Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1666: Hành khúc và sát cơ




Kết quả bây giờ Tổ An nói đề mục tùy ý, chẳng phải nói hắn ở mỗi lĩnh vực đều làm đến cực hạn
Có nắm chắc ở hiện trường viết ra danh ngôn lưu truyền thiên cổ
Trên mặt thần bí nữ tử hiện ra nụ cười:
- Gia hỏa này hào phóng ngược lại có phong thái của tộc ta
Tiểu nha hoàn chu môi:
- Ta thấy hắn chỉ là khoác lác, nhìn hắn đến thời điểm kết thúc như thế nào
Nam Huân lo lắng, thấp giọng nói:
- Tựa hồ công tử rất có lòng tin
- Đương nhiên
Tổ An nhàn nhã nằm trên ghế, vừa bưng bầu rượu vừa ngạo nghễ nói:
- Thiên hạ tài hoa chung một thạch, Tổ mỗ độc chiếm tám đấu, người khác cùng chia hai đấu
Người không phong tao uổng thiếu niên, đã muốn chém gió, thì chém gió tới cùng
Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao, trước đó vẫn chỉ có số ít người cảm thấy hắn cuồng vọng, nhưng nghe được câu này tất cả mọi người đều cảm thấy hắn điên
Thiên hạ văn khí một thạch, ngươi một người chiếm tám thành
Thiên hạ cùng chia hai thành còn lại
Con mẹ nó ngươi là người nào nha, cho dù là Hoàng Đế cũng không dám phách lối như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay cả Cao Anh và Bùi Hữu cũng ghé mắt, gia hỏa này thật quá cần ăn đòn, làm cho chúng ta cũng muốn đánh hắn
Bích Tử Ngang hơi nheo mắt, mình trang bức nhiều năm như vậy còn không bằng hắn lần này, kinh thành lúc nào cho phép người ngưu bức như vậy tồn tại
Không thể không nói câu này thật hay, nếu đổi thành ta nói, cam đoan hiệu quả càng tốt hơn
Hừ, tìm thời gian bảo muội muội giao đối phương cho mình, mỗi ngày phụ trách viết lời thoại trang bức cho ta là được
Huynh đệ Tần thị hai mặt nhìn nhau, nửa ngày sau Tần Quang Viễn mới nói:
- Sơ Nhan rõ ràng rất lanh lợi, sao lại coi trọng đồ chơi như thế
Tần Vịnh Đức cười hắc hắc nói:
- Thật nên để Sơ Nhan đến bên này xem nam nhân nàng tuyển có đức hạnh gì, sợ rằng sẽ xấu hổ đến tìm cái lổ để chui vào
Ngọc Nam lại không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, phải biết vừa rồi một loạt thao tác mất hết thể diện, ngược lại thành toàn Tổ An
Kết quả gia hỏa này lại dám cuồng vọng như vậy, lập tức bại tận nhân duyên, quả nhiên người nghèo chợt giàu tiểu nhân đắc chí liền càn rỡ
Bất quá như vậy lại cho hắn cơ hội cứu danh dự
- Khẩu khí thật lớn
Ngọc Nam hừ lạnh
- Ta ngược lại muốn nhìn xem, ngươi có thể làm ra thi từ như thế nào..
Hắn đang muốn nói đề mục, lại bị Tổ An đánh gãy:
- Hôm nay là Nam Huân cô nương cử hành yến hội, vậy để Nam Huân cô nương ra đề bài đi
- A, ta đến
Nam Huân vừa mừng vừa sợ, không nghĩ tới hắn sẽ giao nhiệm vụ cho mình
Mặc kệ kết cục như thế nào, việc này lưu truyền ra cũng có thể làm cho danh tiếng nàng vang xa
Tổ An cười nhìn toàn trường:
- Các vị không có ý kiến chứ
- Tự nhiên không ý kiến
- Nam Huân cô nương tài mạo song toàn, tất nhiên có thể nghĩ ra đề mục tốt
- Nam Huân cô nương ra đề không có gì thích hợp bằng
Người khác nỗ lực cười làm lành, hôm nay bọn họ là nhằm về phía Nam Huân cô nương, sao có thể ở lúc này không nể mặt nàng
Đồng thời trong lòng thầm mắng thủ đoạn lấy niềm vui nữ nhân của Tổ An thực quá khó lòng phòng bị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An lại cố ý nhìn về phía Ngọc Nam:
- Thế nào, Ngọc công tử không nói lời nào, chẳng lẽ lo lắng Nam Huân cô nương sẽ giúp ta gian lận
Da mặt của Ngọc Nam co rút, lưu manh này còn không quên nói xấu ta:
- Nói giỡn, Nam Huân cô nương phong quang tễ nguyệt, làm sao có thể giúp ngươi giở trò bịp bợm, vậy thì mời Nam Huân cô nương ra đề mục đi
Trước đó hắn điều tra qua, hoa khôi này là sau khi Tổ An tiến vào bí cảnh mới xuất hiện, không có khả năng có liên hệ gì, tự nhiên không lo lắng song phương cấu kết
- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh
Nam Huân cúi người, mặt lộ vẻ suy tư, hiển nhiên suy nghĩ tình cảnh này nên ra đề mục gì, đã có thể không làm khó Tổ An, lại không đến mức làm hỏng thanh danh tài nữ của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bờ môi của nữ tử thần bí nhẹ động, trong lòng Nam Huân giật mình, sau đó mở miệng nói:
- Gần đây Thành Quốc Công suất lĩnh đại quân xuất chinh Yêu tộc phương bắc, vậy lấy lần xuất chinh này làm chủ đề đi
Tần Quang Viễn mặt lộ vẻ kinh ngạc, âm thầm gật đầu nói:
- Không tệ, không nghĩ tới một gái lầu xanh cũng có tình yêu nước
Người khác càng ào ào gọi tốt, cảm thấy nàng ra đề mục quá tốt, vừa vặn hợp với tình hình, truyền đi cũng là một đoạn giai thoại
Ngọc Nam âm thầm gật đầu, cái đề mục này không tính khó khăn, nhưng muốn làm ra thi từ sáng chói lại khó như lên trời
Các triều đại không phải không có thi từ tương tự, đáng tiếc không có sáng tác truyền thế, hắn không tin Tổ An còn có thể lợi hại hơn những văn hào kia, dù sao mặc kệ đợi lát nữa đối phương làm ra thơ gì, trực tiếp hạ thấp là được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.