Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1767: Động tiêu tiền




Tổ An rất tán thành, trước đó ở Minh Nguyệt Thành đã gặp qua thủ đoạn của hắn, không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là lôi đình vạn quân, nếu Sở gia không có mình chống đỡ, chỉ sợ đã sớm bị xoá tên
Bỗng nhiên hắn thấy mấy người đi đường càng ngày càng vắng vẻ, không khỏi nghi ngờ hỏi:
- Chúng ta không vào thành sao
- Trong thành có cái gì mà chơi, hôm nay dẫn các ngươi đi một địa phương chơi vui
Cao Anh thần bí nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An sững sờ, Bùi Hữu hỏi ra nghi hoặc của hắn:
- Dã ngoại hoang vu có cái gì mà chơi, vẫn là trong thành phồn hoa hơn nha
Hiển nhiên hắn luôn nhớ mãi không quên muội muội Bắc Địa cao gầy chân dài
Cao Anh giải thích:
- Trong thành đều là mặt hàng bình thường, chính thức cực phẩm thực ở bên ngoài, yên tâm đi, ca ca không lừa các ngươi
Bùi Hữu biết hắn xưa nay làm người cẩn thận, những lời này sẽ không nói lung tung, lúc này mới kềm chế xúc động quay đầu
Tổ An thì cau mày nói:
- Ta muốn đi chợ đen một chuyến, không đi cùng các ngươi
Hắn không có cảm giác gì với thanh lâu, phải biết hồng nhan tri kỷ bên cạnh hắn ai không thiên tư quốc sắc, gái lầu xanh nào có thể so sánh
Thế giới này lại không có ba con sói, chơi bậy bạ như thế, vạn nhất nhiễm bệnh thì làm sao bây giờ
Chờ chút, lấy năng lực tịnh hóa của Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, tựa hồ cũng không sợ những bệnh kia
Phi phi phi, nghĩ gì thế, hôm nay mục đích là đi chợ đen nhìn xem có những tài liệu đột phá kia không
Cao Anh cười nói:
- Tổ huynh muốn đi chợ đen thì càng phải đi cùng chúng ta, chỗ kia không chỉ có mỹ kiều nương, còn có sòng bạc, cùng với chợ đen lớn nhất trong phạm vi ngàn dặm, là động tiêu tiền nổi tiếng nha
Tổ An lập tức hiểu, đây chính là khu phức hợp nha, không nghĩ tới người thế giới khác cũng biết chơi như thế
Bên kia đã có chợ đen lớn nhất, Tổ An tự nhiên sẽ không cự tuyệt
Rất nhanh đoàn người đến một trấn nhỏ ở ngoại ô, tiểu trấn người thưa thớt, gió lạnh thổi qua lá rụng, nhìn cực kỳ tiêu điều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Nơi này sẽ có động tiêu tiền ngươi nói
Nhìn tình cảnh này, Bùi Hữu hồ nghi
Cao Anh không giải thích, đi thẳng tới một quán trà xiu vẹo, bên trong cơ bản không có khách nhân, chỉ có mấy cái bàn, lão bản đang nằm trên ghế, đôi chân tùy ý thả trên bàn
Trên bàn còn có mấy cái bát trước đó khách nhân uống thừa, bát trà là loại bát đất bình thường, không ít chỗ còn có vết mẻ
Nước trà đục ngầu, hiển nhiên là loại lá trà thấp kém nhất, mấu chốt là trong chén còn có một con ruồi đang bơi
- Quả thực là không hợp thói thường
Bùi Hữu kéo ống tay áo của Cao Anh
- Ngươi sẽ không tính uống trà ở chỗ này chứ
Hắn xuất thân quý tộc, từ nhỏ cơm ngon áo đẹp, trà ngon bình thường hắn còn không để vào mắt, huống chi loại này
Cao Anh cười cười, cũng không trả lời, trực tiếp tìm cái bàn ngồi xuống, sau đó nhìn chủ quán hô:
- Lão bản, khách đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bùi Hữu trợn mắt, vội vàng nhìn Tổ An nói:
- Tổ huynh, sao ngươi không khuyên hắn, ngươi sẽ không muốn uống trà ở loại địa phương này chứ
Cô nương phương bắc xinh đẹp chân dài đâu
Tổ An cười cười:
- An tâm chớ vội, Cao huynh xưa nay làm việc vững chắc, tin tưởng hắn sẽ không lừa chúng ta
Nói xong cũng ngồi xuống theo, Bùi Hữu nhìn cái ghế toàn tro bụi, hắn cuối cùng không ngồi xuống được
Cao Anh nhìn hắn cười nói:
- Nhìn xem Tổ huynh trầm ổn bao nhiêu, tính tình này của ngươi phải sửa lại
Bùi Hữu khó chịu, thấy chủ quán bên kia không nhúc nhích tí nào, hỏa khí trong lòng dâng lên:
- Chủ quán, gọi ngươi lâu như vậy cũng bất động, buôn bán kiểu gì thế
Lúc này chủ quán mới lấy khăn lau ở trên mặt xuống:
- Nhốn nháo cái gì, vội vã đi đầu thai sao
Tổ An thấy khuôn mặt hắn rất bình thường, hơn nữa trên người không có tu vi ba động, nghĩ thầm chẳng lẽ mình đoán sai
Thế nhưng dân chúng bình thường, sao có thể làm ăn như vậy
Sắc mặt Bùi Hữu phát lạnh:
- Ngươi nói cái gì
Hắn lúc nào bị người ăn nói như vậy, đang muốn đứng dậy đi giáo huấn đối phương, nhưng bị Cao Anh ngăn lại
- Chủ quán, chúng ta không phải vội vã đầu thai, mà là vội vã đến chỗ ngươi uống trà
Cao Anh nói
Nghe hắn nói như vậy, sắc mặt của chủ quán kia hơi hòa hoãn:
- Vậy các ngươi đến đúng chỗ rồi, chỗ chúng ta lấy trà nổi danh, rất nhiều người đều mộ danh mà đến
Bùi Hữu âm thầm cười lạnh, đang muốn mỉa mai loại trà này có cái gì mà khen, bỗng nhiên trong lòng hơi động, xưa nay tính tình Cao Anh trầm ổn, không thích nói giỡn, hắn làm như vậy tất có nguyên nhân
Hơn nữa mấy người bọn họ ăn mặc phú quý, lại là tu luyện giả, đứng ở chỗ này tự có khí thế, nhưng chủ quán nhìn thấy bọn họ lại không sợ chút nào, xác thực không bình thường
Nghĩ tới đây, hắn liền tỉnh táo lại, đứng ngoài quan sát tình thế phát triển
Hắn liếc qua, thấy Tổ An nhàn nhã ung dung, trong lòng thầm hô hổ thẹn, Tổ huynh quả nhiên là nhân trung long phượng, phần khí độ này mình không theo kịp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.