Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1842: Ngự kiếm cưỡi gió đến, trừ ma giữa thiên địa




Sắc mặt mọi người nhất thời không dễ nhìn, nghĩ thầm ngươi trâu cái gì, khó trách năm đó sa đọa
Thấy bầu không khí có chút xấu hổ, Hứa Vũ vội vàng đi ra hoà giải:
- Tính cách của Tiếu huynh không giỏi giao tiếp, mong mọi người thứ lỗi..
Có hắn giảng hòa, bầu không khí giữa sân thoáng hòa hoãn chút
Mọi người bị Tiếu Diêu cho ăn bế môn canh, đề tài rất nhanh trở lại trên người Tổ An
Không giống vừa rồi khách sáo lấy lòng, lần này tất cả mọi người cực kỳ thực tình, dù sao tuổi còn trẻ có tu vi như thế, dù mắt mù cũng có thể thấy được thiên phú nha
Không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai tuyệt đối là ngôi sao của Đế quốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không có thế lực gia tộc
Như vậy có quan hệ gì, người như vậy tự mình có thể thành lập một gia tộc huy hoàng
Đặc biệt sau khi biết hắn đã là Tử Tước, ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn càng tha thiết
Thậm chí còn có người hỏi thăm hắn có hôn phối chưa, muốn giới thiệu nữ nhi cho hắn nhận biết..
Tang Hoằng thoáng cái xù lông, giống như bao che cho con một chặn những gia hỏa kia về
- Nghe nói Tổ đại nhân không chỉ tu vi cao, hơn nữa còn thi tài tuyệt thế, có danh Thi Tiên
Từng ở kinh thành làm ra mấy kiệt tác truyền thế, ngay cả Vân Trung quận, không ít địa phương cũng truyền xướng
Không bằng hôm nay làm một bài thơ, để cho chúng ta mở mang kiến thức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này có người mở ra lối riêng, tìm góc độ khác để thổi phồng
Thực ra trước đó cũng có người điều tra qua nhân viên sứ đoàn, biết Tổ An tinh thông thi từ, bất quá khi đó mọi người không có coi hắn là nhân vật chủ yếu, thi từ đương nhiên sẽ không ai thèm để ý
Nhưng bây giờ hắn biến thành chạm tay có thể bỏng, vậy thì hoàn toàn không giống
Tổ An cười không nói, rất dễ dàng nhìn ra dụng ý của những người kia, đang muốn cự tuyệt, Tang Hoằng lại cười nói:
- A Tổ, mọi người đã thịnh tình, ngươi liền làm một bài đi
Đồng thời âm thầm truyền âm nói:
- A Tổ, mượn cơ hội này tuyên truyền danh tiếng đi cũng có lợi cho chúng ta tra án, chúng ta mới đến, Vân Trung quận khẳng định sẽ có rất nhiều người xem chừng, danh tiếng của ngươi càng vang, mọi người lòng tin càng đủ, càng nhiều quan viên địa phương sẽ bất tri bất giác khuynh hướng chúng ta, đây chính là thế
Tổ An có chút bất đắc dĩ, có điều hắn tin tưởng Tang Hoằng phán đoán, đang suy nghĩ nên dùng đề tài gì phù hợp, bỗng nhiên ánh mắt rơi xuống trên người Tiếu Diêu cách đó không xa, hai mắt không khỏi tỏa sáng:
- Vừa vặn, ta cũng đang có linh cảm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe hắn nói như vậy, mọi người ngồi thẳng thân thể, hiếu kỳ hắn đến cùng sẽ làm ra thi từ như thế nào
Cao Anh thì vội vàng gọi nha hoàn lấy giấy bút, Bùi Hữu nghĩ thầm lại tới
Lập tức để cho gia đinh ở bên cạnh đi tìm một bộ
Trước đó mỗi lần đều là hắn mài mực, luôn cảm thấy không hãnh diện, lần này dù chữ khó coi chút cũng phải lưu lại một bộ thư pháp
Tang Hoằng vuốt râu, trong mắt tinh quang lấp lóe, đã bắt đầu suy nghĩ nên lấy đề mục gì
Thân là đại thần trong triều, muốn danh lưu sử sách càng thêm mãnh liệt
Chỉ tiếc mấy người còn chưa chuẩn bị xong, Tổ An đã mở miệng:
- Ngự kiếm thừa phong lai, trừ ma thiên địa gian, hữu tửu nhạc tiêu diêu, vô tửu ngã diệc điên
Nhất ẩm tẫn giang hà, tái ẩm thôn nhật nguyệt, thiên bôi túy bất đảo, duy ngã Tửu Kiếm Tiên
Dịch thơ:
Ngự kiếm cưỡi gió đến, trừ ma giữa thiên địa, có rượu vui tiêu dao, không rượu ta cũng say, một uống cạn giang hà, lại uống thôn nhật nguyệt, ngàn chén say không ngã, duy ta Tửu Kiếm Tiên
Lời vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tiếu Diêu, ngay cả Tiếu Diêu cũng không nhịn được để bầu rượu xuống, cả người ngốc đứng ở tại chỗ, hiển nhiên là bị xúc động cực lớn
- Diệu
Mọi người vỗ tay tán thưởng, bài thơ này dùng để hình dung Tiếu Diêu thật quá chuẩn xác
Mấu chốt là bên trong còn nhắc tới tên Tiếu Diêu, hơn nữa Tửu Kiếm Tiên so với Kiếm Tiên trước đó càng thích hợp hắn hiện tại, hoàn toàn là lượng thân mà làm
Người bên Đô Đốc Phủ liếc nhìn Tiếu Diêu, trong lòng chua chua, nghĩ thầm người có văn hóa thật ngưu bức, rõ ràng là tửu quỷ say khướt, bị hắn nói lại thành danh nhân
Tang Hoằng thì nhìn chằm chằm Tổ An, suy nghĩ đặt tên gì đó quá trẻ con, lúc nào cũng để hắn chuyên môn làm cho mình bài thơ, Tiếu Diêu chỉ là ngoại nhân hắn cũng viết, mình ngay cả nữ nhi cũng đẩy lên giường cho hắn, tìm hắn muốn bài thơ hợp tình hợp lý nha
Tất cả mọi người nghĩ Tiếu Diêu sẽ rất cảm kích, ai biết cả người hắn như rơi vào mê mang và hỗn loạn, trong miệng lẩm bẩm:
- Ngự kiếm cưỡi gió đến, trừ ma giữa thiên địa..
trừ ma giữa thiên địa, nhưng cái gì là người, cái gì là ma..
Nói đến lúc sau, thanh âm của hắn tựa hồ như đang thét gào, thậm chí Tổ An nhạy bén nhìn thấy hắn đang khóc
- Vậy mà khóc
Tổ An trợn tròn mắt, phản ứng của đối phương không khỏi quá lớn rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.