Trong sách các loại cố sự yêu ma tinh quái, rất dễ khiến người ta liên tưởng đến Yêu tộc, khó tránh khỏi sẽ phạm vào kỵ húy
- Ngươi không biết đi chợ đen sao
Khổng Nam Vũ tức giận nói:
- Không đi con đường quan phương, trước lưu truyền ở trong dân chúng hạ tầng, cải biến ấn tượng xấu cứng nhắc của mọi người với Yêu tộc
- Tiểu thư quả nhiên cao minh..
Nam Huân vỗ mông ngựa
- Vậy tác giả viết ai đây, có cần lưu danh giúp Tổ công tử không
Khổng Nam Vũ do dự một chút, cuối cùng lắc đầu:
- Được rồi, sách này dễ dẫn đến phiền phức, không nên tạo thành ảnh hưởng gì cho hắn
Nam Huân vui vẻ:
- Xem ra tiểu thư cũng rất quan tâm công tử nha
Ánh mắt của Khổng Nam Vũ trở nên nguy hiểm:
- Thu hồi những tiểu tâm tư kia của ngươi, ta để ngươi đi câu dẫn hắn, ngươi xem trọng hắn thì thôi, đừng nghĩ vì lưu ở bên cạnh hắn, mà ngay cả ta cũng đưa ra ngoài
Nam Huân lập tức cảm giác được linh hồn truyền đến từng trận nhói nhói, biết sinh tử của mình đều ở một ý niệm của đối phương, mồ hôi lạnh không khỏi chảy ròng:
- Tiểu thư tha mạng
Nhìn đối phương một lúc, thẳng đến Nam Huân bắt đầu run lẩy bẩy, Khổng Nam Vũ mới thu hồi ánh mắt, lần nữa nhàn nhã nằm lại trên ghế:
- Trở về đi
- Vâng
Nam Huân cung cung kính kính đáp một tiếng, sau đó thoáng đẩy cửa xe ra, phân phó nha hoàn một tiếng, xe ngựa chậm rãi trở về Hồng Tụ Chiêu
- Tỷ phu, lần trước ngươi nói đi Hồng Tụ Chiêu tra án, sao hoa khôi lại tìm tới cửa
Cách đó không xa Sở Ấu Chiêu nhìn xe ngựa chậm rãi đi xa, sắc mặt có chút khó coi
Tổ An nhức cả trứng, Sơ Nhan không ở bên người, kết quả còn phải giải thích cho một tiểu nha đầu những thứ này, thật rất khó khăn nha:
- Ai bảo tỷ phu giao tiếp rộng, nhân duyên tốt, mặc kệ nam nhân hay nữ nhân đều thích ta, không tin ngươi nhìn hai vị bên kia, bọn họ là nam còn không phải một mực nhìn ta cười
Theo ánh mắt hắn nhìn lại, Sở Ấu Chiêu quả nhiên thấy Bùi Hữu và Cao Anh, nhìn thấy nàng trông lại, hai người nhất thời lộ ra nụ cười càng rực rỡ
Tổ huynh đệ nhất định là giới thiệu em vợ của hắn cho chúng ta, ân, tự nhiên phải biểu hiện hiền lành một chút
- Biến thái
Chỉ tiếc nụ cười của bọn hắn rơi xuống trong mắt Sở Ấu Chiêu lại thành một loại ý vị khác, nàng khẩn trương lôi kéo Tổ An
- Tỷ phu, ngươi cũng đừng đi gần với nam nhân như vậy
Trong kinh thành không ít quan to quyền quý có thói quen nuôi dưỡng nam sủng, Sở Ấu Chiêu tự nhiên nghe qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng nghĩ tới nghĩ lui còn không bằng để tỷ phu ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, cũng tốt hơn lêu lổng với nam nhân
A..
suy nghĩ một chút đã buồn nôn
- Tổ đại ca, vị hoa khôi kia thật là tình thâm ý trọng, nữ tử hiếm thấy như thế thật khiến người ta lòng sinh kính nể
Trịnh Đán cũng cười nhẹ nhàng đi đến, bên cạnh còn có Tang Thiến biến thành trầm mặc ít nói
- Ha ha, chúng ta chỉ là bằng hữu bình thường..
Tổ An cười ha hả, nghĩ thầm hồng nhan tri kỷ nhiều rất thoải mái, nhưng một khi chạm mặt sẽ thành Tu La Tràng
May mắn lúc này bên kia truyền đến động tĩnh, hắn vội vàng nói:
- Thuyền sắp khởi hành, ta lên thuyền trước
Bên ngoài trời lạnh, các ngươi mau trở về đi
Sắp phải phân li, chư nữ cũng không lo được ăn dấm, đám người Sở Ấu Chiêu và Trịnh Đán vẫy tay từ biệt:
- Đi đường cẩn thận
Trong giọng nói đều mang theo lo lắng, Trịnh Đán biết chuyến này của hắn hơn phân nửa tràn ngập nguy hiểm, Sở Ấu Chiêu không rõ ràng những thứ này, nhưng vừa nghĩ tới phải phân biệt lâu như vậy, cũng tương tự rất lo lắng
Tổ An gật đầu, sau đó nhìn về phía Tang Thiến:
- Tiểu Thiến muội muội, sắp phải phân li rồi, ngươi không cùng ta nói chút gì sao
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, khuôn mặt của Tang Thiến hơi nóng, nghĩ thầm ta có thể cùng ngươi nói cái gì, da mặt của gia hỏa này thật dày
Tuy trong lòng đậu đen rau muống, nhưng nàng vẫn nói:
- Tổ đại ca, chúc các ngươi thuận buồm xuôi gió
Mặc kệ là từ phương diện nào, nàng cũng không hy vọng Tổ An có việc
Tổ An cười ha ha:
- Có các ngươi lo lắng như vậy, ta nói cái gì cũng phải bình an trở về
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Mộ Dung Thanh Hà nghĩ thầm tuy tỷ phu của Sở ca ca da mặt dày chút, nhưng xác thực rất rộng rãi
Đoàn người lên thuyền, thuyền rất nhanh chuyển động, người sứ đoàn đứng ở boong tàu, vẫy tay từ biệt người nhà
Cao Anh và Bùi Hữu đi tới bên người Tổ An, nhìn về phía các thiếu nữ như hoa như ngọc phất tay, không khỏi hâm mộ:
- Tổ huynh thật sự là diễm phúc sâu
- Ai, nhiều nữ nhân cũng phiền phức nha, vừa rồi giữa các nàng xém chút đánh nhau, ta kẹp ở giữa cực kỳ khó xử
Mặc dù Tổ An miệng nói phiền phức, nhưng vẻ đắc ý đã viết rõ trên mặt
Cao Anh:
- ..
Bùi Hữu:
- ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]