Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1692: Tận xương tương tư có biết không




Tổ An ứng phó xong liền chạy đi gặp Bích Linh Lung, không giống Thái Tử, nàng sớm đã thay trang phục, cao quý mỹ lệ, ai cũng tìm không ra chút tật xấu:
- Tham kiến Thái Tử Phi
Ở trước mặt người khác, lễ tiết nên có vẫn phải có
- Tổ đại nhân miễn lễ
Bích Linh Lung tùy ý nói, sau đó lại tiếp tục cúi đầu tấu chương
Vì rèn luyện Thái Tử, Hoàng Đế sẽ cố ý giao một số tấu chương cho Đông Cung xử lý, đương nhiên đều là loại không khẩn cấp
Thái Tử hiển nhiên là không xử lý được, ngày bình thường cơ bản đều là Bích Linh Lung lo liệu
- Mới từ bí cảnh đi ra, thân thể của Thái Tử Phi còn chưa khôi phục, không nên vất vả quá độ
Tổ An lo lắng nói, đối phương tóc xanh biến thành tóc trắng, thời khắc nhắc nhở sinh mệnh lực của nàng xói mòn trên diện rộng,
Bích Linh Lung a một tiếng, liền không còn phản ứng đến hắn
Tổ An sững sờ, thái độ của đối phương không thích hợp nha
Hắn lặng lẽ nguyên khí truyền âm hỏi:
- Linh Lung, ngươi làm sao vậy
Đáng tiếc đối phương vẫn không trả lời hắn
Lại gọi mấy lần, thấy thủy chung thờ ơ, ngược lại hệ thống không ngừng thu được điểm nộ khí, Tổ An hơi nghi hoặc, nhãn châu xoay động liền nảy ra ý hay:
- Còn như vậy, ta sẽ đến ôm ngươi
- Ngươi dám
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên, nghe hắn nói như vậy, Bích Linh Lung có chút bối rối ngẩng đầu nguýt hắn một cái, đương nhiên đây đều là dùng nguyên khí truyền âm giao lưu
- Ngươi nhìn ta có dám hay không
Tổ An không chút yếu thế đáp lại
Bích Linh Lung biết lá gan của hắn xưa nay lớn, lo lắng hắn nhất thời xúc động gây họa, liền hừ một tiếng:
- Ngươi không ở chỗ hoa khôi kia nghỉ ngơi nhiều một chút, sáng sớm chạy đến chỗ ta làm gì
Tổ An nhịn không được cười lên, nguyên lai là đang ăn dấm
Xem ra nàng thân là Thái Tử Phi, cũng có con đường tình báo của mình
Dựa vào, thế thì xịt mùi quýt như làm không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có điều hắn phản ứng cũng nhanh, lập tức nói:
- Ngươi hiểu lầm, ta đi thanh lâu là vì phá án
Sau đó nói sự tình Hoàng Đế phái hắn tìm Ngọc Nam một lần
Bất quá Bích Linh Lung không có dễ lừa gạt như Sở Ấu Chiêu, nàng cười lạnh nói:
- Tra án mà thôi, cần ngủ lại ở nơi đó sao
- Loại tình huống đó ta đi chẳng phải sẽ làm cho người ta hoài nghi
Tổ An vội vàng giải thích
- Ta thề, tối hôm qua ta tuyệt đối không có cùng hoa khôi kia phát sinh sự tình nhục thể tiếp xúc giống như ngươi, bằng không trời đánh ngũ lôi
n, Bích Linh Lung xác thực không có giúp hắn làm qua sự tình như thế
Thấy hắn thề ác độc như vậy, Bích Linh Lung giật mình:
- Ngươi điên sao, loại lời thề này không được phát loạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ta không thẹn với lương tâm, tự nhiên không có vấn đề
Tổ An nghiêm mặt nói
Bích Linh Lung sớm đã tin, chỉ bất quá không thể mất mặt mũi, nên vẫn lãnh đạm nói:
- Vậy ngươi còn làm thơ cho hoa khôi kia, cái gì “xuân phòng” cái gì “người trong mộng”, nghe thật nhu tình nha
Tổ An nghĩ thầm nguyên lai là cái này, hắn cười ha ha:
- Cái kia không phải là vì tra án sao, đúng rồi, ta chỗ này có một phần mật báo muốn tặng cho Thái Tử Phi
Tiếp xuống bảo thị nữ mang giấy bút tới
Trong lòng Bích Linh Lung hơi động, đại khái cũng đoán được ý nghĩ của hắn, nghĩ thầm như vậy đã muốn dỗ ta, ta cũng không phải hoa khôi kia, nào có dễ lừa gạt như vậy
Rất nhanh Tổ An viết xong, xếp tờ giấy lại đưa qua:
- Đây là tình báo khẩn cấp, mong Thái Tử Phi chỉ thị
Bích Linh Lung hừ một tiếng, lặng lẽ mở giấy ra, gương mặt thoáng cái đỏ bừng, hô hấp cũng gấp rút rất nhiều
Bởi vì trên đó viết một bài thơ:
- Tĩnh để điểm đăng thâm chúc y,
Cộng lang trường hành mạc vi kỳ
Linh lung đầu tử an hồng đậu,
Nhập cốt tương tư tri bất tri
Dịch thơ:
Đáy giếng soi hình nàng phản chiếu,
Cùng quân dạo bước sợ duyên tan
Lung linh kẹp tóc đầu hồng đậu,
Khắc cốt tương tư có biết không
Lấy tri thức của nàng tự nhiên nghe ra ý ở ngoài lời, phảng phất như đối phương dặn dò mình, chớ quên lời hẹn ước
- Chẳng lẽ hắn ám chỉ ta tối nay ở trong mật đạo chờ hắn
Nghĩ tới đây, trái tim nàng phanh phanh nhảy lên
Bất quá càng làm cho nàng tâm động lại là hai câu sau, đậu đỏ ở thế giới này còn gọi đậu tương tư, khuê danh của nàng thì xảo diệu giấu ở bên trong, bởi vậy có thể thấy bài thơ này của đối phương là dụng tâm vì ta làm
- Gia hỏa này thật không biết xấu hổ, người nào tương tư hắn
Bích Linh Lung lại có chút niềm tin không đủ, những ngày này mình ở trên giường lăn lộn khó ngủ, trong đầu tất cả đều là hình ảnh trong bí cảnh, chẳng lẽ mình biểu hiện quá rõ ràng bị hắn nhìn ra
Ai nha, thật xấu hổ
- Thái Tử Phi, ngươi làm sao vậy
Cách đó không xa, Dung Mạc nhìn thấy nàng sau khi nhìn tờ giấy, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, như xấu hổ lại như buồn bực

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.