Sau khi đưa bọn hắn đi, Tổ An đóng cửa lại
Lúc này Tiếu Diêu từ phía sau giường đi tới, có chút hiếu kỳ hỏi thăm:
- Vì sao không báo cho bọn họ bắt ta
- Ta có thể cảm giác được ngươi không có ác ý, vì sao phải bắt ngươi
Tổ An kéo cái ghế ngồi xuống, tỏ ý hắn cũng ngồi
Tiếu Diêu không có khách khí, tùy ý ngồi xuống:
- Ngươi tuổi không lớn lắm, nhưng tâm thái rất rộng rãi
Tổ An từ chối cho ý kiến:
- Các hạ nửa đêm tới tìm ta, hẳn không phải vì nói chuyện thường ngày chứ
- Ta có chút hiếu kỳ, ngươi rõ ràng tuổi còn trẻ, tại sao lại nhận ra ta
Ta biến mất ở trên giang hồ nhiều năm như vậy, ngay cả chính ta cũng sắp quên tên mình
Tiếu Diêu thổn thức nói
Tổ An đáp:
- Trước đó ta đi học viện mấy lần, cùng chư vị lão sư quan hệ rất tốt, nên lý giải càng nhiều hơn một chút
Nghe hắn nhắc tới đám người Thậm Hư Tử, Hắc Bạch Tử… trên mặt Tiếu Diêu cũng xuất hiện mỉm cười:
- Đã nhiều năm, bọn họ vẫn như thế
Ai, bất quá bọn hắn đều trở thành người nổi bật ở từng lĩnh vực, chỉ có ta làm sư huynh triệt để hoang phế..
Cảm nhận được hắn hiu quạnh, Tổ An nói:
- Các hạ cũng không cần tự coi nhẹ mình, thế nhân đều nói ngươi vẫn lạc, nhưng ta nhìn kiếm đạo của ngươi còn lợi hại hơn năm xưa, chỉ có thể nói thế nhân đều nhìn lầm, Kiếm Tiên vẫn là Kiếm Tiên
Tiếu Diêu tự giễu lắc đầu:
- Không phải, rất nhiều chuyện đều không thể quay về
Tổ An trầm giọng nói:
- Tuy không biết ngươi phát sinh cái gì, nhưng năm đó sự tích của ngươi khích lệ không ít người, nói thí dụ như một bằng hữu ta biết, là lấy ngươi làm thần tượng..
Hắn đại khái nói sự tình của Tiếu Kiến Nhân một lần, đương nhiên giấu giếm không ít chi tiết, miễn cho bị người đoán được mình là Kim bài Thập Nhất
Nghe có người sùng bái mình như thế, Tiếu Diêu có chút ngoài ý muốn, cả người mất hồn mất vía, hiển nhiên nhớ lại ngày xưa
Nếu lúc này Tổ An xuất thủ đánh lén mà nói, đối phương không chết cũng sẽ trọng thương, tâm tình hắn chập chờn to lớn như thế, cũng không biết đến cùng trải qua cái gì
- Có thể dẫn đạo một thiếu niên tích cực hướng lên cũng không tính sống uổng phí, vậy uống một chén
Tiếu Diêu cười ha ha, cởi hồ lô rượu uống mấy ngụm, sau đó hỏi thăm Tổ An uống không
Tổ An lắc đầu, người này thật đúng là tửu quỷ, luôn có thể tìm được các loại lý do để uống rượu
Để bầu rượu xuống, bỗng nhiên Tiếu Diêu thu liễm nụ cười, ánh mắt vốn nhập nhèm buồn ngủ trở nên sắc bén:
- Ban ngày tại sao ngươi lại đến nội viện của Bùi gia
- Ta là bằng hữu của Mạn Mạn
Tổ An đáp, đồng thời hỏi ngược lại
- Vậy vì sao ngươi lại ở đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ta là bằng hữu của mẹ nàng
Nói tới mẹ nàng, trong mắt Tiếu Diêu lóe lên một tia ôn nhu
Thần sắc của Tổ An cổ quái, ngươi nói bằng hữu này, là không nghiêm túc sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Xú tiểu tử, nghĩ cái gì đấy
Tựa hồ phát giác được ý nghĩ khác, Tiếu Diêu tức giận nguýt hắn một cái
Tổ An hỏi dò:
- Ngươi không phải là cha của Mạn Mạn đó chứ
Vạn nhất đối phương là cha vợ của mình, vậy thì việc vui coi như lớn
Khuôn mặt của Tiếu Diêu đỏ bừng lên:
- Chớ có nói hươu nói vượn, mẫu thân của Mạn Mạn băng thanh ngọc khiết, ngươi không nên vũ nhục danh dự của nàng
Nhìn phản ứng của hắn, Tổ An đại khái cũng đoán được là chuyện gì xảy ra, địa vị của Tiếu Diêu ở trong lòng hắn nhanh chóng trượt xuống
Vốn còn tưởng đối phương và mẫu thân của Đại Mạn Mạn là tình nhân, nhưng hiện tại xem ra, không chỉ không thành tình nhân, tựa hồ còn liếm chó
Lúc này Tiếu Diêu cũng dần dần bình phục tâm tình, nhìn về phía cổ hắn:
- Ban ngày giao thủ với ngươi, nhìn thấy ngươi mang theo một dây chuyền, ngươi lấy được ở đâu
Trong lòng Tổ An hơi động, khó trách lúc đó sát khí của đối phương giảm đi nhiều, hắn lấy dây chuyền ra, trên mặt xuất hiện ý cười ôn nhu:
- Đại Mạn Mạn cho ta
Tiếu Diêu thất thần, thần sắc nhìn về phía Tổ An cực kỳ phức tạp:
- Nàng lại tặng cho ngươi mặt dây chuyền này
Trong lòng Tổ An hơi động:
- Làm sao
Tiếu Diêu lắc đầu, tựa hồ nhớ lại cái gì, sau một lúc lâu mới mở miệng nói:
- Mặt dây chuyền này ngày xưa là của mẹ nàng, về sau mẹ nàng truyền cho Mạn Mạn, vật này là vật trân quý nhất của các nàng, chỉ đưa cho người yêu
Tổ An yên lặng thu hồi dây chuyền, năm đó gia hỏa này không đạt được dây chuyền của mẫu thân Đại Mạn Mạn, cũng đừng để hắn lòng sinh ghen tỵ đoạt mất
Tiếu Diêu nhịn không được cười lên:
- Ngươi và Mạn Mạn đã là loại quan hệ này, như vậy ta có thể yên lòng giao cho ngươi bảo hộ
Ta có việc phải rời khỏi một chuyến, tiếp xuống một đoạn thời gian không có cách nào bảo hộ nàng, cho nên không yên lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An:
- Tiền bối quả nhiên là đang bảo vệ nàng