Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1700: Chưa như tơ liễu bởi vì gió nổi lên




- Làm sao có thể, ta là người như thế sao
Tạ Tú lập tức giải thích
- Tổ huynh đến, ta cùng hắn tới
Nghe được hai chữ Tổ huynh, Tạ Đạo Uẩn vốn trầm tĩnh như nước run lên, sau đó quay đầu nhìn, thấy thật là Tổ An, có chút vui mừng nói:
- Ngươi tới rồi
Tạ Tú chua chua, vừa rồi mình tận lực dọa nàng, nàng không có động một cái, kết quả nghe được Tổ An, ngòi bút liền vẫy mực
Tổ An cười với nàng:
- Cố ý tới cảm ơn ngươi, hành trình bí cảnh lần này nhờ có phù văn của ngươi, ta mới bảo vệ được một mạng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tạ Đạo Uẩn cười nhàn nhạt, giống như tinh linh:
- Chúng ta là bằng hữu, tự nhiên không hy vọng ngươi xảy ra chuyện
Còn cảm tạ thì không cần, dù sao lần trước ngươi thiếu ta từ khúc còn chưa trả đây
Tổ An nhất thời đổ mồ hôi, ban đầu ở Minh Nguyệt Thành thiếu một món nợ ân tình, thuận miệng đáp ứng đưa nàng một thủ khúc, không nghĩ tới kéo đến bây giờ
Tạ Tú vốn chua chua, nhân cơ hội này lập tức bỏ đá xuống giếng:
- Tổ huynh, đây là ngươi không tử tế, nói đến cảm tạ tỷ tỷ ta, kết quả đến tay không, lễ vật cũng không mang theo một kiện, không khỏi không có thành ý nha
Tạ Đạo Uẩn tức giận trừng đệ đệ một cái:
- Giữa bằng hữu đâu cần xa lạ như thế, ngươi đừng thêm phiền
Tổ An cũng cảm thấy như vậy có chút không tốt lắm, thế nhưng hiện tại chạy đi đâu tìm lễ vật cho nàng
Bỗng nhiên trong đầu lóe lên linh quang, lấy ra một cái Lưu Ly Trản nói:
- Ai nói ta không có chuẩn bị lễ vật, thắp sáng Lưu Ly Trản này, dù là buổi tối cũng có thể làm cho gian phòng sáng như ban ngày, ngày bình thường Tạ tiểu thư hay vẽ phù văn, phù văn phức tạp tinh tế, lúc ánh sáng không tốt khó tránh khỏi tổn thương mắt, Lưu Ly Trản có thể giải quyết vấn đề này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lưu Ly Trản này tự nhiên là của Bích Linh Lung ban thưởng hắn, bây giờ Tổ An chuyển tay đưa cho nữ nhân khác, lại mặt không đỏ tim không đập
Dù sao hắn không có khả năng buổi tối đi luyện chữ, còn Bích Linh Lung phát hiện vấn đề này, cũng không có khả năng, một là đối phương và Tạ Đạo Uẩn không có gặp nhau gì, thứ hai, lấy thân phận của Bích Linh Lung không có khả năng chạy đến chỗ mình đi thăm dò
Lui vạn bước mà nói, ngày nào đó thật ngoài ý muốn chạy đến trong phòng mình không nhìn thấy Lưu Ly Trản, hoàn toàn có thể nói không cẩn thận ngã hư..
Ai, ta thật là cơ trí
Nhìn Lưu Ly Trản trước mắt, Tạ Đạo Uẩn vừa mừng vừa sợ, gương mặt có chút ửng đỏ:
- Đa tạ Tổ đại ca
Lễ vật này thực rất thích hợp nàng, chắc là hắn phí rất nhiều tâm tư cố ý chuẩn bị cho ta
Nghĩ đến đây, nàng xưa nay công phu dưỡng khí rất cao, trái tim không tự chủ được phanh phanh nhảy dựng lên
Tạ Tú trừng to mắt, thân là bụi hoa lão luyện, hắn làm sao nhìn không ra lễ vật này lực sát thương với nữ nhân bao lớn, Tổ An chó chết, là thật muốn làm tỷ phu của ta sao
Nhìn hai người khanh khanh ta ta thâm tình đối mặt, Tạ Tú trực tiếp ngăn ở giữa hai người, sau đó cười hì hì nhìn Tổ An:
- Tỷ..
A phi, Tổ huynh, lễ vật của ta đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An bình tĩnh nói:
- Cứu ngươi từ chỗ Hắc Bạch Tử ra, không phải là lễ vật tốt nhất sao
Hô hấp của Tạ Tú cứng lại, có lòng muốn phản bác, lại cảm giác hắn nói quá có đạo lý
Hắn đành phải nói:
- Được được, sự tình của ngươi xong xuôi, chúng ta ra ngoài ăn chực một bữa đi
Đương nhiên ăn chực một bữa chỉ là ngụy trang, hắn muốn đi mở mang kiến thức thanh lâu của kinh thành
Tổ An tự nhiên rõ ràng tâm tư của hắn, có điều hắn tạm thời không rõ ràng mục đích của đám người Khổng Nam Vũ, thực không muốn tiếp xúc các nàng quá sâu
Hắn vừa cười vừa nói:
- Được, Đạo Uẩn cũng cùng đi nha, đến kinh thành lâu như vậy, cũng không có mời các ngươi ăn cơm, vừa vặn hôm nay đi
Nghe nói tỷ tỷ cũng đi, sắc mặt của Tạ Tú nhất thời sa sút, hiển nhiên nàng theo mình liền không có khả năng đi những chỗ kia
Chờ chút, sao mở miệng gọi Đạo Uẩn thân thiết như vậy
Tạ Đạo Uẩn hiển nhiên cũng ý thức được điểm ấy, đỏ mặt lắc đầu:
- Lão sư bảo ta ở chỗ này giữ nhà, ta không thể tuỳ tiện rời đi
Nghe nàng nói, Tạ Tú nhất thời vui vẻ:
- Đúng đúng đúng, chúng ta đi thôi
Kết quả Tạ Đạo Uẩn lại nói:
- Nếu không chê mà nói, ngay ở chỗ này uống rượu đi, ta để hạ nhân chuẩn bị một chút
Tổ An cười nói:
- Chính hợp ý ta, bên ngoài quá ồn ào, vẫn là nơi này của Đạo Uẩn nhã nhặn, a, Tú nhi, biểu lộ của ngươi sao thế, sao giống như muốn khóc vậy
Cùng tỷ tỷ ăn cơm không tốt sao
Tạ Tú:
- ..
Mẹ nó, bộ dáng này của ngươi còn muốn làm tỷ phu ta, ta không quấy nhiễu chuyện tốt của các ngươi, Tạ Tú ta đời này không nói chữ Tạ
Nghe hắn đáp ứng, Tạ Đạo Uẩn vô cùng cao hứng, vội vàng chạy đi căn dặn người hầu chuẩn bị rượu thịt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.