Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1722: Tê tâm liệt phế




Trong phòng rơi vào trầm mặc, nửa ngày sau mới nghe được nàng nói:
- Cái này chỉ sợ hơi khó
Tổ An giật mình:
- Chẳng lẽ khó giải
- Cũng không phải..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khổng Nam Vũ dùng nguyên khí truyền âm
- Công tử cần phải rõ ràng, đối phương đã thi triển loại vật này, thì nói không chừng có liên hệ với Yêu tộc, ngươi cũng biết bây giờ Yêu tộc chúng ta bị Nhân tộc ức hiếp rất lợi hại, cùng ở trong lãnh thổ Nhân tộc, không giúp đỡ nhau thì thôi, nếu còn quấy phá, chỉ sợ..
Thần sắc của Tổ An lạnh lẽo:
- Cô nương là dự định áp chế ta
Nói đi, ngươi muốn cái gì
Việc quan hệ tới Trịnh Đán, hắn không thể quản nhiều, đến thời điểm dù dùng thủ đoạn gì cũng sẽ không tiếc
- Công tử hiểu lầm, ta không phải ý kia, lời vừa rồi là lời thật lòng của ta
Khổng Nam Vũ do dự
- Thôi được, nếu là bằng hữu của công tử, ta sẽ nhúng tay một lần
Thấy nàng đáp ứng, Tổ An buông lỏng một hơi:
- Như thế thì làm phiền cô nương
Nam Huân cười rộ lên:
- Công tử, Khổng tiểu thư bình thường sẽ không nhúng tay vào những việc này, lần này thật là vì công tử phá lệ nha
- Nam Huân
Bên trong truyền đến thanh âm ngăn lại của Khổng Nam Vũ, Nam Huân le lưỡi, sau đó không nói thêm gì nữa
Trịnh Đán hơi kinh ngạc, sao nghe hai người nói, hoa khôi lại giống như nha hoàn vậy
Nhưng Nam Huân có danh tiếng lớn như vậy, hơn nữa khí chất này, sao có thể làm nha hoàn cho người khác
Nàng rất nhanh liền quên sạch ý nghĩ này
Tổ An cười cười:
- Phần ân tình này của Khổng tiểu thư, tại hạ không có gì báo đáp, nếu không chê mà nói, ta có thể lấy thân báo đáp
Lấy thân phận của hắn hiện tại, đương nhiên sẽ không có chuyện đơn giản mấy câu thì cảm động ào ào, ai biết hai chủ tớ này có tự biên tự diễn để hắn mang ơn hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trịnh Đán hé miệng cười duyên, nàng và Tổ An ở chung lâu như vậy, có thể nói hiểu rõ lẫn nhau..
nàng nghe ra vẻ trêu tức trong giọng nói, tự nhiên sẽ không ghen tuông
Thấy hắn vô lại như vậy, nữ tử trong rèm xì một cái, không thèm để ý, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Trịnh Đán:
- Ta chỉ biết một chút mà nói, nếu tu vi của đối phương cao sâu, ta có khả năng không thể giúp được
- Khổng tiểu thư khiêm tốn, hết sức nỗ lực là được, ta cũng không phải loại người hung hăng càn quấy
Tổ An nói
Lúc này Khổng Nam Vũ mới yên tâm:
- Vậy để vị cô nương này ngủ một giấc, chờ tà ma dây dưa nàng đến, ta xem có thể thừa cơ giúp ngươi bắt được hay không
- Cái này chỉ sợ có chút khó khăn..
Tổ An nói sự tình vừa rồi mình đánh âm tà chạy mất
- Chỉ sợ trong thời gian ngắn nó không dám tới
Đây cũng là địa phương Tổ An nhức đầu nhất, chỉ có ngàn ngày làm trộm, nào có đạo lý ngàn ngày phòng trộm
Huống chi hắn sắp phải đi Vân Trung quận, đến thời điểm căn bản không có cách nào ở bên người Trịnh Đán bảo hộ nàng, tà ma kia ngóc đầu trở lại thì phiền phức
- Công tử hiểu được phương pháp khử tà
Khổng Nam Vũ chấn kinh, phải biết đồ chơi này vốn rất tà môn, tu sĩ Nhân tộc rất ít tiếp xúc được, càng không nói đến giải quyết
- Trùng hợp mà thôi, hơn nữa ta cũng không thể thành công bắt được đối phương, để nó trốn
Tổ An không muốn bại lộ sự tình Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh
- Như vậy đúng là có chút phiền phức..
Khổng Nam Vũ trầm ngâm, hiển nhiên là đang suy tư nên ứng đối như thế nào
Nghe nàng nói như vậy, trong lòng Trịnh Đán run lên, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ thất vọng
Tổ An nhẹ nhàng nắm chặt tay nàng an ủi, Nam Huân nhìn thấy không khỏi chu môi
- Ta có biện pháp
Lúc này Khổng Nam Vũ không có nói gì, mà tiện tay lấy ra một lá bùa, sau đó nhanh chóng gấp thành một con hạc giấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng thổi một hơi, hạc giấy như có sinh mệnh, nhẹ nhàng bay lên, sau đó xuyên qua rèm cửa, đi tới trước mặt Trịnh Đán
- Đây là..
Trịnh Đán chấn kinh, nàng chưa từng gặp qua thuật pháp thần kỳ như vậy
- Một chút đồ chơi nhỏ mà thôi
Thanh âm của Khổng Nam Vũ truyền đến, hiển nhiên không muốn để người biết thân phận Yêu tộc của nàng
- Nó có thể cảm nhận được khí tức tà ma kia lưu lại, hơn nữa đối phương hẳn không phải gia hỏa lợi hại gì, nó có thể dẫn các ngươi tìm được người giật dây, chỉ có điều sự tình sau đó ta không tiện ra mặt, mong công tử thứ lỗi
Tổ An tự nhiên biết nàng khó xử:
- Đa tạ cô nương, ân tình lần này, Tổ mỗ nhất định khắc trong tâm khảm
Phía sau rèm che truyền đến tiếng cười khẽ:
- Cái này thành khẩn hơn vừa rồi đòi lấy thân báo đáp nhiều
Tổ An đỏ mặt, dù da mặt hắn dày, trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì
May mắn đúng lúc này hạc giấy động, chỉ thấy nó vòng quanh Trịnh Đán bay vài vòng, sau đó vỗ cánh, bay ra ngoài cửa sổ
- Mau đi theo, đừng có mất dấu, khí tức vốn rất nhạt, chỉ sợ không cách nào chèo chống tìm kiếm lần thứ hai
Khổng Nam Vũ nhắc nhở

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.