Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1693: Mở mắt nói lời bịa đặt




Phục thị nàng nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa thấy qua biểu lộ như thế, Dung Mạc tò mò vô ý thức nhón chân lên, nỗ lực đi ngó trên tờ giấy đến cùng viết cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bích Linh Lung phản ứng cũng nhanh, không lộ ra dấu vết gấp tờ giấy lại:
- Sự tình Tổ đại nhân báo cáo ta đã biết, ta sẽ an bài xử lý
Thời điểm nói lời này, nàng thậm chí không dám đối mặt ánh mắt của đối phương
Trong lòng giống như hươu con xông loạn, nghĩ thầm lá gan của gia hỏa này thật lớn, cũng dám ở trong Đông Cung đưa thư tình cho ta
Phải biết một khi bại lộ, tuyệt đối là đại tội khám nhà diệt tộc
Nàng vô ý thức muốn bỏ tờ giấy vào trong lư hương thiêu huỷ, thế nhưng ý niệm mới vừa sinh ra liền bị đánh tan, bài thơ như vậy làm sao cũng không nỡ hủy, xem ra phải tìm địa phương bí mật giấu đi
Thấy bộ dáng của nàng, Tổ An biết nàng đã đổi giận thành vui, không khỏi buông lỏng một hơi
Đồng thời không hiểu ra sao, nghĩ thầm ta báo cáo chuyện gì
Bất quá chỉ nghĩ nàng nói là cho người khác nghe, nên không thèm để ý:
- Vậy làm phiền Thái Tử Phi
Bích Linh Lung thấy hắn cười hì hì, nghĩ thầm có phải gia hỏa này rất đắc ý hay không, nói rõ đã ăn chắc ta
Nàng nhẹ hừ một tiếng, biểu đạt mình bất mãn:
- Bất quá chữ của Tổ đại nhân thật viết quá xấu, tựa như con kiến đang bò vậy
Dung Mạc bật cười, nàng luôn cảm thấy sau khi Tổ An tới, tựa hồ Thái Tử Phi không còn sủng ái mình, nhìn thấy Thái Tử Phi răn dạy Tổ An, nàng liền vui vẻ
- Thái Tử Phi dạy rất đúng
Tổ An cũng đổ mồ hôi, hắn vẫn biết chữ của mình tệ như thế nào
Bích Linh Lung lạnh nhạt nói:
- Ngươi dù sao cũng là Thái Tử Trung Thứ Tử, chịu trách nhiệm dạy dỗ Thái Tử, chữ viết quá xấu sẽ bị người bàn luận, tiếp xuống ta để Thiếu Phó đại nhân dạy dỗ ngươi, ở chỗ này luyện chữ nhiều một chút
Tổ An đau cả đầu, không nghĩ đến xuyên việt còn trốn không thoát vận mệnh tiếp tục học
Trong lòng hắn oán thầm, Trung Thứ Tử cũng chỉ là cái tên tuổi mà thôi, ta có thể dạy Thái Tử cái gì
Dạy hắn làm sao vào động phòng có tính không
Nhìn bộ dáng hậm hực của hắn, Bích Linh Lung không khỏi cắn môi, hỗn đản này một bộ không cao hứng là có ý gì, ta như vậy còn không phải để ngươi có lý do nán lại Đông Cung một đoạn thời gian sao
Đương nhiên lời này nàng không nói ra được, chỉ có thể giấu ở trong lòng phụng phịu
..
Lúc này trên triều hội, đại sự đã nói không sai biệt lắm, Ôn công công hô:
- Có việc thượng tấu, không có chuyện bãi triều
Đúng lúc này, một lão giả da thịt màu đồng cổ bước ra khỏi hàng nói:
- Thần có việc thượng tấu
Hoàng Đế liếc hắn một cái, không biết lúc này Mộ Dung Đồng có lời gì, bất quá vẫn gật đầu:
- Chuẩn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộ Dung Đồng nói:
- Trước khi thần vào triều thu hoạch được một bài từ mới, cảm giác có thể dùng làm chiến ca, mong Hoàng Thượng phê chuẩn
Nghe hắn nói, triều thần xì xào bàn tán, thực không nghĩ ra vì sao hắn lại đưa ra thỉnh cầu này
Chẳng lẽ bài từ kia do con cháu hắn làm, muốn dùng để thăng quan tiến chức
Thế nhưng Mộ Dung gia là thế gia võ tướng, trong nhà đều là loại tứ chi phát triển, ngay cả Mộ Dung tiểu thư cũng là nữ hán tử, chưa từng nghe nói ai có tài hoa phương diện này
Hơn nữa năm đó triều đình bởi vì hành khúc của Yêu tộc ăn thiệt thòi lớn, cho nên sau khi trở về cũng nghiên cứu hành khúc của mình, đáng tiếc thủy chung chỉ bình thường, nguyên nhân là do thế giới này lấy tu hành làm chủ, nhân tài chính thức đều toàn tâm toài ý tu hành, đồng thời không có ai coi trọng thi từ
Bất quá người tin tức linh thông, thì ẩn ẩn đoán được hắn muốn nói gì
Sắc mặt của Trung Thư Thị Lang Ngọc Nam âm trầm, tối hôm qua là thời khắc mất mặt nhất đời này của hắn, vốn không muốn nhớ lại, không nghĩ tới lại bị người nhắc lên
- Từ gì
Sắc mặt của Hoàng Đế bình tĩnh, căn bản nhìn không ra ý nghĩ khác
- Bài thơ này tên Phá Trận Tử - vì Thành Quốc Công cường tráng sĩ khí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộ Dung Đồng đáp, sau đó cao giọng ngâm tụng
- Tuý lý khiêu đăng khán kiếm, mộng hồi xuy giốc liên doanh..
Văn võ bá quan vốn nghe được đề mục đã cảm thấy bất phàm, lần này Thành Quốc Công xuất chinh, bài từ như vậy tất nhiên là dấu hiệu tốt
Sau khi nghe xong bài từ, tất cả mọi người kích động
Đặc biệt là những lão thần quản chuyện dân sự, từng cái cơ hồ là nước mắt chảy ngang:
- Hảo từ
- Nhiều năm như vậy, chúng ta rốt cục có hành khúc có thể sánh ngang Yêu tộc
- Quả thật là Đại Chu may mắn, Nhân tộc ta may mắn
..
Nhìn những người kia kích động, Mộ Dung Đồng hài lòng gật đầu, sáng nay thời điểm huynh đệ Tần gia đưa bài thơ này tới, hắn nhìn qua toàn thân cũng nổi da gà, hận không thể cầm trường thương lập tức trở lại chiến trường

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.