Đương nhiên hắn sẽ không nói ra đắc tội khách nhân, cười làm lành dẫn bọn hắn tới một sương phòng:
- Mấy vị uống trà, tiểu nhân đi một chút sẽ trở lại
Nói xong vội vàng tiến đến tiểu viện của Nam Huân, đồng thời có chút kỳ quái, vừa rồi hai người bên cạnh vị khách nhân kia tựa hồ xinh đẹp có chút quá phận
Ở thanh lâu trà trộn nhiều năm, ánh mắt hắn cực kì độc, người gầy hắn còn không quá chắc chắn, nhưng người khác khẳng định là nữ
Chậc chậc chậc, quyền quý trong kinh thành thực biết chơi, lại mang nữ quyến đến cùng nhau chơi đùa
Tiểu nhị cực kỳ hâm mộ, loại chuyện này hắn cũng không phải chưa thấy qua, tự nhiên không quá kỳ quái
Rất nhanh hắn đi tới một tiểu viện, lấy địa vị hôm nay của Nam Huân, tự nhiên có tư cách nắm giữ một tiểu viện đơn độc
Nghe hắn bẩm báo, nha hoàn trực tiếp cự tuyệt:
- Đi đi đi, tiểu thư của chúng ta có thân phận gì, người nói gặp liền gặp sao
Kết quả như vậy tiểu nhị không quá ngạc nhiên, đang muốn quay người rời đi, bỗng nhiên nghĩ đến khách nhân kia nhắc nhở, nể mặt mũi của bạc, hắn bổ sung:
- Người kia nói là bằng hữu của Nam Huân cô nương, giống như gọi A Tổ
- A Tổ
Nha hoàn kia sững sờ, nghĩ thầm sao mình chưa từng nghe qua, có điều nàng không dám khinh thường, người ở kinh thành không phú thì quý, vạn nhất không cẩn thận đắc tội người thì phiền phức
- Ngươi chờ một chút, ta đi hỏi xem
Nói xong vội vàng đi vào
Trong phòng, hoa khôi trong mắt mọi người chạm tay có thể bỏng, bây giờ lại xoa vai cho một nữ tử mỹ lệ, miệng không ngừng cảm khái:
- Chủ nhân, dáng người của ngươi tốt đến làm cho ta hâm mộ nha
Nữ tử mỹ lệ nhàn nhạt cười nói:
- Ngươi cũng không kém nha
- So với chủ nhân thì kém xa
Nam Huân sâu kín nói, ánh mắt băn khoăn ở trên người đối phương, thực ra xưa nay nàng rất tự tin dung mạo dáng người của mình, nhưng so sánh với đối phương vẫn kém một bậc, dáng người của nữ nhân Yêu tộc đều nghịch thiên như thế sao
Nữ tử mỹ lệ tự nhiên chính là Khổng Nam Vũ, nàng hiển nhiên không có tâm tư thảo luận đề tài này:
- Đúng rồi, Tổ An kia một mực không đến tìm ngươi
Xem ra đêm đó ngươi nỗ lực còn không đủ
Nam Huân u oán nói:
- Làm sao không nỗ lực, sau đêm đó miệng ta mỏi tới mấy ngày, ăn gì cũng nhai không nổi, chỉ có thể nói nam nhân đều hay thay lòng đổi dạ, sao sẽ để loại người như chúng ta ở trong lòng
Nàng vừa dứt lời, bên ngoài truyền đến thanh âm của nha hoàn:
- Tiểu thư tiểu thư, bên ngoài có khách nhân nói là bằng hữu muốn gặp ngươi
- Không gặp
Nam Huân đang phiền, những ngày này rất nhiều công tử đều tự xưng là bằng hữu của nàng, chẳng lẽ bọn họ không phân biệt được mình chỉ xã giao sao
- Há, tiểu nhị chết tiệt kia nhất định là thu bạc của người ta, còn gạt ta nói A Tổ là bằng hữu của tiểu thư, xem ta không mắng chết hắn
Nha hoàn kia lầu bầu rời đi
- Ngươi nói người kia tên gì
Sau một khắc nàng liền nghe được thanh âm cửa phòng mở ra, Nam Huân đã xuất hiện ở cửa, khẩn trương nhìn nàng
Trong phòng, Khổng Nam Vũ bĩu môi, nữ nhân nha, vừa rồi còn nói xấu người ta
Nha hoàn kia khiếp sợ nhìn Nam Huân, sao tiểu thư ngay cả giày cũng không mang:
- Giống như gọi A Tổ
- Mau mau cho mời
Hô hấp của Nam Huân thoáng cái dồn dập lên
- Không, ta tự mình đi gặp hắn
Nói xong vội vàng sửa sang tóc và trang sức, nha hoàn vội vàng nhắc nhở:
- Tiểu thư, giày giày..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nam Huân lặng lẽ le lưỡi, thực ra hình thái hiện tại của nàng có mang giày hay không đều không ảnh hưởng, bất quá nếu để cho người thấy nàng chân không dính bụi, sợ rằng sẽ gây nên phiền phức không tất yếu, vội vàng mang giày, sau đó xách váy đi ra ngoài
Tiểu nhị vốn chuẩn bị trở về xin lỗi, thấy cảnh này thì trợn mắt hốc mồm, hóa ra người kia thật nhận biết hoa khôi, hơn nữa nhìn bộ dáng, đâu phải là bằng hữu gì, rõ ràng là người yêu nha
Một bên khác Tổ An đang nhàn nhã thưởng thức trà, Trịnh Đán tinh thần không tốt, dựa vào ghế nghỉ ngơi
Tang Thiến thì lặng lẽ đánh giá bốn phía, tuy miệng nàng ghét bỏ, nhưng trong lòng rất hiếu kỳ loại địa phương này, dù sao Hồng Tụ Chiêu ở trong kinh thành danh tiếng quá vang dội
Cảm thán hết xung quanh vàng son lộng lẫy, nàng cũng dần dần khôi phục tâm bình tĩnh, ngửi mùi son phấn nồng đậm trong không khí, ghét bỏ nói:
- Sao không có tin tức, đến thời điểm không gặp được người sẽ rất mất mặt nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An cười cười:
- Yên tâm, nàng là bằng hữu của ta
Tang Thiến thấm thía nói:
- Ngày bình thường nhìn ngươi lanh lợi, sao hiện tại cảm giác có chút ngốc thế, nữ nhân ở thanh lâu dỗ ngon dỗ ngọt ngươi sẽ không coi là thật chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng không phải nàng cố tình châm chọc, chỉ là từ nhỏ được giáo dục, để cho nàng vô ý thức phản cảm với loại địa phương này
Tổ An vẫn chưa trả lời, làn gió thơm đánh tới, một bóng người xinh đẹp đứng ở cửa ra vào:
- Sau lưng nói xấu người không phải quân tử chi đạo, vị..
cô nương này sẽ không ăn dấm đó chứ