Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1751: Chúng ta mẫu mực




Nam nhân lúc nào dễ rút ngắn quan hệ nhất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên là thời điểm bàn luận nữ nhân
Trước đó hai người ở trong bí cảnh trải qua sinh tử, lại cùng nhau đi Hồng Tụ Chiêu mấy lần, bây giờ quả nhiên thành bạn bè thân thiết, hai người ngày bình thường ở trước mặt người khác tuyệt đối sẽ không như vậy, nhưng bí mật hoàn toàn không cần thiết bảo trì hình tượng ngày thường
- A
Bùi Hữu sờ sờ cánh tay, một bộ ác hàn
- Không nghĩ tới ngươi lại là loại người này
Cao Anh khẽ giật mình, sau đó giận dữ:
- Hỗn đản, ngươi biết rõ ta không phải ý kia, ta ưa thích là loại ngực lớn mông vểnh, chúng ta cùng đi Hồng Tụ Chiêu mấy lần, ngươi còn không rõ ràng yêu thích của ta
Bùi Hữu nhắc nhở hắn nói:
- Ngươi nói nhỏ chút, bị người nghe được, danh tiếng của ngươi sẽ hủy sạch
Cao Anh nhìn bốn phía, quả nhiên thấy có người theo tiếng trông lại, không khỏi đỏ mặt
Đúng lúc này, bỗng nhiên Bùi Hữu huýt sáo:
- Nha, có mỹ nữ
- Chỗ nào
Cao Anh cũng theo ánh mắt hắn nhìn lại, chỉ thấy nơi xa có nữ tử thướt tha đi đến, búi tóc đoan trang tú lệ, toàn thân có một cỗ khí chất dịu dàng
Bụng có thư khí
Không biết vì sao, trong đầu hai người đồng thời toát ra câu nói này
Dung mạo của đối phương thì thôi, tuy tú lệ, nhưng công tử thế gia đại tộc như bọn hắn nhìn quen mỹ nữ, chủ yếu là khí tức thư khí trên người đối phương, quả nhiên là để cho hai người cảm giác mới mẻ
- Dạng nữ tử này mới thích hợp lấy về nhà làm hiền nội trợ
Bùi Hữu nhịn không được cảm thán
- Đúng vậy
Cao Anh tràn đầy đồng cảm, tuy những cô gái thanh lâu kia vũ mị phong tao, ngày bình thường cảm thấy khoái hoạt, nhưng so với nữ nhân này lại quá tẻ nhạt vô vị
- Cũng không biết là tiểu thư nhà nào
Hai người nhìn quần áo của đối phương, tuy không lộng lẫy, nhưng tính chất phi phàm, lại thêm khí chất đặc thù, tự nhiên không phải nữ tử nông gia
- Sao ta có cảm giác quen mắt nhỉ
Trước đó có phải ở nơi nào thấy qua hay không
Cao Anh nghi ngờ nói
- Ta còn tưởng chỉ có ta có loại cảm giác này
Bùi Hữu kinh ngạc
- A, nàng đi về phía bên này, chẳng lẽ thấy ta hôm nay khí chất phi phàm nên động tâm
Sau khi nói xong hắn cố ý thẳng tắp sống lưng, lặng lẽ sửa sang y phục
Hôm nay chính thức đi sứ, hắn là quan phủ, nên đứng đắn hơn ngày thường nhiều
Cao Anh nghĩ thầm gia hỏa này là dạng chó hình người, biết nữ tử kia không thể nào là đến tìm mình, nhưng miệng không chịu thua:
- Đánh rắn, người ta thật muốn tìm cũng là đến tìm Tổ huynh đệ
Bùi Hữu nhướn mày, đang muốn nói lời hung ác, bất quá không khỏi trợn cả mắt, bởi vì nữ tử kia quả nhiên đi về phía Tổ An
- Tổ đại ca..
Nữ tử ôn nhu gọi Tổ An
- Đạo Uẩn, sao ngươi cũng tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An vừa mừng vừa sợ, người tới tự nhiên là Tạ Đạo Uẩn
Sở Ấu Chiêu lại nhướng mày, hoàn toàn không nhìn thấy đồng hương mừng rỡ, ngược lại có một loại cảm giác nguy cơ
- Tổ đại ca sắp đi xa, nên cố ý xin lão sư nửa ngày nghỉ đưa tiễn ngươi, vốn đệ đệ cũng muốn đi, nhưng bây giờ hắn tu luyện tới thời kỳ mấu chốt, lão sư không cho phép hắn rời đi, cho nên ta thay hắn biểu thị áy náy, hi vọng Tổ đại ca đừng trách
Thanh âm của Tạ Đạo Uẩn như nước mưa nhỏ vào trong hồ, khiến người ta nghe thì không tự chủ được có cảm giác bình thản
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ta làm sao lại trách tội, đương nhiên là tu luyện càng trọng yếu
Tổ An đáp
- Đúng rồi, bây giờ đã tới trời đông giá rét, phương bắc nghèo nàn, tiểu muội cố ý..
Nàng vừa nói vừa vươn tay vào túi trữ vật, bỗng nhiên ánh mắt rơi xuống những quần áo ở bên cạnh, biểu lộ hơi ngưng trệ
Lúc này Sở Ấu Chiêu kêu lên:
- Ai nha, tỷ tỷ ta chuẩn bị cho tỷ phu rất nhiều y phục mùa đông, chẳng lẽ Tạ tiểu thư cũng chuẩn bị y phục
Mộ Dung Thanh Hà biểu lộ kỳ quái, nghĩ thầm Sở ca ca cố ý nói như vậy, chẳng lẽ cảm thấy vị Tạ tiểu thư này có cái gì với tỷ phu của hắn sao
Ai nha, giống như những đại nương nhị nương tam nương trong nhà hay đấu, quả nhiên là không thú vị
Bất quá Sở ca ca là vì tỷ tỷ của hắn, ân, như vậy cũng không có gì đáng trách
- Dĩ nhiên không phải
Tạ Đạo Uẩn rất nhanh khôi phục lại, tay ở trong túi trữ vật thay đổi phương hướng, lấy ra một vật khác
- Bắc Địa nghèo nàn, Vân Trung quận càng dân phong bưu hãn, mang đạo phù này ở trên người cũng coi như nhiều một tầng bảo hiểm
Tổ An nhận ra là Nhất Ti Sinh Cơ Phù, không khỏi mừng rỡ:
- Cảm ơn Đạo Uẩn muội muội, lần trước ở trong bí cảnh nhờ phù này ta mới bảo vệ được một cái mạng, bây giờ có nó, trong lòng càng an tâm
Nghe nàng đưa là vật bảo mệnh, địch ý của Sở Ấu Chiêu giảm bớt, ngược lại càng nhìn đối phương càng thuận mắt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.