- Biết rồi
Hai ngày này phát sinh quá nhiều sự tình đau đầu, thực không có tâm tư gì ứng phó tiểu hài tử
Hắn đang muốn quay người rời đi, chợt nghe người hầu kia nói:
- Đúng rồi, Tam công tử còn nói Đại tiểu thư nhờ hắn mang đồ vật gì đó giao cho thiếu gia..
- Ngươi không nói sớm
Tổ An tức xạm mặt lại, vội vàng đi vào, trong lòng hiếu kỳ, rất lâu không có tin tức của Sơ Nhan, không biết tình huống của nàng bây giờ như thế nào
Đi một nửa, Tổ An nghĩ đến hai ngày này Ấu Chiêu chờ lâu như vậy, trong lòng khẳng định có chút oán khí, mình tay không đến cửa không tốt lắm
Đương nhiên thư pháp thì thôi, hắn cũng rõ ràng Sở Ấu Chiêu không có hứng thú với thư pháp, tới cầu thư pháp hoàn toàn là nhất thời ham vui
Nghĩ đến đối phương ham chơi, hắn chạy ra đường mua một đống tượng đất, Cửu Liên Hoàn, chong chóng tre, Hoa Đăng, kẹo hồ lô… sau đó mới chạy đến Tần phủ tìm nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước đó đến Tần phủ hơn phân nửa sẽ bị sập cửa vào mặt, nhưng bây giờ người Tần phủ nhìn thấy hắn lại như nhìn thấy khách quý, huynh đệ Tần gia nhiệt tình chiêu đãi, ở bên cạnh hỏi han ân cần, sợ có chỗ nào chiêu đãi không chu đáo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật vất vả ném hai huynh đệ kia ra, Tổ An đến phòng của Sở Ấu Chiêu, Sở Ấu Chiêu ở trong mắt người khác là nam tử, tự nhiên không cần tránh hiềm nghi gì
Mới đầu Sở Ấu Chiêu nhìn thấy hắn còn phồng má sinh khí giả vờ không để ý tới, bất quá khi đối phương lấy ra một đống đồ chơi ly kỳ cổ quái, liền bị hấp dẫn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng tràn đầy phấn khởi nghe Tổ An giảng giải những vật này chơi như thế nào, chơi chơi đột nhiên mí mắt ửng đỏ:
- Từ nhỏ đến lớn ta đều bị bồi dưỡng thành nam hài, chưa từng chơi qua những vật này, trong lòng khát vọng cũng không dám nói, chỉ có tỷ phu ngươi tốt với ta nhất
Tổ An khẽ giật mình, không nghĩ tới nàng nhìn như vui vẻ, kỳ thực những năm này sống rất áp lực:
- Đừng thương tâm, về sau muốn cái gì, tỷ phu lén mua cho ngươi chơi, được không
- Tỷ phu tốt nhất
Sở Ấu Chiêu ôm lấy cánh tay hắn, ánh mắt cười giống như vành trăng khuyết
Tổ An yên lặng rút tay ra, cô gái nhỏ này cũng không biết tránh hiềm nghi
Lúc này nghe nàng giòn tan nói:
- Tỷ phu, cùng ta đá cầu được không, ngày bình thường ta không dám tìm nha hoàn chơi cái này
Tổ An:
- ..
Đại nam nhân ai đi đá cầu nha
Đang định cự tuyệt, bất quá nhìn thấy ánh mắt ngập nước của đối phương cầu khẩn, trong lòng hắn mềm nhũn, cuối cùng đáp ứng
- Đúng rồi, tỷ tỷ có phong thư cho ngươi, ngươi xem xong lại cùng ta chơi
Sở Ấu Chiêu vỗ đầu, vội vàng chạy vào trong phòng, rất nhanh lấy ra một phong thư
Tổ An cầm thư, có chút nghi ngờ nhìn nàng:
- Ngươi không có nhìn lén đó chứ
- Đương nhiên không có
Sở Ấu Chiêu nhảy lên thật cao, sau đó thần sắc mất tự nhiên, ánh mắt đảo như rang lạc
Tổ An:
- ..
Được rồi, biểu lộ kia đã hoàn toàn bán ngươi
Mở phong thư ra xem xét, thần sắc của hắn bỗng nhiên ngưng trọng
- Cùng quân từ biệt đã mấy tháng, không biết quân có mạnh khỏe hay không
Chữ viết xinh đẹp đập vào mí mắt, khóe môi của Tổ An không khỏi hơi giương lên, quả nhiên chữ như người, xinh đẹp giống như Sơ Nhan
Trên giấy viết thư có mùi hoa lan nhấp nhô, đó là mùi thơm độc hữu của Sở Sơ Nhan, hoàn toàn có thể tưởng tượng hình ảnh đối phương ngồi ở trước bàn vuốt giấy viết thư, nghiêm túc viết chữ
- ..
Gần đây khí trời chuyển lạnh, ngay cả Minh Nguyệt Thành cũng bắt đầu tuyết rơi, Hoàn Chiêu cho tới bây giờ chưa thấy qua tuyết, nên cực kỳ cao hứng, mỗi ngày chạy đến trong đống tuyết đắp người tuyết, có điều tay nghề của nàng thực không dám khen, chồng chất ra đều là hình thù kỳ quái
Ta rất hiếu kì nàng đắp cái gì, mới đầu nàng còn nhăn nhăn nhó nhó không muốn nói, bất quá về sau bị ta để cho nàng cảm nhận được cái gì gọi là chị cả như mẹ, nàng cuối cùng vẫn khuất phục..
Tổ An mỉm cười, Sở Sơ Nhan cũng có chút xấu bụng, nha đầu Hoàn Chiêu kia hơn phân nửa là bị khi dễ
- Nàng nói muốn đắp bộ dáng của ngươi, chỉ là làm sao cũng không thành công..
Ta nhìn người tuyết kia thì không nhịn được cười, thật muốn để ngươi cũng nhìn một chút
- Bởi vì tu hành Tuyết Hoa Thần Kiếm, những năm trước vừa đến mùa đông ta sẽ tay chân rét lạnh, bất quá năm nay tuyết lớn như vậy, ta lại vẫn ấm áp, đây hết thảy là nhờ ngươi..
Xem đến đây, tuy trong thư không viết một chữ nhớ nào, nhưng Tổ An lại có thể cảm giác được đối phương nhớ nhung nồng đậm
Tổ An nghĩ tới tính tình của Sở Sơ Nhan lãnh đạm, để nàng nói ra những lời kia là không có khả năng
Bất quá xem đến phần sau, nụ cười trên mặt hắn bỗng nhiên cứng đờ, bởi vì cuối thư Sở Sơ Nhan nói sau khi xử lý xong sự tình gia tộc, kết quả được sư môn thông báo, trong sư môn tựa hồ xảy ra biến cố gì triệu nàng trở về gấp