Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1789: Thất Lý Truy Hồn Hương




- Thế nhưng nơi này dù sao cũng là sân nhà của Tôn gia, nếu Tôn gia quyết tâm muốn ám toán ngươi, công tử lẻ loi một mình, tiền bối trong nhà chỉ sợ không kịp cứu giúp
Đường Điềm Nhi nói bóng nói gió moi thông tin
- Không sao, Dịch quận có Toại Đan Hà, địa phương có nước bọn họ sẽ không đả thương được ta
Tổ An ngạo nghễ đáp
Đường Điềm Nhi giật mình, hắn quả nhiên đến từ Hải tộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó nàng thuận thế nói:
- Như vậy ta yên tâm, nói đến Dịch quận nơi này cái gì cũng tốt, chỉ là quá lạnh, ta rất thích phương nam ấm áp, nghe nói hiện tại phía nam vẫn giống như giữa hè, ánh sáng mặt trời, bãi cát trắng kéo dài… nghĩ một chút đã thấy kích động, đáng tiếc không biết có phải thật hay không
- Tự nhiên là thật
Tổ An cũng suy đoán ra ý đồ của nàng, thế là cho mình một cái thân phận Hải tộc, hắn cầm một số phóng sự trên TV kiếp trước kể cho nàng hải dương thần bí, lại thêm trước đó ở trong bí cảnh tiếp xúc qua Nhân Ngư công chúa, miêu tả càng thêm chân thực
Đường Điềm Nhi càng xác định, đối phương đến từ Hải tộc, bằng không tuyệt đối không có khả năng biết rõ ràng như vậy
Mới đầu còn tìm hiểu tình báo, đến lúc sau hoàn toàn bị tình báo mà đối phương miêu tả hấp dẫn, trong mắt không ngừng nổi lên chấm nhỏ
Rất nhanh bầu không khí giữa hai người càng ngày càng quen thuộc, bất quá Tổ An phát giác được Tôn Kế đã muốn đi, trong lòng hắn lo lắng, liền đưa tay ôm nữ tử bên cạnh
Đường Điềm Nhi cười duyên ngã vào trong ngực hắn, sau đó ngửa đầu, chậm rãi hôn lên
Mắt thấy bờ môi của hai người sắp chạm vào, môi đỏ của nàng nhẹ nhàng phun ra một làn khói, toàn thân Tổ An run lên, sau đó mềm nhũn ngã ở một bên
Đường Điềm Nhi từ trong ngực hắn đứng lên, trên mặt nơi nào còn có chút động tình kiều mị:
- Hừ, muốn chiếm tiện nghi của bản cô nương, không có cửa đâu
Đợi Tổ An ngã xuống, Đường Điềm Nhi vẫn không yên lòng, duỗi tay điểm mấy huyệt vị quan trọng, lúc này mới buông lỏng một hơi
Sau đó nàng ngồi xuống ở bên cạnh Tổ An, đôi tay nhỏ vươn vào trong ngực hắn sờ tới sờ lui, cách một hồi tức giận nói:
- A, những vật kia cất đến nơi nào rồi
Đến từ Đường Điềm Nhi, điểm nộ khí +88 +88 +88..
Nàng muốn xem trên người Tổ An có kỳ trân dị bảo hoặc đồ vật chứng minh thân phận gì không, kết quả trừ chút bạc vụn thì cái gì cũng không có
- Cái túi vừa rồi ta giao cho hắn đâu
Đường Điềm Nhi tìm nửa ngày không tìm được, lập tức kịp phản ứng, hắn hẳn có Pháp khí không gian gì đó
Đáng tiếc trên dưới tìm một trận, cũng không tìm được gì
- Quả nhiên là Hải tộc, trên người tràn ngập cảm giác thần bí
Đường Điềm Nhi theo dõi mặt nạ hắn, bỗng nhiên trong lòng hơi động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Cũng không biết khuôn mặt như thế nào
Nói xong bóc mặt nạ của hắn ra, sau đó nàng ngẩn cả người
Nhìn chằm chằm đối phương nửa ngày, đột nhiên gương mặt của Đường Điềm Nhi đỏ ửng:
- Còn rất tuấn tú, sớm biết như vậy vừa rồi không né, hì hì
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, Đường Điềm Nhi nhướng mày:
- Đừng thúc, ta sắp xong rồi
Sau đó cúi đầu ở bên tai Tổ An nhẹ nhàng thổi một hơi, nhỏ giọng nói:
- Mơ mộng đẹp đi, trong mộng chúng ta hẹn hò một phen
Nói xong nàng lưu lại một chuỗi tiếng cười như chuông bạc, sau đó đi ra ngoài, mở cửa phòng, Bàn tôn giả đã đợi ở bên ngoài
Hắn đi đến nhìn một chút, thấy Tổ An đã ngủ, mới buông lỏng một hơi:
- Thế nào, tra được cái gì không
- Thật là người Hải tộc, hơn nữa thân phận còn khá tôn quý
Đường Điềm Nhi vừa đóng cửa lại vừa hồi đáp, đối phương ngay cả Yến Vương và Tôn Tuần cũng không để vào mắt, hiển nhiên cũng có bối cảnh rất mạnh
Bàn tôn giả gật đầu:
- Quả thế, chúng ta một mực không thể liên lạc với Hải tộc, xem ra phải rơi ở trên người hắn
Đường Điềm Nhi đang muốn nói gì, bỗng nhiên biến sắc, cùng Bàn tôn giả trốn đến nơi hẻo lánh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thân hình bọn họ vừa biến mất, một người tặc mi thử nhãn xuất hiện ở phụ cận, dù có chỗ che giấu, nhưng thỉnh thoảng nhìn về phía gian phòng của Tổ An, vẫn bại lộ mục đích của hắn
- Người của Tôn Kế
Đường Điềm Nhi nhíu mày
- Không sai, Tôn Kế vừa rời đi, chắc là vội vã mang ngọc bội kia về nhà, thế nhưng lại không có ý định buông tha khách nhân số 333, mới phái người ở chỗ này theo dõi
Bàn tôn giả giải thích
Đường Điềm Nhi lo lắng:
- Chúng ta thật mặc kệ sao
Coi như An công tử xuất thân Hải tộc, nhưng nơi này cách xa đại hải, hắn rất có thể sẽ ăn thiệt thòi
Tuy trước đó Tổ An lòng tin tràn đầy, nhưng nàng chỉ nghĩ là nam tử trẻ tuổi vì mặt mũi nói khoác, không quá coi là thật
Bàn tôn giả cau mày:
- Xưa nay Tiêu Dao Lầu không can dự chuyện của khách nhân..
Hắn còn chưa nói xong, Đường Điềm Nhi đã lôi kéo ống tay áo của hắn:
- Bàn thúc thúc, An công tử không giống người khác, chúng ta thật vất vả mới liên hệ được với Hải tộc, cũng không thể bỏ lỡ nha, ta là vì lợi ích của bản lầu mới làm như vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.