Tạ Đạo Uẩn vừa mừng vừa sợ, nàng vốn yêu thích những thứ này, huống chi lần trước kiến thức từ khúc của Tổ An phong cách đặc biệt, lòng càng sinh ý tò mò
- Còn có thể gạt ngươi sao
Kiếp trước Tổ An xem Tiếu Ngạo Giang Hồ, hết sức hiếu kỳ khúc Quảng Lăng Tán, cố ý tìm kiếm ở trên Internet, bất quá đáng tiếc chỉ là anh hùng bàn phím, sau khi nghe xong, đánh là không có năng lực đánh
Vốn hắn không nhớ khúc phổ, nhưng bây giờ tu vi càng ngày càng cao, lực ký ức càng ngày càng cường đại, một số đồ vật trước kia nhìn qua dần dần có thể nhớ lại
Tiếp xuống hắn ghi chép khúc phổ cho Tạ Đạo Uẩn, Tạ Đạo Uẩn lòng ngứa ngáy khó nhịn, trực tiếp mời hai người vào phòng, dù sao đánh đàn là sự tình nhã nhặn, vừa ăn uống vừa đánh đàn sẽ tổn thương ý cảnh
Tạ Tú phiền muộn, lưu luyến không rời nhìn bếp than, nghĩ thầm ta còn chưa ăn no, có điều hắn không dám chống đối tỷ tỷ, chỉ có thể rầu rĩ không vui đi theo
Tạ Đạo Uẩn trước dùng nước rửa tay, vải trắng lau khô, lại đốt đàn hương, sau đó cẩn thận từng li từng tí lấy ra cổ cầm, toàn bộ quá trình tư thế tràn ngập vẻ đẹp cổ điển và nhã nhặn
Tổ An tán thưởng không thôi, nghĩ thầm đây mới thực là cảm giác nghi thức
Tiếng đàn thanh u bắt đầu vang lên, mới đầu còn không lưu loát, nhưng Tạ Đạo Uẩn cầm kỹ cao siêu, rất nhanh liền tiến vào trạng thái
Mới đầu Tạ Tú còn có chút cà lơ phất phơ, nhưng rất nhanh thần sắc đại biến, sau cùng cái miệng giương thật to
Tạ Đạo Uẩn càng như vậy, bộ ngực chập trùng, hiển nhiên tâm tình đã bị lôi kéo, cả người trầm tĩnh không gì sánh được
Tổ An lại bình tĩnh, dù sao kiếp trước hắn nghe qua, lại thêm ít bị cổ cầm hun đúc, rất khó nghe ra là tốt hay xấu
Tất cả chú ý đều ở trước ngực đối phương, thật lớn nha
Khúc hết, cả phòng yên tĩnh không gì sánh được, Tạ Đạo Uẩn ngồi yên tại chỗ, nửa ngày không có đứng dậy
Tổ An chú ý tới lông tơ của nàng tựa hồ đứng lên, trong mắt ẩn ẩn bao hàm lệ quang, không thể không cảm thán nàng quả nhiên yêu đàn, vậy mà có thể sinh ra cộng minh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật lâu sau, Tạ Đạo Uẩn mới nhìn hắn:
- Tổ đại ca, khúc này có danh tự không
- Này khúc tên là Quảng Lăng Tán
Tổ An trả lời xong sau đó có chút hối hận, cơ hội tốt như vậy cái kia đổi cái tên a, tỉ như Tổ An tặng Đạo Uẩn , còn có thể thừa cơ lại xoạt một đợt độ thiện cảm
- Quảng Lăng Tán..
Tạ Đạo Uẩn yên lặng ghi nhớ cái tên này
- Đúng, vì sao ta ở trong khúc cảm nhận được bi phẫn và sát phạt
Tổ An giật mình, nghĩ thầm thật giỏi, cái này cũng có thể cảm nhận được
Hắn suy nghĩ một chút, giải thích nói:
- Khúc này giảng một cố sự, thời kỳ Thượng Cổ có một võ sĩ, tu vi cực kỳ cao, hắn có bằng hữu rất thân, bằng hữu kia bị đối thủ chính trị hãm hại, mấy lần đến tìm võ sĩ, tuy chưa bao giờ mở miệng, nhưng võ sĩ kia minh bạch tâm tư của đối phương
Nhưng hắn từ đầu đến cuối không đáp ứng, một mực phụng dưỡng mẫu thân tuổi già
Thẳng đến ba năm sau, mẫu thân qua đời, hắn mới tìm vị bằng hữu kia, đáp ứng giúp đối phương báo thù
- Sau đó hắn một người một kiếm, độc thân giết vào phủ đệ của đối thủ chính trị, ở trong thị vệ trùng điệp đâm chết đối thủ chính trị, đáng tiếc hắn bị binh lính chạy đến bao bọc vây quanh, võ sĩ kia tự biết hẳn phải chết, nên huy kiếm tự tử, lo lắng sau khi chết bị người nhận ra thân phận, liên lụy đến tỷ tỷ trong nhà, trước khi tự tử cố ý dùng dao găm hủy dung
- Thế nhưng về sau tỷ tỷ hắn chủ động tới nhặt xác, buồn bã khóc lóc, tự biết nỗi khổ tâm của hắn, thế nhưng làm sao có thể để tên hắn không người biết đến..
Nghe xong cố sự này, Tạ Đạo Uẩn sớm đã lệ rơi đầy mặt, ánh mắt của Tạ Tú cũng đỏ hồng, vì ngăn mình rơi lệ, hắn vội vàng nói:
- Thật là anh hùng, một mực phụng dưỡng mẫu thân xong mới đi hành thích, đây là hiếu; vì bằng hữu đánh bạc tánh mạng, đây là nghĩa
- Ta càng cảm thán tình nghĩa tỷ đệ của bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tạ Đạo Uẩn thăm thẳm thở dài
- Võ sĩ kia vì không liên lụy tỷ tỷ, trước khi tự tử hủy dung, tỷ tỷ lại vì danh tiếng của hắn lựa chọn bỏ qua tánh mạng, thật khiến người bội phục
Tạ Tú vỗ bàn đứng dậy:
- Anh hùng hào kiệt như thế thật khiến người ta hướng về
Không biết lúc nào ta mới có thể..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn còn chưa nói xong đã bị Tạ Đạo Uẩn đánh gãy:
- Ta tình nguyện ngươi làm hoa hoa công tử cả đời, cũng không muốn ngươi giống hắn
Tạ Tú ngượng ngùng cười nói:
- Ta cũng chỉ miệng nói một chút, ta là người như thế sao
Loại chuyện này hướng về là hướng về, nhưng mình điên cũng không đi làm sự tình như thế
Lúc này Tạ Đạo Uẩn mới thoáng buông lỏng một hơi, sau đó lực chú ý lại trở về khúc phổ, trong lời nói không tiếc ca ngợi