- Chẳng lẽ ngươi không biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh mắt của Tôn Tuần sắc bén theo dõi hắn
- Khách nhân ra vào Tiêu Dao Lầu, hành tung đều được giữ bí mật, giữa các khách nhân không cách nào thăm dò hướng đi của khách nhân khác, chỉ có Tiêu Dao Lầu các ngươi mới rõ ràng con đường mỗi người rời đi
Bàn tôn giả vội vàng giải thích:
- Tôn Tướng, oan uổng, Tiêu Dao Lầu chúng ta kinh doanh nhiều năm như vậy, xưa nay không làm sự tình tổn hại lợi ích của khách nhân, đây là gốc rễ để chúng ta lập thân
Huống chi lần này Tôn công tử đầu giá mua đồ, tiền còn chưa trả hết, chúng ta hại hắn chẳng phải lỗ lớn sao
Tôn Tuần nhướng mày, nhiệt độ không khí cả phòng nhất thời hạ thấp xuống
Bàn tôn giả đành phải kiên trì lấy giấy nợ ra cho hắn xem, đại khái nói chân tướng một lần, sau đó hỏi:
- Không biết ngọc bội kia còn ở trên người công tử không
Tôn Tuần hừ lạnh:
- Sớm đã bị người lấy đi
Hắn nhìn phiếu nợ một vòng, thật là nét chữ của nhi tử, phía trên còn có con dấu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sự tình này Tôn Kế thông qua con đường đặc thù đã biết, sau khi hắn nghe tin lập tức dẫn người chạy đến tiếp ứng, không nghĩ tới vẫn trễ một bước
Nhìn Tôn Tuần thu phiếu nợ vào trong lòng, mí mắt của Bàn tôn giả co giật, có điều hắn biết tiền này khẳng định là không thu về được, còn không bằng của đi thay người, miễn cho đối phương giận chó đánh mèo đến Tiêu Dao Lầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên, Tôn Tuần thu phiếu nợ xong, không còn làm khó dễ Tiêu Dao Lầu, mà nhìn về phía Tổ An:
- Ngươi chính là số 333
- Không sai
Tổ An đứng dậy nhàn nhạt đáp
- Bắt lại cho ta
Tôn Tuần vung tay lên, một đám người như lang như hổ bổ nhào về phía Tổ An
Tổ An nhìn Bàn tôn giả và Đường Điềm Nhi:
- Đây chính là đạo đãi khách của Tiêu Dao Lầu
Bàn tôn giả do dự, Đường Điềm Nhi lại mở miệng trước:
- Tôn Tướng, không biết vì sao lại bắt hắn
Đồng thời âm thầm truyền âm cho Bàn tôn giả, bây giờ nhiều khách đứng xem như vậy, một khi bọn họ cái gì cũng không làm, về sau mặt mũi của Tiêu Dao Lầu cũng hủy, huống chi không thể đoạn con đường làm ăn với Hải tộc
Bàn tôn giả cũng nhức đầu, bất quá biết nàng nói có đạo lý, vội vàng đi ra ngăn cản
Tôn Tuần hơi nheo mắt:
- Thế nào, Tiêu Dao Lầu các ngươi bảo vệ hung thủ giết Kế nhi
Bàn tôn giả và Đường Điềm Nhi sững sờ:
- Hắn là hung thủ giết hại Tôn công tử, có phải có hiểu lầm gì không
- Người của chúng ta trước khi chết lưu lại di ngôn nói hắn là hung thủ, làm sao, chẳng lẽ bản tướng còn gạt người
Tôn Tuần không kiên nhẫn nói, nếu không cố kỵ lực lượng sau lưng Tiêu Dao Lầu thâm bất khả trắc, chỉ sợ hắn sớm đã san thành nơi này chôn cùng cho nhi tử, nơi nào còn có kiên nhẫn nói nhiều lời như vậy
Lúc này Tổ An mở miệng:
- Nói vớ nói vẩn, trong khoảng thời gian này ta một mực ở trong phòng, hơn nữa có Đường tiểu thư làm chứng, làm sao có thể đi ra ngoài giết người
Lời vừa nói ra, ánh mắt toàn trường đều rơi vào trên người Đường Điềm Nhi, nghĩ thầm nữ chủ trì xinh đẹp như thế, vừa rồi lại bồi số 333, khách nhân ngọc bài có đãi ngộ tốt như vậy sao
Khách nhân ngọc bài khác thì phiền muộn, đồng dạng là ngọc bài, vì sao chúng ta không hưởng thụ được
Bị mọi người nhìn chằm chằm, dù ngày thường Đường Điềm Nhi tự nhiên hào phóng, lúc này cũng không nhịn được sắc mặt đỏ bừng, nhưng chuyện cho tới bây giờ, nàng đành phải nói:
- Vừa rồi..
Vừa rồi ta xác thực ở cùng hắn
Nàng cũng không thể nói mình mê choáng đối phương rời đi chứ, làm loại sự tình này với khách nhân ngọc bài, Tiêu Dao Lầu sẽ thành bê bối lớn
- Ừ..
Xung quanh truyền ra tiếng thán phục, từng người ánh mắt mập mờ nhìn qua
Đường Điềm Nhi đỏ mặt, bộ dáng thẹn thùng không gì sánh được, tâm lý lại mắng những thối nam nhân kia gần chết, ai thán về sau danh tiếng của bản cô nương ở trong lầu chỉ sợ sẽ hủy
Tổ An cảm giác được hệ thống thu đến điểm nộ khí, hắn nhìn kỹ, phát hiện khách nhân chiếm tỉ lệ rất ít, càng nhiều là nhân viên của Tiêu Dao Lầu, xem ra Đường Điềm Nhi ở Tiêu Dao Lầu là tình nhân trong mộng của đồng sự nha
Lúc này Tôn Tuần hừ một tiếng:
- Các ngươi không phải đang tiêu khiển ta sao
Vừa rồi mở cửa, nữ nhân này rõ ràng không ở trong phòng, hiện tại mới từ bên ngoài chạy đến, nàng làm sao có thể làm chứng
Tiêu Dao Lầu các ngươi bao che phạm nhân, không tiếc tạo ra hoang ngôn sơ hở trăm chỗ như thế
Tổ An giả vờ giật mình nhìn về phía Đường Điềm Nhi:
- Điềm Nhi, vừa rồi ngươi không ở trong phòng
Nhân viên của Tiêu Dao Lầu chua chua nghĩ, ngay cả Điềm Nhi cũng gọi, quan hệ giữa hai người này thật thân mật, ai, tiểu tử này vừa tới liền ngủ với cô nương xinh đẹp nhất trong lầu, sao chúng ta lại khổ như vậy chứ
Dù so sánh với các hoa khôi ở lầu hai, Đường Điềm Nhi cũng chỉ hơn chứ không kém