tái xanh, biết hắn bị rơi mặt mũi không cao hứng
Vừa rồi mình ngưu bức hống hống xung phong nhận việc ra ngoài, kết quả xám xịt trở về, tuy những người trong phòng không nói gì, nhưng trong ánh mắt đều mang theo vẻ đùa cợt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.