Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1819: Đát Kỷ phẫn nộ




Đúng lúc này Thu Hồng Lệ hiếu kỳ đánh giá hắn:
- Nghe nói lần này ngươi muốn đi Vân Trung quận
- Không sai
Tổ An đại khái nói nhiệm vụ một chút, trừ một số sự tình không thích hợp nói cho Ma giáo
- Năm đó Ngọc Yên La kia là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, ngươi đừng để cho nàng mê hồn
Thu Hồng Lệ cười hì hì nói
- Ngươi nhìn ta là loại người này sao
Tổ An nghiêm mặt nói
- Phải
Tiếng cười như chuông bạc của Thu Hồng Lệ vang lên, hai người lại đùa giỡn một hồi, thần sắc nàng nghiêm túc nói:
- Ta cũng không phải nói đùa với ngươi, ngươi thật phải cẩn thận nữ nhân này, nàng tuyệt đối không đơn giản, không yếu đuối thiện lương giống như bề ngoài
Tổ An sững sờ:
- Chỉ giáo cho
Tựa hồ Thu Hồng Lệ đang suy nghĩ tổ chức lời nói như thế nào:
- Ngươi cần phải rõ ràng, sư phụ và ta luyện công pháp đều tương quan với Mị Thuật, nhưng dù luyện đến cảnh giới của ta bây giờ, cũng ngẫu nhiên vô ý toát ra vẻ quyến rũ, để nam nhân nhìn thấy chúng ta đều sẽ liên tưởng đến giường
Nhưng Ngọc Yên La lại khác, nàng lại là loại để nam nhân lần đầu tiên nhìn thấy sẽ lòng sinh yêu thương, nam nhân đối với nàng sinh ra là tình, mà không phải dục
- Có lẽ người khác không ý thức được vấn đề, nhưng chúng ta tu luyện Mị Thuật, lại cực kỳ mẫn cảm với phương diện này, nàng đã đạt tới cảnh giới tối cao của Mị Thuật, thậm chí còn cao minh hơn sư phụ ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Còn cao hơn Vân tỷ tỷ
Tổ An kinh ngạc, Vân Gian Nguyệt đã là Đại Tông Sư, Thiên Ma Mị âm cũng tu luyện đến đại thành nha
- Không phải chỉ tu vi, mà là trình độ trên Mị Thuật
Thu Hồng Lệ giải thích
- Hơn nữa theo chúng ta điều tra, tựa hồ Ngọc Yên La lui tới có chút mật thiết với Yêu tộc
Tổ An trầm mặc, thực rất khó liên hệ nữ tử giống như thần tiên kia cùng nữ nhân rắn rết, nhưng Thu Hồng Lệ sẽ không nói bậy, đặc biệt ở phương diện Mị Thuật, các nàng vốn là chuyên gia
Chẳng lẽ Ngọc Yên La thật là người Mị Thuật đại thành
Nghĩ đến mỗi lần mình nhìn thấy nàng tim đập thình thịch, Tổ An cũng không dám xác định
Thu Hồng Lệ thăm thẳm thở dài:
- Tổ đại ca ngươi phải nhớ kỹ một câu, nữ nhân càng xinh đẹp càng biết gạt người, ngươi nhất thiết phải cẩn thận
Tổ An cười nói:
- Vậy còn ngươi, ngươi có gạt ta không
- Vậy nếu có một ngày ngươi phát hiện ta lừa ngươi, ngươi có hận ta không
Thu Hồng Lệ nhìn hắn, đôi mắt như sao sáng rạng rỡ
Trong lòng Tổ An nhảy một cái, hắn không biết đối phương là theo đề tài Ngọc Yên La gạt người đến nũng nịu, hay thật có chuyện gì lừa hắn, bất quá loại thời điểm này truy đến cùng không có ý nghĩa, hắn tự nhiên biết đáp án tiêu chuẩn
Hắn nắm chặt hai vai đối phương, để ánh mắt nàng đối mặt mình:
- Hồng Lệ, ta tin tưởng ngươi sẽ không làm chuyện gì hại ta, nếu quả thật có chuyện gì muốn gạt ta, cũng là có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ, ta đương nhiên sẽ không hận ngươi
Nếu ngươi thật gặp phải sự tình gì khó ứng phó, có thể thương lượng với ta, cả hai cùng một chỗ giải quyết
- Tổ đại ca, ngươi thật tốt
Thu Hồng Lệ nhào vào trong ngực ôm chặt lấy hắn, gương mặt rúc vào lồng ngực của Tổ An
- Yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không hại ngươi
Tổ An nghĩ thầm quả nhiên là có chuyện, bất quá đối phương không muốn nói, vậy không cần thiết truy vấn, ở chung lâu như vậy, chút tín nhiệm ấy vẫn phải có
Hắn nhẹ vuốt tóc nàng an ủi:
- Không nên có áp lực tâm lý, nếu thật có gì áy náy, tương lai đền bù ta là được
- Ngươi muốn đền bù gì
Thu Hồng Lệ hiếu kỳ hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An tiến đến bên tai nàng nhẹ giọng nói:
- ..
Thu Hồng Lệ nhất thời hờn dỗi, bất quá lại nói:
- Được..
Cúi đầu nhìn khuôn mặt vũ mị kiều diễm của nàng, Tổ An nâng cái cằm bóng loáng tinh tế, nhẹ nhàng hôn lên
Thu Hồng Lệ cũng chậm rãi nhắm mắt lại, lông mi khẽ run, tiếng tim đập đông đông đông cũng có thể rõ ràng cảm giác được
..
Đúng lúc này nơi xa bỗng nhiên truyền đến tiếng xé gió bén nhọn, một đóa pháo hoa chói lọi nở rộ ở phía xa
Cả hai rời môi
Thu Hồng Lệ nhìn một chút, khuôn mặt khẽ biến:
- Mật lệnh khẩn cấp trong giáo, ta nhất định phải lập tức chạy tới
Tổ đại ca, thật không nỡ ngươi
Tổ An cũng không nhịn được nhíu mày:
- Hôm nay từ biệt, không biết lần sau khi nào mới gặp
- Nói không chừng rất nhanh lại sẽ gặp nhau
Thu Hồng Lệ dí dỏm nháy mắt mấy cái
- Ai nha, không được không được, trong khoảng thời gian này thật vất vả ngăn chặn tình ý, kết quả nhìn thấy ngươi lại thất bại trong gang tấc, ta muốn trở về bế quan, miễn cho đến thời điểm theo không kịp cước bộ của ngươi
Tổ An trầm giọng nói:
- Ta không quan tâm ngươi tu vi cao thấp, hơn nữa ta hoàn toàn có thể bảo hộ ngươi
- Ngươi không quan tâm ta quan tâm nha, bằng không tương lai bị nữ nhân khác khi dễ cũng không thể tìm ngươi chứ
Hơn nữa ta chỉ có tu luyện đại thành mới có thể cùng ngươi..
cùng ngươi..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.