Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1670: Làm khó người




Lúc này tiếng cười của Bích Tử Ngang truyền đến:
- Ngọc huynh như vậy không khỏi quá khó xử người, trình độ vừa rồi văn nhân cả đời có thể viết một bài đã cám ơn trời đất, lại đến một bài như vậy, đây không phải có chủ tâm làm khó người sao
Hắn mặt ngoài là nói chuyện thay Tổ An, nhưng trên thực tế lại âm thầm đào hố, Tổ An thật thuận thế cự tuyệt mà nói, trước đó thuyết pháp thiên hạ văn tài độc chiếm tám đấu sẽ thành lời cuồng vọng
Tổ An âm thầm cảm thán, những anh em vợ này của mình đều không phải đèn cạn dầu, a, lại nói vì sao khắp nơi đều có anh em vợ của ta thế nhỉ
Hắn cười cười, cao giọng nói:
- Vốn ta không muốn phản ứng những tiểu nhân kia, bất quá vừa rồi bài thơ này sát khí quá nồng, để Nam Huân cô nương chấn kinh, vậy vì Nam Huân cô nương làm tiếp một bài đi
Trên lầu, nữ tử thần bí nghe hắn nói như vậy, không khỏi sầm mặt lại, trong tay cầm một vật, mắt hiện sát cơ, nếu lại để cho hắn làm một bài tương tự, tộc nhân mình sẽ gặp nạn, hôm nay dù liều mạng bại lộ thân phận cũng phải thay tộc nhân sớm trừ họa lớn
Lúc này Bùi Hữu kích động chạy tới muốn từ trong tay Cao Anh đoạt bút tới:
- Lần này đến lượt ta viết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa rồi bỏ lỡ cơ hội danh lưu sử sách, lần này không thể lại bỏ lỡ, hiển nhiên giữa sân hắn và Cao Anh tin tưởng Tổ An nhất, thấy Tổ An có lực lượng nói như vậy, hiển nhiên nhất định có thể viết ra kiệt tác
Cao Anh vội vàng giấu bút, cảnh giác nói:
- Chữ viết của ngươi quá bình thường, vẫn là ta tới, miễn cho chà đạp thơ hay của Tổ huynh
- Ta..
Bùi Hữu đỏ mặt, có lòng muốn phản bác, nhưng lại không biết bắt đầu nói từ đâu, chỉ còn lại phẫn nộ vô năng
Bỗng nhiên trong lòng linh cơ khẽ động, trực tiếp cầm nghiên mực tới:
- Vậy ta mài mực
Cao Anh:
- ..
Nhân tài a
Cái này cũng có thể nghĩ ra được
Những người khác càng trợn mắt hốc mồm, hai người này thật là sỉ nhục của quý tộc, liếm một nam nhân lại liếm lợi hại như vậy
Bất quá bọn hắn đều rõ ràng, nếu mình ở vị trí này, hơn phân nửa cũng sẽ tranh cơ hội lưu danh sử sách, đáng tiếc không quen Tổ An, muốn cọ cũng cọ không tới
Nữ tử thần bí cau mày, hai người kia ở bên cạnh Tổ An lúc ẩn lúc hiện, vừa vặn ngăn trở lộ tuyến xuất thủ, giữa sân có không ít cao thủ, nếu nhất kích không trúng, chỉ sợ rất khó có cơ hội xuất thủ lần thứ hai
Nàng do dự một chút, cuối cùng từ bỏ dự định lập tức xuất thủ, thật vất vả ở kinh thành đứng vững gót chân, nếu có thể vì tộc nhân trừ một họa lớn bại lộ còn dễ nói, sợ là sợ người không có trừ được, mình lại bại lộ, đó mới là được không bù mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thực không được, đợi lát nữa giao cho Nam Huân đi
Lúc này âm thanh trong sáng của Tổ An vang lên:
- Thệ tảo Yêu Man bất cố thân
Ngũ thiên điêu cẩm táng Hồ trần
Khả liên Vô Định Hà biên cốt
Do thị thâm khuê mộng lý nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dịch thơ:
Xả thân thề diệt Yêu Man
Năm ngàn tướng sĩ, bụi Hồ vùi xương
Cốt khô Vô Định, xót thương
Trong mơ khuê nữ còn vương vấn tình
Nguyên tác Hung Nô tự nhiên không thể dùng, hắn đổi thành Yêu Man
Còn Vô Định Hà, trùng hợp phụ cận biên cảnh Bắc Cương và Yêu tộc, vừa vặn cũng có con sông trùng tên, có thể tiếp tục sử dụng
- Khả liên Vô Định Hà biên cốt
Do thị thâm khuê mộng lý nhân..
Nữ tử thần bí lẩm nhẩm hai câu thơ này, tay chậm rãi để xuống, sát khí trong mắt cũng dần dần tán đi
Nha hoàn thấy thế ngạc nhiên nói:
- Thế nào, không giết hắn
- Không giết, hắn không giống Nhân tộc khác
Nữ tử thần bí kia chậm rãi nói, ánh mắt nhìn Tổ An tràn ngập dị sắc
Phía dưới, trong hội trường hoàn toàn yên tĩnh, từng người dư vị bài thơ này, trong đầu như xuất hiện một trận kịch chiến bi tráng, tướng sĩ triều đình thề sống chết giết địch phấn đấu quên mình, rất nhiều người đều hi sinh
Bắc Cương lạnh lẽo, triều đình xuất chinh đại bộ phận quân đội chỉ mặc áo bông, chỉ có bộ đội tinh duệ nhất mới mặc cẩm y lông chồn, ngay cả bọn họ chết trận cũng đạt tới năm ngàn, đủ thấy chiến đấu kịch liệt và thương vong thảm trọng
Để bọn hắn rung động nhất là hai câu sau, khả liên Vô Định Hà biên cốt, do thị thâm khuê mộng lý nhân, so sánh thật quá cường liệt
Trước kia bọn họ cảm thấy nhân sinh bi kịch nhất không ai qua được biết tin thân nhân chết, nhưng hôm nay nhìn lại, tuy biết được tin thân nhân chết bi thương, nhưng ít ra còn có thể lễ tế
Mà tràng cảnh Tổ An miêu tả, nhiều năm hoàn toàn không có tin tức, thê tử ở trong giấc mộng mỗi ngày ngóng trông trượng phu sớm ngày trở về, nhưng làm sao biết đối phương sớm đã biến thành hài cốt ở bên bờ Vô Định Hà, hi vọng và tuyệt vọng va chạm kịch liệt, mới thật là bi kịch
Rất nhiều người trong lòng đắng chát, muốn nói cái gì, lại phát hiện mình không biết nói gì

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.