Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1696: Sao không nói sớm




Hoàng Đế cau mày, Ôn công công hiểu ý, cầm phất trần gõ gõ tiểu chung:
- Yên lặng
Nghe được tiếng chuông lạnh lẽo, cả triều mới hồi phục tinh thần lại, nghiêm chỉnh hành lễ với Hoàng Đế
- Từng cái còn thể thống gì..
Hoàng Đế chỉ vào mọi người mắng mỏ, sau cùng hạ lệnh
- Đêm qua tất cả quan viên đi Hồng Tụ Chiêu phạt bổng lộc một năm, trở về đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm, bãi triều
Nói xong trực tiếp phẩy tay áo bỏ đi
Cũng không phải hắn không muốn trị tội Ngọc Nam, mà là thế lực của Ngọc gia không bình thường, lại thêm Tề Vương nhất mạch giúp đỡ, vừa rồi hai bên tranh đến lực lượng ngang nhau, muốn triệt để trị tội Ngọc Nam, hỏa hầu còn chưa đủ
Bất quá hôm nay vốn chỉ khai vị mà thôi, trò vui còn ở phía sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôn công công sớm đã được bày mưu đặt kế, phái thái giám tâm phúc cầm Ảnh âm Kính lặng lẽ đi tìm Bích Tử Ngang
Loại sự tình uy hiếp thần tử này, làm sao có thể để Hoàng Thượng xuất mã, thậm chí ngay cả hắn cũng không tiện ra mặt, dù sao từ trình độ nào đó hắn đại biểu cho Hoàng Đế, nên phái tiểu thái giám đi ra làm ác nhân
Bích Tử Ngang là người thông minh, xem Ảnh âm Kính xong tự nhiên biết nên làm như thế nào
..
Lại nói ở Tần phủ, Sở Ấu Chiêu đang giận dỗi, trong lòng âm thầm nói:
- Chết tỷ phu thối tỷ phu, nói chỉ là đi tra án, kết quả tra lên giường hoa khôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sự tình ở Hồng Tụ Chiêu dần dần lưu truyền ra, huống chi nàng vốn cực kỳ chú ý sự kiện này, tự nhiên biết cuối cùng Tổ An ôm hoa khôi về, còn ở chỗ đó ngủ lại một đêm
Bọn nha hoàn trong phòng câm như hến, cũng không biết tiểu công tử bởi vì cái gì không cao hứng, vừa rồi trong các nàng, một người bởi vì chân trái bước vào cửa trước bị đối phương hung hăng quở mắng một trận
Lúc này bỗng nhiên có nha hoàn cầm tranh chữ chạy tới:
- Tiểu công tử, Đại công tử bảo nô tỳ đưa thứ này tới, nói là một kiệt tác truyền thế, để ngươi tìm hiểu ý cảnh bên trong
Sở Ấu Chiêu phiền não, tiện tay nhìn một chút:
- Cái phá từ gì
Sau đó trực tiếp vò thành cục ném sang một bên
Nha hoàn giật mình, đứng ở một bên không biết làm sao
Sở Ấu Chiêu nhướng mày:
- Sao Đại ca bỗng nhiên đưa từ gì cho ta
Chẳng lẽ là hắn viết
Đại ca cũng thật là, biết ta bình thường không thích đọc sách, còn đưa cái đồ chơi này cho ta
Nha hoàn kia đáp:
- Không phải Đại công tử viết, tựa hồ là một người tên Tổ An viết
Vừa dứt lời, Sở Ấu Chiêu giật mình, sưu một tiếng, chạy đến trong góc nhặt tờ giấy vò thành cục lên:
- Sao ngươi không nói sớm
Không biết ta bình thường thích nhất thi từ sao
Chúng nha hoàn:
- ..
Mọi người hầu hạ nàng nhiều năm, ai không biết chủ tử tính tình của nhà mình, hắn ưa thích thi từ lúc nào
Bất quá mọi người không ai dám ở thời điểm này chọc rủi ro, từng cái chỉ ở trong bóng tối nhịn cười
Sở Ấu Chiêu mở tờ giấy ra, nhìn thấy phía trên đầy nếp nhăn, không khỏi đau lòng, tức giận đến mắng đám nha hoàn một trận:
- Nha đầu chết tiệt kia, sao ngươi không nói sớm
- Ta nói rồi nha
Nha hoàn kia cũng rất ủy khuất, ta không phải nói là Đại công tử đưa tới sao
Sở Ấu Chiêu không cách nào nói rõ nguyên nhân, trong lúc nhất thời kìm nén đến mệt, chỉ có thể hừ hừ:
- Lấy chặn giấy tới đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất nhanh có nha hoàn đưa qua, nàng vội vàng dùng chặn giấy lau tới lau lui, nỗ lực san bằng nếp nhăn
Nửa đường nàng cẩn thận đọc bài thơ này, vừa đọc vừa gật đầu:
- Tốt, viết thực quá tốt
Các nha hoàn một mực chờ nàng khen vài câu, sau đó mọi người theo tâm ý nàng vuốt mông ngựa, như vậy chủ tử cao hứng bọn họ cũng sống tốt hơn
Kết quả chờ nửa ngày, đối phương chỉ ở nơi đó khen tốt, còn tốt chỗ nào, nàng thủy chung không nói ra
Nha hoàn ở bên cạnh cũng kìm nén đến mệt, muốn vuốt mông ngựa cũng không biết vuốt chỗ nào
Sở Ấu Chiêu làm nửa ngày, thủy chung không cách nào làm tờ giấy khôi phục như lúc ban đầu, tức giận đến đứng lên muốn đánh nha hoàn kia:
- Đều là ngươi, làm hại bút tích thực của tỷ phu ta thành như vậy
Nha hoàn kia vừa né tránh vừa la lớn:
- Đây không phải bút tích thực của Tổ đại nhân, bút tích thực ở chỗ Đại công tử, đây là Đại công tử tìm người mô phỏng
Hai mắt Sở Ấu Chiêu tỏa sáng:
- Sao không nói sớm
Nói xong đẩy đối phương ra, vội vã chạy tới đại sảnh tìm Tần Quang Viễn
Thời điểm nàng đuổi tới, Tần Quang Viễn đang cùng người khác trong tộc bình luận bài thơ này
Sở Ấu Chiêu càng nghe ánh mắt càng sáng, nghĩ thầm đại ca thật lợi hại, ta cũng không nói ra nhiều từ hình dung như vậy
Bất quá lợi hại nhất vẫn là tỷ phu
Không nghĩ tới, hắn còn biết làm thơ
Nàng không có quấy rầy Tần Quang Viễn, ở một bên lẳng lặng ngồi xuống, nằm sấp ở trên bàn, con mắt lóe sáng ngôi sao nhỏ nghe đối phương bình luận, nghe hắn khen Tổ An như khen mình vậy
- Có bài thơ này của Tổ An trợ giúp, lần này gia gia Bắc phạt nhất định như hổ thêm cánh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.